Editor:

Beta: Thanh Huyền

"Lâm Nhiên, tôi xuất cảnh, anh rốt cuộc muốn chờ tới khi nào?" Tiết Giai Vân đột nhiên hỏi, giấy tờ của cô, anh cầm thật lâu.

"Anh cũng không lấy tài liệu của em, em đừng đổ oan anh." Lâm Nhiên tự nhiên không thừa nhận chính mình lấy tài liệu của cô.

Người phạm tội, không có bị bắt được sẽ không thừa nhận chính mình phạm vào tội.

"Được, đừng cho là tôi không biết anh thiếu kỹ lưỡng." Tiết Giai Vân nhìn anh, mây quang xẹt qua một tia lửa giận, "Tôi nói thật cho anh biết, mặc kệ thế nào, tôi khẳng định muốn xuất cảnh một chuyến, anh không được quá phận, nếu như không đồng ý, anh nhất định phải chết."

Cô đi Australia, còn chưa được duyệt, nếu là tuyệt đối không duyệt, sau này làm thị thực (giấy tờ xuất ngoại) khó khăn, làm du học thị thực, ít khả năng.

"Thật chuyện không liên quan đến anh."

"Vậy anh giúp tôi lên tiếng, thị thực cấp xuống, tôi nhất định rất cảm kích anh." Tiết Giai Vân nói, cô mới không tin Lâm Nhiên, "Cho anh chứng minh, anh không âm thầm gian lận."

Lâm Nhiên một điểm cũng không tức giận, mặc dù anh không thích Tiết Giai Vân luôn mồm, chỉ là vì rời khỏi anh.

"Em đây là ép buộc, Giai Vân, anh căn bản là không muốn em đi, sao có thể giúp em đối phó thị thực, này là chuyện không thể nào, em một đi liền không trở lại, Australia nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, anh sẽ không tự làm tự chịu."

"Anh..."

"Đều phải qua năm, em còn nhớ thị thực làm cái gì?" Lâm Nhiên quang minh chính đại nói, "Dù sao qua năm trước, em cũng sẽ không đi, thị thực của em sẽ không quản, sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì."

Tiết Giai Vân trừng anh, lời lẽ sai trái, quả thực là lời lẽ sai trái.

Anh cũng không biết xấu hổ nói như vậy lời, cô lo lắng nhất chính là bị xét duyệt.

Cô nói một lần luyến ái dễ sao? Nói một kẻ có tiền có thế, khống chế bạn trai rất mạnh, cô nghĩ đi không có biện pháp đi, quả thực là đáng ghét cực kỳ, đáng ghét cực kỳ.

Tiết Giai Vân một người rầu rĩ không vui, cô tài ăn nói không bằng Lâm Nhiên, nói không lại anh, anh muốn nói như thế nào liền nói như thế.

Cô cũng lười phản bác, dù sao mặc kệ phản bác thế nào, đều là lỗi của mình.

Luật sư nói chuyện, cẩn thận.

Quan hệ giữa bọn họ, bây giờ cũng trở nên rất kỳ quái.

Lâm Nhiên đặt ly trà xuống, nắm tay Tiết Giai Vân, đặt ở bên môi hôn, "Giai Vân, nhìn chúng ta ở quá khứ ước hẹn, liền lại cho anh một lần cơ hội, được không? Anh nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này."

Anh ngồi ở trên thảm, ánh mắt ôn nhu kiên định nhìn cô, phảng phất, mặc kệ cô yêu cầu cái gì,anh cũng có thể làm, loại ánh mắt đó, cô xem hiểu được, cô từng ở bên trong đoạn tình cảm này.

Anh là thật tâm.

Chỉ là, phần thật tình này, rốt cuộc có bao nhiêu cũng là Trầm Lộ Lộ? Anh không biết, Tiết Giai Vân rất chú ý đến chuyện đứa nhỏ, trật đường ray một lần, là có thể trật đường ray hai lần, cô có thể bảo đảm có Lâm Nhiên bao lâu?

Cô cùng Lâm Nhiên vừa mới lúc mới bắt đầu liền tự nói với mình, không muốn buông quá nhiều tâm tư, miễn cho ngày sau chia tay, mình sẽ thương tâm khổ sở, vui đùa một chút là được, không làm thất vọng chính mình, không làm thất vọng đoạn cảm tình này là được.

Anh cuối cùng nhất định sẽ vứt bỏ mình.

Ngay từ đầu, cô liền cấp Lâm Nhiên định tội rồi, cho nên, không dám nhập quá nhiều tâm tư, sợ chính mình bị thương, nhưng chuyện tình cảm, một khi bắt đầu bản thân liền khống chế không được, cũng không phải là nói người nghĩ yêu bao nhiêu, liền yêu bao nhiêu.

Một khi yêu, hoặc là yêu thương sâu sắc, hoặc là xa lánh, chỉ có hai loại kết quả.

Cô là yêu thương sâu sắc, nghĩ làm cho mình xa cách không có biện pháp.

Cô không xác định, mình là không phải có thể lại cho anh một lần cơ hội.