“Tôi tin anh!” Nolan nói, An Tiêu Dao, Mục Vân Sinh anh cũng không tin, nhưng anh tin Lục Trăn, tại thời điểm này, sẽ không làm ra bất lợi đối với chuyện tình của bọn họ, phần tử khủng bố ẩn nấp ở New York, tương đối nguy hiểm.

Hết đạn cạn lương thực, đại bản doanh của tổ chức khủng bố ngay tại New York, nếu như cho bọn hắn cung cấp vũ khí, dễ dàng, đây là chuyện vô cùng nguy hiểm, Michael ám chỉ Nolan, lúc cần thiết muốn thử dò xét Lục Trăn.

Anh không muốn làm như vậy.

Lục Trăn chậm rãi cười, bất kể là lời thật lòng, hay là thật tin tưởng anh, những lời này, anh nghe đều rất hưởng thụ, anh nghĩ, anh có chút không tốt, đối với Nolan càng lúc càng để bụng, đây không phải là một điểm tốt.

“Anh sẽ rời nước Mỹ đi sao?” Nolan hỏi.

“Tạm thời không rõ ràng lắm.” Lục Trăn nói, nghĩ nghĩ, “Trên cơ bản sẽ không rời đi, dù cho đi, cũng là Mexico biên giới, sẽ không đi xa, tôi còn chưa đi, anh liền bắt đầu nghĩ tới tôi?”

“Tự mình đa tình!” Nolan khẩu thị tâm phi, “Tôi là suy nghĩ anh muốn đi đâu mà, có phải làm giao dịch gì hay không.”

“A, thuận tiện thông báo anh một câu, các tiểu tổ hợp thành hội đồng, vừa mới thông qua nghị quyết, lại bỏ thêm cho các anh mấy cái tội danh, buôn lậu kim cương, buôn lậu di vật văn hóa cùng buôn lậu chất có hại, mức thật lớn, chỉ cần một cái liền cũng đủ các anh chắc chắn ngồi tù suốt đời.”

“Nói ngắn gọn, anh tốt nhất đừng rơi vào trong tay chúng tôi.”

Bằng không, anh không có cơ hội ra, nhiều tội danh chồng cùng một chỗ như vậy, khẳng định muốn ngồi tù suốt đời, nếu không chính là ngồi ghế điện.

Lục Trăn khoa trương hô to, “Quan trên, tôi muốn chống án, tôi thực sự là một danh trùm buôn lậu súng ống đạn dược mà thôi.”

“Tôi là kẻ yết đuối chịu tội thay, tôi tuyệt đối là bị oan uổng.”

“Anh muốn thay tôi giải oan a.”

...

Nolan lạnh lùng phun ra hai chữ, “Bác bỏ!”

Lục Trăn xì một tiếng, thiếu chút nữa đập bàn cười to, “Đây cũng quá khôi hài, cho chúng tôi tăng thêm nhiều tội danh như vậy làm cái gì, chỉ một điều tội danh như vậy đủ rồi, vu oan giá họa, thực sự là ăn no rửng mỡ.”

“Tôi cũng cảm thấy bọn họ ăn no rửng mỡ, không có việc gì làm liền áp đặt cho các anh mấy cái tội danh.” Nolan cũng nhịn không được nữa châm chọc, hôm nay Michael truyền đạt nội dung của hội nghị nội các, nhân viên văn phòng chống khủng bố đưa mắt nhìn nhau, sau đó tập thể bắt đầu mắng.

Lục Trăn đung đưa rượu ngon trước mắt, mang ra khỏi mấy phần mê người mỉm cười, ửng đỏ quang xẹt qua gương mặt của anh, mang đến cho anh gợi cảm cùng sức quyến rũ, anh cười đến tà mị như vậy, nhuộm đẫm mấy phần mê hoặc.

“Ở trong lòng anh, tôi là tội danh gì?”

Lời này được hỏi quá ái muội.

Thiếu tá, anh ấn cho tôi tội gì danh?

Hồ ly tinh ba chữ thiếu chút nữa nhảy ra khỏi miệng Nolan thiếu ta, anh nhẫn nhịn, nói ra hai chữ, “Kẻ trộm!”

Lục Trăn vốn cho là anh sẽ nói vô tội, đột nhiên nghe thấy anh ta nói hai chữ kẻ trộm, biết vậy nên kinh ngạc, ngược lại cười khẽ, càng mê hoặc, mị người, lại không nói tiếng nào, thấy Nolan thiếu tá thế nào lại trấn định, cũng có chút mặt đỏ.

Lục Trăn chuyên chú nhìn anh thì không ai có thể thoát khỏi ánh mắt của anh ta.

Như vậy chuyên chú cùng thâm tình.

Dường như, anh là toàn bộ thế giới.

Nolan cam tâm sa vào.

Hai người một trước một sau đến bãi đỗ xe, Nolan vừa muốn lên xe liền bị Lục Trăn thủ đoạn giữ lại, áp ở trên cửa xe, lồng ngực nóng rực kề sát lồng ngực của anh, Nolan có thể ngửi thấy được trên người anh mùi thơm ngát nhàn nhạt, có thể nghe thấy anh trầm ổn, tiếng tim đập mạnh mẽ.

Không khí đột nhiên trở nên nóng lên, bãi đỗ xe không khí cũng trở nên đặc biệt rất thưa thớt, Nolan thiếu tá nghe thấy âm thanh tim của mình đập...