Editor: Hạ Trần

May mắn thảm mềm mại, Hạ bảo bối áp chế hai đại ngao Tây Tạng, cuồn cuộn khởi đến, mọi người cười to, Hạ bảo bối mẫn tiệp đứng dậy, ôm tiểu bảo tiểu bối mỗi bên hôn một cái, ôm bọn họ, cười đến mặt mày đều cong.

"Bọn tiểu tử, nhớ các ngươi muốn chết."

Nhi tử nhà mình một hồi đến chính là hỏng bét, hai ngao Tây Tạng thấy chủ nhân, ném tai, cầu trấn an, cầu thân hôn, một hồi lâu mới dừng lại, có một khoảng thời gian không thấy Hạ bảo bối, Đường lão càng tâm can bảo bối không được.

Bé vừa mới thoát khỏi ngao Tây Tạng, liền bị Đường lão ôm đến trong lòng.

Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, Đường lão nhìn trái nhìn phải, vô cùng không hài lòng, "Đen, gầy."

Hạ bảo bối bỏ mũ, tóc bé lộn xộn, lúc đi, còn có kiểu tóc, hiện tại kiểu tóc quá rối loạn, người ở Trung Đông cũng không thế nào chăm sóc tốt bản thân, đích thực là đen một chút, gầy một chút.

Trước đây trắng trắng nộn nộn như một bánh bao thủy tinh, hiện tại gầy một chút, thoạt nhìn không trắng nộn như vậy nữa, nhưng càng khỏe mạnh, cũng càng anh khí, trán gian, anh khí bừng bừng, thoạt nhìn chính là một bộ dáng thiếu niên.

Đường lão nhìn mà đau lòng, trừng Đường Bạch Dạ, "Anh xem anh một chút đi, bảo hộ cháu của ta thế nào?"

Đường Bạch Dạ than buông tay, đầy vô tội.

"Gia gia, ông không cảm thấy con xuất sắc hơn sao?" Hạ bảo bối bày một tư thế vô cùng khốc, kia là một thần thái phấn khởi.

Đường lão không phải không thừa nhận, kim tôn của ông đích thực là càng tinh thần, càng thần thái phấn khởi, rất có khí khái của nam tử hán, cái loại đó làm cho lão nhân gia mở mày mở mặt, trong lòng vui mừng, đắc ý.

Có một loại ý tứ muốn khoe khoang cho toàn thế giới.

Trông, đây là cháu trai bảo bối của ta, nhìn thật tốt, nhiều tinh thần, nhiều thần võ a.

Đường lão càng lúc càng thích, Hạ bảo bối ở trong lòng Đường lão lăn một hồi, rất lịch sự cùng các mỹ nữ trong nhà chào hỏi, bộ dáng thân sĩ lễ phép làm cho mọi người yêu thích, Hạ bảo bối lúc này mới ôm Hạ Thần Hi, ở môi Hạ Thần Hi hôn một cái vang dội.

Đường Bạch Dạ thấy đố kị, nắm bắt mũi Hạ bảo bối, "Tiểu hỗn đản, con hôn chỗ nào, không cho phép hôn môi của cha."

"Này là nữ nhân của con, vì sao ta không thể hôn?" Hạ bảo bối hừ hừ, không để ý tới Đường Bạch Dạ, kinh hỉ vuốt bụng dưới Hạ Thần Hi, "Mammy, ở đây sẽ có muội muội sao?"

"Không biết là muội muội hay đệ đệ?"

"Đương nhiên là muội muội tốt, muội muội nhiều đáng yêu a, con lại có thể bảo vệ em thật tốt." Hạ bảo bối vô cùng vui mừng nói.

Đường lão nói, "Đệ đệ sẽ không cần bảo vệ?"

Hạ bảo bối vỗ ngực, "Nam nhân Đường gia, không cần người bảo hộ."

Đường lão tán thưởng lớn, "Lời này nói thật hay, không ngờ con bất hiếu cho ta một kim tôn bảo bối, lại tới một thì tốt rồi."

Thân là con bất hiếu Đường Bạch Dạ hừ lạnh một tiếng, không có con, ba có thể ôm cháu sao?

Các nữ nhân tất cả đều cười, có một đứa nhỏ ở nhà, thực sự rất vui vẻ.

"Đúng rồi, con mang bằng hữu trở về, bọn họ đang dừng xe."

Hạ bảo bối vừa dứt lời, liền thấy ba gã nam tử đi tới, Long Tứ là một danh vóc người to lớn, nam nhân vô cùng cường tráng, vừa nhìn thì có cái loại đó chao ôi khí thế bức người, vô cùng lợi hại.

An Tiêu Dao mặc áo sơmi trắng, quần đen, vóc người thon dài, tuấn tú, khuôn mặt tuấn dật hữu thần, trán gian có một loại ôn nhu đạm mạc, thoạt nhìn là một nam nhân rất dễ gần.

Lục Trăn là một danh hoa chim công, yêu nghiệt tinh xảo, đã gặp qua mọi người, nơi có anh ta, cơ hồ chính là một vật sáng, ai đi trên đường nhìn thấy anh ta, có thể sẽ ngây người....