Nhìn ánh mắt khiếp sợ của Hạ Thanh,An Tiêu Dao chậm rãi nhấn xuống khống chế cái nút đĩa quay, xúc xắc trên mặt bàn chuyển động, mang theo thanh âm vang dội, không ngừng nhảy. Âm thanh như là ngọc châu rơi trên bàn, Hạ Thanh cảm thấy trong tim giống như có cái gìnhảy loạn, tim đập đều phải ra lồng ngực, không biết nên giải quyết cũng không biết nên làm như thế nào.

Xúc xắc không ngừng chuyển động.

Đoàn người cũng bắt đầu hô to, “1...”

Các loại thanh âm vang lên, làm cho cô cảm thấy khẩn trương, nhìn gương mặt kích động của mọi người tai cũng mang theo một chút hồng, An Tiêu Dao lại không nhìn xúc xắc chuyển động, chỉ mỉm cười nhìn Hạ Thanh.

Hạ Thanh tai càng nóng.

Bầu không khí như vậy có thể say người.

Tốc độ xúc xắc chậm lại, đám người lại càng kêu kích động, sòng bạc là chỗ náo nhiệt, ở đây nào nhiệt như vậy, lại tụ tập một số người Hạ Thanh có chút quẫn bách, lần đầu tiên cảm thấy, bị người nhìn kỹ thật không là một chuyện tốt.

Tốc độ xúc xắc chậm lại, bắt đầu ngã nhào, cuối cùng, mọi người càng lúc càng lớn tiếng kêu gào, dừng ở 1.

Lại là một.

An Tiêu Dao thản nhiên liếc mắt nhìn xúc xắc một cái, ngược lại nhìn Hạ Thanh, khẽ nói, “Tôi thắng.”

An Tiêu Dao nghĩ thật là ông trời chiếu cố, có lẽ, anh động một chút tay chân.Nhưng mà, hình thức này tự động làm bằng máy, có thể tinh chuẩn như vậy, cũng là vận khí

Quả nhiên vận khí của anh không tệ, cuới vợ còn được ông trời giúp so với người khác còn may mắn hơn. Quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả.

Chỉ cần Hạ Thanh đáp ứng lời cầu hôn của anh, tất cả mọi chuyện đều không quan hệ.

Hạ Thanh im.lặng bất động, đây quả thực là chuyện không thể tại sao để cô gặp phải. Dù cho cô đáp ứng An Tiêu Dao,cô nguyên bản cũng cảm thấy đây quả thực là chuyện không thể nào xảy ra.

Chẳng lẽ thực sự là ông trời đã định trước, loại tiểu xác suất này cũng cho An Tiêu Dao gặp còn có chuyện gì mà không có khả năng?

“Gả cho anh đi, Hạ Thanh.” An Tiêu Dao đột nhiên la lớn, thanh âm lấn áp tiếng thét chói tai đoàn người, Không ít người la là trúng giải thưởng lớn, hưng phấn tất nhiên là không cần phải nói,thứ mà An Tiêu Dao coi trọng nhất cùng bọn họ hoàn toàn khác nhau.

Lúc này, mọi người cũng phục hồi tinh thần lại, hô, “Gả cho anh ta, gả cho anh ta, gả cho anh ta...”

Hạ Thanh nhìn đám người hưng phấn, lập tức có một loại cảm giác buớc lên thuyền giặc, nhịn không được châm chọc, An Tiêu Dao cầu hôn, các người kích động cái gì a, lại không phải là các người cầu hôn đi, người ta một vạn năm khổ hạnh căm ghét tựa như không kích động, các người kích động cái gì a a a.

An Tiêu Dao đột nhiên kéo cô qua,bỏ qua tiếng thét chói tai của đám người,hôn môi cô.

Bên tai, vẫn vang âm thanh của bọn họ, hô gả cho An Tiêu Dao.

An Tiêu Dao hôn môi của cô, vừa chạm vào “Xanh, em xem, ông trời cũng đang giúp tôi anh, em trốn không thoát.”

Hạ Thanh nâng mắt nhìn An Tiêu Dao, trong lòng vạn chuyển thiên hồi.Cô như vậy, có thể làm cho anh ta mong chờ như thế, hài long như vậy,cô còn có cái gì chưa đủ? Cô không muốn gả cho ai chứ đừng nói gả cho một người như An Tiêu Dao..

Cô thực sự rất bài xích sao?

Chưa chắc a.

“Anh yêu em.” Âm thanh của An Tiêu Dao vang bên bên tai cô, rất thâm tình mà chuyên chú.

“... Được!” Hạ Thanh nghe thấy âm thanh của chính mình run rẩy.

Cô thề, kiếp này của cô cũng không nói gian nan một chữ như vậy.