Lúc này Thái Thanh cũng truyền âm vào tai Lục Thiếu Du.

- Cốc chủ Tuyệt Linh Độc Cốc đến.

Đột nhiên, trong cốc chợt truyền đến một âm thanh cao vút.

Theo âm thanh kia vừa dứt, trong đám người cũng lần nữa bắt đầu bạo đống, Minh Dương Hồng Tôn vốn có sắc mặt khó coi nghe vậy cũng lập tức xoay người ra nghênh đón.

- Cốc chủ Tuyệt Linh Độc Cốc Lục Tâm Đồng đã đến.

- Nghe nói cốc chủ mới của Tuyệt Linh Độc Cốc chính là Vô Thượng Niết Bàn giải, muội muội của Lục Thiếu Du lĩnh ngộ áo nghĩa kỳ lạ thứ năm.

- Lúc trước khi tranh đoạt cốc chủ, Thú Thần của Thần Thú thế giới, còn có Lục Thiếu Du đều từng đến trợ trận.

- Tuyệt Linh Độc Cốc cũng không hề tầm thường, thế lực cũng không dưới bất luận một cỗ Tộc nào cả, đồn đãi trong Tuyệt Linh Độc Cốc còn có cường giả đỉnh tiêm tọa trấn nữa.

- Nghe nói vị cốc chủ Tuyệt Linh Độc Cốc mới, Lục Tâm Đồng này dung nhan khuynh quốc khuynh thành, tuyệt mỹ vô song, nếu có thể được nàng nhìn trúng, vậy sau này sẽ là một đại trợ lực, hơn nữa còn có thêm tầng quan hệ với ca ca Lục Thiếu Du kia của Lục Tâm Đồng, về sau không phải lo lắng gì nữa rồi...

Bên trong đám người bạo động, không ít tiếng nghị luận lập tức liền chuyển khỏi thân ba người Phi Thiên lão yêu, thanh niên tất cả thế lực lớn nguyên một đám lập tức liền xông ra ngoài, không ít cường giả Cổ Tộc thậm chí đều vội vàng dời bước, trong đó có Dư gia Hỏa Lôi Sử Dư Kỳ trong đó, đủ thấy tất cả các đại Cổ Tộc đối với Tuyệt Linh Độc Cốc coi trọng đến mức nào.

Trong đám người Thái gia, Thái Thanh ngẩng đầu, đôi mắt sáng nhìn qua Lục Thiếu Du, nói:

- Chúng ta có cần đi qua chào hỏi với Tuyệt Linh Độc Cốc không, Tuyệt Linh Độc Cốc ở Côn Vân thế giới hết sức quan trọng, Cổ Tộc cũng phải cho vài phần mặt mũi, huống chi ngươi và...

- Không cần.

Lục Thiếu Du mỉm cười, ánh mắt cực kỳ hứng thú nhìn qua bóng người hội tụ bên ngoài Côn Lăng Cốc, trong mắt ánh mắt khẽ nhúc nhích. Nha đầu Tâm Đồng kia hiện giờ phô trương không ít, xem ra Tuyệt Linh Độc Cốc thật sự danh bất hư truyền, không nghĩ tới chuyện Thái gia và Côn Dương Tông ngay cả Tuyệt Linh Độc Cốc cũng kinh động đến.

Chúng cường giả Thái gia nghe thấy Lục Thiếu Du nói thế cũng đều im im lặng lặng đứng ở sau lưng Lục Thiếu Du.

Quan hệ giữa cốc chủ mới thượng nhiệm của Tuyệt Linh Độc Cốc và Thánh chủ Lục Thiếu Du của Tuyên Cổ Điện, Thái gia thân ở Côn Vân thế giới tự nhiên cũng đã sớm biết, lúc này Lục Thiếu Du cũng đang ở Thái gia, bởi vậy tự nhiên không cần phải vội đi chào hỏi làm gì.

- Chúc mừng Lục cốc chủ tuổi còn trẻ lại có thể tọa trấn Tuyệt Linh Độc Cốc.

- Nếu Lục cốc chủ có rảnh, kính xin đến hàn xá ngồi một chút.

Một lát sau, một nữ tử tuyệt mỹ ước chừng 25~26 tuổi nhẹ nhàng bước tới dưới sự bao vây của mọi người, váy dài nhẹ nhàng, đôi mắt sáng răng trắng tinh, khí chất cao quý, đúng là Lục Tâm Đồng không thể nghi ngờ.

Mọi người túm tụm xuống, Lục Tâm Đồng khẽ gật đầu, đối mặt cường giả Cổ Tộc cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh, thậm chí khí chất thanh nhã lộ ra trong lúc mơ hồ kia còn khiến người có chút áp lực, một cỗ khí tức thượng vị giả dần dần hiển lộ.

- Lục cốc chủ, hôm nay Côn Dương Tông và Thái gia một trận chiến tranh thủ Bí Cảnh, không nghĩ tới Lục cốc chủ cũng tự mình đến đây, Lục cốc chủ tuổi trẻ tài cao, thật khiến lão phu xấu hổ ah.

Minh Dương Hồng Tôn đến bên người Lục Tâm Đồng nói nhỏ.

- Minh Dương lão tông chủ quá khen rồi.

Lục Tâm Đồng không kiêu ngạo không siểm nịnh, lạnh nhạt trả lời.

Khí tức nhàn nhạt kia, giơ tay nhấc chân đều khiến đông đảo cường giả Cổ Tộc ở chung quanh cũng phải âm thầm động dung không thôi.

- Nghe nói ca ca Lục cốc chủ chính là Thánh chủ Tuyên Cổ Điện, Dư mỗ bất tài chính là một Hỏa Lôi Sử, như thế xem ra, về sau Dư gia và Tuyệt Linh Độc Cốc ngược lại phải thân cận hơn một chút mới tốt.Hỏa Lôi Sử Dư Kỳ nói với Lục Tâm Đồng, thái độ có chút hữu lễ, muội muội Thánh chủ, giờ lại là cốc chủ Tuyệt Linh Độc Cốc, tu vi của hắn tuy rằng cao một chút, nhưng cũng không dám tự đại..

- Việc này ta đã có nghe từ lâu, Tuyệt Linh Độc Cốc cũng rất hy vọng có thể thân cận với Dư gia hơn một chút, về sau tiểu nữ tử khó tránh khỏi sẽ gặp phải ít chuyện phiền toái, đến lúc đó kính xin Hỏa Lôi Sử và chư vị trợ giúp nhiều hơn đấy. Lục Tâm Đồng nhẹ nhàng cười cười, vẻ động lòng người kia càng khiến cho ánh mắt không ít thanh niên phải ngốc trệ.

- Đây là đương nhiên.

Nghe Lục Tâm Đồng nói thế, nguyên một đám cường giả lập tức mỉm cười gật đầu, đều bị muốn tạo mối quan hệ với Tuyệt Linh Độc Cốc nhiều hơn một chút.

- Nghe nói lần này do Dư gia tiền bối đại biểu Côn Dương Tông ra tay, không biết Thái gia là vị tiền bối nào ra tay vậy, xem ra hôm nay có thể khiến cho tiểu nữ tử mở rộng tầm mắt, được kiến thức nhiều hơn một chút rồi.

Ánh mắt Lục Tâm Đồng đảo qua đám người, lạnh nhạt nói nhỏ.

- Cái này...

Khuôn mặt già nua của Minh Dương Hồng Tôn có chút thầm động, nói với Lục Tâm Đồng:

- Thái gia ra tay, chính là con rể mới của Thái gia, Tây Phương Cầu Bại.

- Tây Phương Cầu Bại...

Đôi mắt sáng của Lục Tâm Đồng khẽ nhúc nhích.

- Ai kêu ta vậy, ai ah.

Một âm thanh tục tằng truyền ra, trong tầm mắt Lục Tâm Đồng cũng xuất hiện một thân hình khôi ngô, cầm trong tay một cây linh khí đoản côn màu trắng cực kỳ không cân xứng với thân hình, mày rậm mắt to, vết sẹo trên mặt càng tăng thêm vài phần hung thần.

Đáng chú ý nhất chính là khí tức chừng Tuyên Cổ cảnh trung giai chẳng đâu vào đâu của người này lại không hề biết xấu hổ, cực kỳ rêu rao phóng thích ra trong đội hình đầy cường giả Cổ Tộc, tựa hồ như khí tức tu vị Tuyên Cổ cảnh trung giai của hắn còn cao hơn cả Hóa Hồng cảnh vậy, điều này khiến ánh mắt không ít người nhìn về phía Lục Thiếu Du đều lộ ra vẻ xem thường.

- Tuyên Cổ cảnh trung giai...

Theo đại hán khôi ngô mặt sẹo tạo hình có chút không được tự nhiên kia xuất hiện, Lục Tâm Đồng khẽ ngẩng đầu, đôi mắt dễ thương cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, Dư gia Dư Truyện nghe nói đã đạt đến Tứ nguyên Hóa Hồng đỉnh phong, Tây Phương Cầu Bại trước mắt này không ngờ chỉ mới là Tuyên Cổ cảnh trung giai.

Ngay khi Lục Tâm Đồng đánh giá Lục Thiếu Du thì vết đao trên mặt Lục Thiếu Du cũng giật giật, nhìn Lục Tâm Đồng, có chút vô lễ nói:

- Ngươi chính là Lục Tâm Đồng?

- Đúng vậy.

Lục Tâm Đồng khẽ gật đầu, khuôn mặt vẫn cực kỳ lạnh nhạt, trong mắt đẹp không có một chút chấn động, thậm chí ánh mắt còn mang theo vui vẻ nhàn nhạt nhìn qua đại hán mặt sẹo trước mắt.

- Tiểu tử Lục Kinh Vân kia thường xuyên nhắc tới ngươi trước mặt ta, nói hắn đã rất lâu không gặp cô cô mình rồi.

Lục Thiếu Du nhếch miệng nói với Lục Tâm Đồng một câu.

- Kinh Vân...

Khuôn mặt lạnh nhạt của Lục Tâm Đồng lập tức nổi lên chấn động, nhìn Lục Thiếu Du nói:

- Không nghĩ tới các hạ lại quen biết Kinh Vân, không biết các hạ và Kinh Vân có quan hệ thế nào?