Michael mím môi, gương mặt đường nét thập phần lãnh ngạnh, đứa em trai cố chấp này của anh, xem ra chưa tới phút cuối chưa thôi.

Nếu là Lục Trăn chết, sợ rằng, nó cũng sẽ không cố chấp như vậy.

"Lục Trăn dù sao cũng là phần tử khủng bố, Nolan, anh ta một ngày nào đó sẽ chết." Michael nói, "Bọn họ loại người này, ăn bữa hôm nay lo bữa mai, kẻ thù nhiều như vậy, ai biết anh ta có thể chết bất cứ lúc nào."

"Em sẽ không để loại chuyện này phát sinh, ai dám giết anh ta, em sẽ bắt người đó chôn chung." Thanh âm Nolan, lập tức lạnh mấy đê-xi-ben(này chắc giống “âm mấy độ c”).

Michael bị Nolan phán một câu, cũng không biết nên nói cái gì mới tốt.

Đúng vào lúc này, điện thoại vang lên, là chuyện công tác, Michael phái người theo dõi trùm ma túy lớn giờ nhận được tin tức, trùm ma túy lớn chuẩn bị đêm nay rời khỏi New York, thu hồi vốn đầu tư ban đầu của mình, Nolan nhíu mày."Không thích hợp."

"Là rất không thích hợp, chuyện này càng lúc càng khó hiểu, trùm ma túy lớn cho vương bài một số tiền lớn chính là muốn mua lô vũ khí này, Bor bị bắt, vũ khí bị nổ, lấy tính cách của tên đó hẳn là lật bài ra."

"Ít nhất cũng đại náo một trận, không lý do gì cứ như vậy rút lui."

Điện thoại lại nghĩ tới, sắc mặt Michael kịch biến.

Nhà kho bị cướp hết súng ống đời mới, một cái cũng không lưu lại.

Michael trầm giọng nói, "Chúng ta bước vào cái tròng của Lục Trăn."

...

Sân bay tư nhân.

Lục Trăn ra tiễn trùm ma túy lớn, hôm nay gió lớn, anh mặc một bộ áo gió màu đen, bị gió thổi bay phất phới, theo bên cạnh anh là một soái ca người da đen, trùm ma túy lớn trên mặt tỏ vẻ rất lấy làm tiếc mà tươi cười, nắm tay Lục Trăn không ngừng hối lỗi.

"Lần này thiếu chút nữa để anh gặp phiền phức, thật là vô cùng xin lỗi, sớm biết Bor làm việc không đáng tin như thế, tôi đã không tìm hắn, lãng phí một cách vô ích hai vạn súng ống của chúng ta." Trùm ma túy lớn càng nói, càng là xin lỗi, "Lục tiên sinh ngàn vạn đừng trách."

Lục Trăn ra vẻ đạo mạo, "Sẽ không, sẽ không, anh nói đúng, là tôi suy nghĩ không chu toàn, không nên để Bor vận chuyển nhiều như vậy hàng hóa, nếu toàn bộ hàng hóa đều do tôi vận chuyển, nói không chừng sẽ an toàn, anh cũng sẽ không tổn thất thê thảm như vậy."

"Không, không, không, đều là lỗi của tôi, tôi không nên dễ tin Bor, Lục tiên sinh, thực sự là rất xin lỗi."

" Không, không, không, là lỗi của tôi..."

Morgan ở một bên trong lòng lặng yên rít gào, Lục Trăn, cậu diễn cũng sâu quá đi, đem người khác hại đến loại trình độ này, người ta còn nắm tay cảm tạ cậu, lại cảm thấy rất xin lỗi, người này phải là rất ngốc, mới làm ra loại chuyện này a.

Theo người chủ như vậy, thời thời khắc khắc đều bị châm chọc có hay không!!!!

Hai người bởi vậy một hồi khách sáo, hai bên đều xin lỗi, Morgan lại đón gió rơi lệ, đem nhân phẩm của Lục Trăn hung hăng nguyền rủa một trận, điều này căn bản là không ai thưởng thức, anh ta hớt trùm ma túy lớn một tòa tiểu đảo a.

Đó là trị giá mấy trăm đô.

Mấy trăm đô a, trùm ma túy lớn dại dột này còn cảm tạ Lục Trăn.

"Đều là anh khôn khéo, đoán được để anh vận tải một vạn, nếu không thực sự toàn thua thiệt, vốn gốc của tôi không thể thu về a." Trùm ma túy lớn nói, "Lục tiên sinh, anh thực sự là quá thông minh, anh là người thông minh nhất tôi từng gặp."

Lục Trăn khiêm tốn, "Đâu đâu, chẳng qua là nhiều nội gián mà thôi."

Morgan thật tình châm chọc a.

Kỳ thực, vương bài căn bản cũng không có năm vạn hàng hóa, chỉ có một vạn, Lục Trăn khoe khoang nói mình có năm vạn, nguyên bản là hạ quyết tâm lừa tiền của tên trùm khủng bố, thế nhưng, mánh khoé bịp người này, cũng không phải người nào cũng có thể nghĩ ra.

......