- Được!

Mọi người gật đầu nhảy vào trong Bách Thú linh trì khổng lồ, Thiên Sí Tuyết Sư cùng Phi Thiên Ngô Công cũng nhảy vào trong linh trì.

Nhìn thấy mọi người đã đi vào trong hồ tu luyện, một cỗ năng lượng nồng đậm lập tức nổi lên như sóng gió, năng lượng từ từ tán phát, uyển như sương mù làm ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, trong tay nhất thời xuất hiện không ít vật dụng như trận giác.

Gặp được năng lượng vô cùng vô tận dũng mãnh tràn vào, thân thể Lục Thiếu Du lại giống như động không đáy tùy ý cho năng lượng xâm nhập nhưng vẫn không xuất hiện tình huống tràn đầy, chỉ là tốc độ chân khí kéo lên đã nhanh hơn rất nhiều.

Bên trong Thiên Trụ giới, lúc này đã năm tháng trôi qua, Lục Thiếu Du luyện hóa cũng kéo dài suốt năm tháng thời gian, thân hình hắn vững như bàn thạch, bạch quang vây quanh thân thể không ngừng phát ra tiếng rít gió không thôi.

Não hải của Lục Thiếu Du cắn nuốt linh lực khổng lồ tràn tới, trải qua Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa, biến thành linh lực mênh mông, lại giống như hồ nước tràn vào trong não hải, hơn nữa bên trong còn có thiên địa năng lượng truyền vào, hóa thành linh lực tinh khiết dung nhập vào không gian trong đầu hắn.

Lại một ngày trôi qua, không gian rốt cục đã có động tĩnh khác thường, lốc xoáy năng lượng quanh thân Lục Thiếu Du run lên vài lần, đột nhiên xâm nhập vào.

Cùng một thời gian bên trong não hải Lục Thiếu Du có một cỗ năng lượng tinh thuần ầm ầm chạy chồm, nháy mắt xông thẳng vào não hải của hắn.

Linh lực mênh mông vừa xâm nhập, bạch mang quang quyển càng lúc càng dày đặc, mà khí thế thẳng tắp bay lên, trực tiếp đột phá Linh Tôn nhị trọng, nhanh chóng tiến thẳng lên Linh Tôn tam trọng.

- Hô hô!

Chân khí đột phá, kim sắc tiểu đao cùng Đại Hồn Anh đều đạt được ích lợi không nhỏ.

Sau khi khí thế đột phá tới Linh Tôn tam trọng, chân khí của Lục Thiếu Du vẫn chưa dừng lại, không biết do nguyên nhân gì, có lẽ là bởi vì trong não hải cắn nuốt linh lực thật sự quá mức cường đại, khí tức vẫn điên cuồng trướng lên.

Linh lực vốn bị cắn nuốt còn chưa luyện hóa bị kéo lên, giờ phút này dùng một loại tốc độ chưa từng có nháy mắt được Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa thành linh lực tinh thuần tiến nhập vào trong không gian não hải.

Xuy xuy!

Nương theo sau năng lượng thiên địa cuồn cuộn tràn vào, khí thế cấp tốc tăng lên, động tĩnh kinh người kéo dài suốt ba ngày thời gian cuối cùng tăng lên tới Linh Tôn tam trọng đỉnh phong.

Khi vừa tăng lên tới Linh Tôn tam trọng đỉnh phong, bên trong não hải Lục Thiếu Du xuất hiện một tầng màng vô hình đem chân khí đang gia tăng điên cuồng nhanh chóng áp chế xuống.

Chân khí của Lục Thiếu Du tắc nghẽn, năng lượng xung quanh cũng không bị ảnh hưởng, trong giây lát đã cuồng bạo hội tụ xung quanh Lục Thiếu Du, chấn động không gian không ngừng rung chuyển.

Lục Thiếu Du cũng cảm giác được tấm chắn vô hình trong đầu mình, thủ ấn lập tức biến hóa, điên cuồng vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết, một ít linh lực còn thừa lại trong não hải cũng được điên cuồng luyện hóa.

Linh lực bàng bạc tràn ngập, khuôn mặt Lục Thiếu Du trướng lên đỏ bừng.

Đại lục Linh Vũ, Cổ Vực, Đông Hải, ba nơi do nhân loại chiếm cứ kể từ khi Đế Đạo minh cùng Thiên Địa minh thành lập, hết thảy trở nên bình tĩnh lại, đương nhiên bình tĩnh chỉ là nói không có chuyện lớn phát sinh, các đại sơn môn cơ hồ đang âm thầm chờ đợi điều gì, lẳng lặng chờ đợi, tựa hồ không có ai muốn chủ động gây chuyện.

Dưới sự bình tĩnh như vậy, nhưng thi thoảng cũng có động tĩnh không nhỏ, tam Tông tứ môn cũng vẫn như thế, nhưng loại sơn môn tỷ như Thánh Linh cốc, Tiêu Diêu bang đột ngột xuất hiện, cũng không chỉ có ba sơn môn như Thánh Linh cốc mà thôi.

Đế Đạo minh cùng Thiên Địa minh thành lập, Thiên Kiếm môn trong Thiên Địa minh lại xuất hiện một Nguyên Nhược Lan, chỉnh thể thực lực vượt hơn Đế Đạo minh không ít, bởi vậy không ít thế lực cấp bậc này dựa vào Thiên Địa minh, nhất thời khí thế của Thiên Địa minh rõ ràng vượt hơn Đế Đạo minh.

Bên trong Phi Linh môn hết thảy đều cực kỳ bình tĩnh, đa số cường giả đều bế quan tu luyện, hiện tại trong sơn môn cũng không có nhiều sự tình, chuyện trọng yếu nhất chính là bồi dưỡng đệ tử trẻ tuổi.

Từ khi lời đánh giá trong các đại sơn môn truyền ra, giới tuổi trẻ Phi Linh môn xem như có chút danh khí, ba người đứng phía trước đều do Phi Linh môn chiếm giữ.

Trong khoảnh thời gian này theo Đông Vô Mệnh an bài, Niếp Phong, Đoan Mộc Hồng Chí, Trịnh Thánh Kiệt, Hoàng Tĩnh Dao bọn họ đều được sắp xếp đi ra bên ngoài tôi luyện, về phần muốn đi nơi nào thì do chính bản thân họ lựa chọn.

Đoan Mộc Hồng Chí đi Sơn mạch Vụ Hải, Niếp Phong đi gần Sơn mạch Vụ Đô, bởi vì Niếp Phong vô ý nghe được Đông cung phụng nói sư phụ tôi luyện trong Sơn mạch Vụ Đô cho nên hắn cũng lựa chọn nơi này, đi theo bên cạnh Niếp Phong chính là Bảo nhi đã kết huyết khế với hắn.

Trời chiều bao phủ, núi non phập phồng, ánh nắng chiều chiếu xuống, đỉnh phong núi xanh biếc phủ thêm ánh sáng mờ, mỹ luân mỹ hoán.

Trên một ngọn núi cao ngàn thước, một thiếu nữ đứng trên tảng đá lớn múa kiếm, thiếu nữ mười tám mười chín tuổi, trong tay cầm trường kiếm màu trắng vũ động, chân khí run lên, trường kiếm vẽ ra vô số kiếm ảnh.

- Đương…

Thật lâu sau thiếu nữ mới thu kiếm vào vỏ, váy dài xanh biếc theo gió phất phơ, mái tóc đen bay tung, toàn thân đầm đìa mồ hôi.

- Sư tỷ, tỷ đang suy nghĩ gì đấy, muội còn có ý để tỷ tới chỉ đạo cho người ta!

Lục y nữ tử chính là Hạ Liên, nàng thu kiếm vào vỏ, đôi mắt sáng nhìn lên sư tỷ đang dõi mắt nhìn ra phương xa, chu miệng có chút bất mãn, bên trong Thiên Kiếm môn hiện tại chỉ có nàng dám có thái độ này trước mặt sư tỷ.

- Sư muội, ta có nhìn gì đâu, Phi Vân kiếm quyết của muội lại tiến bộ không ít, lần này đại hội tam Tông tứ môn hẳn không có vấn đề gì lớn.

Nguyên Nhược Lan quay đầu nói.

- Vậy sao, nhưng mà muội cảm thấy vẫn chưa đủ.

Hạ Liên thoáng suy tư, trong lòng mơ hồ cảm thấy không trọn vẹn, cảm giác mình chưa hoàn toàn phát huy được uy lực cực mạnh của Phi Vân kiếm quyết.

- Thiếu sót của muội ở trong lực lĩnh ngộ, điểm tinh diệu của Phi Vân kiếm quyết là lưu loát sinh động như mây bay nước chảy, biến hóa hàng vạn hàng ngàn, muội thi triển lại cố ý cưỡng ép cho nên bị vướng chân vướng tay, lần sau thi triển nhớ kỹ buông ra hết thảy, tới lúc đó là có thể lưu loát sinh động hơn rồi.

Nguyên Nhược Lan nói.

Ánh mắt Hạ Liên sáng ngời, lộ ra ý cười nói:

- Đa tạ sư tỷ chỉ dạy, muội hiểu được, khó trách luôn cảm thấy có chút không đúng.

Nguyên Nhược Lan mỉm cười, nói:

- Lực lĩnh ngộ của muội vốn hiếm thấy, sư phụ thường xuyên khen muội đấy, thành tựu sau này nhất định sẽ kinh người.

- Nhưng làm thế nào cũng không sánh bằng sư tỷ mà, tỷ có thể chiến đấu ngang tay với Linh Vũ chiến Tôn Lục Thiếu Du, hiện tại toàn đại lục đều biết tới sư tỷ.

Ánh mắt Hạ Liên lộ vẻ hâm mộ.

- Lục Thiếu Du!

Nhớ tới thân ảnh nam tử thanh y, khóe môi Nguyên Nhược Lan lộ nụ cười, phảng phất như một thiếu nữ đang e ấp xấu hổ.