Thế gian này, cũng không phải là có chuyện đều công bằng, anh yêu một người, người kia phải yêu anh, nếu là không yêu, đó chính là sai lầm, chuyện cũng không phải là như vậy, cũng không nên có loại suy nghĩ này.

Oán hận, chỉ là bởi vì mình không cam lòng.

Không quan hệ đúng sai, tình cảm không cách nào miễn cưỡng, anh hiểu được quá muộn, không cách nào đối mặt.

Có lẽ là anh vẫn cho là, anh và Cố Thất Thất có cơ sẽ kết hôn, sẽ dắt tay cả đời, cho nên sau khi phát hiện cô yêu người khác, mới có thể thất lạc, không cam lòng, loại tâm tình này, đều là chính anh không rộng lượng.

Không trách được cô đi trên đầu.

"Anh oán tôi, nếu không, anh cũng sẽ không tránh tôi thời gian dài như vậy, tôi hỏi bọn họ, cũng không ai nói cho tôi biết tung tích của anh, anh cố ý để cho bọn họ gạt tôi, không chịu gặp tôi, chẳng lẽ một đời đều không cùng tôi gặp mặt sao?" Cố Thất Thất cũng là một người rất cố chấp.

"Tôi nói rồi, tôi cần thời gian." Long Tứ bực bội rống một tiếng, "Lão tử yêu em nhiều năm như vậy, cũng tự mình đa tình cho là chúng tôi sẽ làm bạn cả đời, bây giờ hi vọng hụt, em còn không cho phép tôi một khoảng thời gian bình tĩnh sao?"

Cố Thất Thất hô hấp cứng lại, ngơ ngẩn nhìn anh, Long Tứ phẫn nộ nhắm mắt, tựa hồ liếc nhìn cô một cái đều không muốn.

Anh yêu cô... Cũng không là lần đầu tiên biết chuyện này, nhưng trong miệng anh nghe được câu này, vì sao... Cố Thất Thất nhắm mắt lại, trong lòng càng mê hoặc, nhưng có một việc cô rất xác định, cô không muốn mất đi Long Tứ.

"Tôi chưa từng nghĩ muốn cùng Michael cùng một chỗ." Cố Thất Thất nói, cô nhẹ giọng giải thích, "Anh hiểu lầm, tôi cùng anh ấy vĩnh viễn không có khả năng cùng một chỗ, anh cũng không cần tận lực tránh tôi, tôi sau này sẽ trở lại Vương bài."

"Thất Thất..." Long Tứ cũng không vì thế mà hài lòng, "Em rốt cuộc có biết hay không, này căn bản cũng không phải là trọng điểm."

Cô yêu Michael, cùng cô có thể hay không cùng Michael cùng một chỗ, đó là hai việc khác nhau.

Cố Thất Thất ngẩng đầu, nhìn Long Tứ, "Này vì sao không phải trọng điểm, nếu như anh có một chút không vui, một chút không muốn, tôi cũng sẽ không cùng một chỗ với anh ấy, lại càng sẽ không bắt đầu. Ở trong lòng tôi, anh so với anh ấy quan trọng nhiều lắm."

Đây là cô cho tới bây giờ cũng không có lẫn lộn mọi chuyện.

Vị trí Long Tứ ở trong lòng cô, thủy chung không người có thể thay thế.

"Tôi thà rằng trở lại lúc trước, không có Michael trong cuộc sống, vô ưu vô lự, anh còn là anh, tôi vẫn là tôi, nếu như tôi thích một người, sẽ mất đi anh, tôi thà rằng không muốn thích." Cố Thất Thất kiên định nói, "Thích một người, là đây đó vui vẻ, bây giờ, tôi lại bởi vậy không sung sướng, tôi căn bản không biết, tôi rốt cuộc có thích anh ấy hay không, anh dựa vào cái gì, cho tôi hạ quyết định?"

Long Tứ đột nhiên cười, tiếu ý có chút bực bội châm chọc, Cố Thất Thất thần sắc băng lãnh nhìn anh, Long Tứ nói, "Em muốn lừa mình dối người tới khi nào? đêm hôm đó Sofia bị thương, tôi quay trở lại."

"Lợi á ở trong chuyện này không sai, tôi sợ Lục Trăn bởi vì chuyện tình cảm, chuyện này xử lý không tốt, tôi đi trở về, tiện đường đi xem em, ai biết..."

Anh không có nói tiếp, Cố Thất Thất biến sắc.

Đêm hôm đó, cô cùng Michael ở bên ngoài ôm rất lâu, đều bị anh nhìn thấy? Cũng hiểu lầm?

Sofia bị thương, sinh tử chưa biết, Michael tâm tình không ổn, cô cho anh một cái ôm, cũng không có gì không ổn, nếu là Nolan như vậy, cô cũng sẽ không chống cự.

Cô tựa hồ muốn giải thích cái gì, Long Tứ nhìn ra, nói tiếp, "Tôi ở bên ngoài ngồi một đêm."

......