Lâm Mộc Báo Thù

9,589 chữ
711 lượt xem
“Lâm Đại Sơn, vậy tôi nói thẳng nhé, tôi muốn làm gì đó quá đáng một chút. ” Hâm Khôi tươi cười nói. Lâm Đại Sơn vừa toan nói tiếp, Lâm Mộc đã kéo ông lại rồi bước lên trước. Lần trước con trai Hâm Khôi sỉ nhục Lâm Mộc ở trang trại, anh có thể coi như chẳng có gì. Nhưng Hâm Khôi dám đe dọa cả nhà anh ư? Đây là điều Lâm Mộc không thể tha thứ. “Hâm Khôi, nếu ông còn dám khiêu khích ba tôi nữa, hôm nay tôi sẽ khiến ông nghênh ngang bước vào, nhục nhã bước ra!” Lâm Mộc chỉ tay vào người ông ta, ánh mắt lạnh lùng, giọng nói thì rét run. “Ồ, thú vị nhỉ, một tiểu bối mà dám nhảy ra uy hiếp tôi?” Hâm Khôi bật cười, đến mấy ông chủ đứng bên cạnh cũng nhịn không được phì cười theo. Trong mắt bọn họ, Lâm Mộc bỗng nhiên nhảy ra nói những lời đe dọa hùng hồn này, nực cười hệt như kiến hôi thét vào mặt voi, dọa đánh voi phải nằm bò. “Trong vòng 3 phút, biến ngay khỏi mắt tôi!” Ngữ khí của anh ngày càng lạnh lùng. “Lâm Mộc, tôi quá rõ cậu là thứ bỏ đi rồi, tốt nhất cậu cút qua một bên đi!” Hâm Khôi bỗng nói bằng giọng điệu hung dữ. “Xem ra, ông thực sự muốn nếm thử nắm đấm của tôi!” Ánh mắt Lâm Mộc như đóng băng, sau đó vung tay nện một quyền vào mặt Hâm Khôi dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người. Cảnh tượng ‘người ngã ngựa đổ’ lập tức xuất hiện. “Gì cơ? Thằng nhóc đó! Không ngờ thằng nhóc đó lại đánh Hâm Tổng!” Các ông chủ có mặt nơi này đều giật thót trước màn đánh đấm này! “Thằng nhóc này ăn gan hùm đó hả? Dám ra tay đánh người ngay ở đây, rõ là phá rối bữa tiệc do Tập đoàn Thiên Mộc tổ chức mà! Cậu ta làm vậy chẳng những đắc tội với Hâm Tổng, còn mạo phạm với cả Tập đoàn Thiên Mộc!” “Thằng nhóc này điên rồi hả?” Đùa cái kiểu gì thế, những nơi như này ai lại dám làm xằng làm bậy? Càng đừng nói tới việc đánh khách quý được mời tới bữa tiệc! Hành động này đã vượt quá sự tưởng tượng của tất cả mọi người! “Đầu óc Lâm Mộc có vấn đề rồi hả? Dám động tay động chân với Hâm Tổng ngay ở đây!” Thẩm Tư Tư sợ khiếp vía. “Đến đại ca Bằng Gia của anh còn chẳng dám làm bậy trong những dịp như này, sao Lâm Mộc lại dám chứ? May sao!. may sao chúng ta tránh xa anh ta, bằng không chúng ta đã gặp vạ lây rồi!” Hạo Tử khiếp sợ trong lòng. Bọn họ vui mừng khôn xiết vì đã xa ánh một nhà 4 người họ Lâm. "Đây là web lậu, vui lòng đọc ở app ReadMe để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất" Chu Khôn đứng trong góc cười lạnh: “Lâm Mộc đúng là tên thiếu gia ngu dốt, dám ra tay đánh người ở nơi này cơ đấy. Dù 5 năm trôi qua, anh ta vẫn thiếu não như vậy! Lâm Đại Sơn, Lâm Lê và Hồng Tuyết Lệ nhìn thấy Lâm Mộc động tay động chân với người ta ở bữa tiệc thì như chết lặng. Bọn họ hoàn toàn không ngờ được Lâm Mộc lại làm như vậy! “Hỏng rồi, lần này phiền phức lớn rồi! ” Khi Lâm Đại Sơn hoàn hồn, mặt ông bỗng trắng bệch như tờ giấy, ông chỉ cảm thấy Lâm Mộc đã gây họa tày trời rồi! Đâu chỉ đánh Hâm Tổng, còn thêm tội làm loạn ở bữa tiệc của Tập đoàn Thiên Mộc. Hậu quả không thể tưởng tượng được! Mấy ông chủ đứng sau Hâm Tổng lao lên trước đỡ ông ta, bọn họ cũng bị hù cho đứng tim. Lúc này, gương mặt của Hâm Tổng đã tím xanh. “Thằng điên này! Thằng điên!” Hâm Tổng bưng mặt, trợn trừng mắt gầm lên, Có nằm mơ ông ta cũng không ngờ Lâm Mộc dám ra tay đánh mình. “Hâm Tổng, hỏng chuyện mất thôi, liệu chúng ta có bị liên lụy vì gây náo loạn ở bữa tiệc của Tập đoàn Thiên Mộc không?” Mấy ông chủ sau lưng Hâm Tổng cuống cả lên, Tuy Hâm Tổng là nạn nhân, nhưng chính bọn họ mới là kẻ đầu sỏ khiêu khích người ta. Một khi chọc giận Tập đoàn Thiên Mộc, đến bọn họ cũng bị trách tội cùng chứ chẳng chơi. “Là thằng điên này ra tay, sợ cái gì?” Hâm Tổng nghiến răng nghiến lợi nói. Hâm Tổng được đỡ dậy chỉ tay vào mặt Lâm Mộc, ông ta giận tới độ tay run lẩy bẩy. “Nhà họ Lâm đánh người ở đây, các người xong đời rồi, xong đời rồi!” Sau đó Hâm Tổng gào to: “Bảo vệ, bảo vệ! Mau lôi thằng điên này ra ngoài cho Tập đoàn Thiên Mộc xử lý nó!” Tiếng ồn bên này đã thu hút đám bảo vệ của sơn trang. “Đưa anh ta ra ngoài!” Đội trưởng đội bảo vệ hay chuyện Lâm Mộc đánh người, lập tức cho người vây quanh Lâm Mộc. Sáng nay ông chủ sơn trang đã dặn dò bọn họ trước rằng bữa tiệc hôm nay vô cùng quan trọng, kêu bọn họ nâng cao 120% tinh thần, lỡ như có chuyện bất trắc hay gây rối gì, bọn họ đừng mong được yên ổn. Lâm Đại Sơn thấy đám bảo vệ muốn động tay động chân với Lâm Mộc thì sốt ruột quá đỗi. “Thằng nhãi này, con ra vẻ cái gì chứ!” Lâm Đại Sơn kéo Lâm Mộc lại. Sau đó ông nói với đám bảo vệ: “Chuyện này không liên quan tới nó, tất cả đều do tôi gây ra, tôi sẽ gánh vác tất cả hậu quả. ” Tuy Lâm Đại Sơn hay rầy la Lâm Mộc ở nhà, nhưng dù sao ông cũng là ba của anh, nếu gặp đại nạn thật, ông nhất định phải đứng nơi đầu sóng ngọn gió chở che cho anh! “Lâm Đại Sơn, chuyện này một mình ông cũng không gánh nổi đâu, cả nhà ông đều vạ lây!” Hâm Tổng nổi đóa, mặt mày dữ tợn. “Bằng Gia tới!” Ngay khi bầu không khí giữa đám người như đang giương cung bạt kiếm, một giọng nói âm vang truyền tới. Chỉ thấy Bằng Gia sải bước vào hội trường. Vừa liếc mắt, Bằng Gia đã trông thấy Lâm Mộc bị đám bảo vệ vây quanh. “Các người làm gì thế hả? Dừng tay!” Bằng Gia quát tháo. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía Bằng Gia. Chỉ thấy Bằng Gia bước vội về phía đám đông đang bao vây Lâm Mộc. “Bằng Gia sao thế nhỉ? Sao vừa vào đã hùng hùng hổ hổ như vậy?” Mọi người ngơ ngác. “Không lẽ Bằng Gia vừa bước vào đã nhìn thấy Lâm Mộc gây náo loạn, cho nên muốn đích thân xử lý anh ta?” Hâm Thiếu đoán thầm. “Tôi hiểu tính cách của Bằng Gia, chỉ e hôm nay Lâm Mộc kia không chết thì cũng bị lột một lớp da!” Hạo Tử cảm khái. Trước ánh nhìn hau háu của tất cả mọi người, Bằng Gia nhoáng một cái đã bước tới trước mặt Lâm Mộc. “Không lẽ Bằng Gia tới để nhúng mũi vào chuyện này?” Lâm Đại Sơn vừa liếc thấy Bằng Gia đã cảm thấy lo sợ. “Đại Sơn! giờ phải làm sao?” Hồng Tuyết Lệ hoảng loạn không yên, mỗi lúc một to chuyện rồi. “Chuyện đã đến nước này, chỉ đành cam chịu số phận thôi, mọi chuyện cứ để tôi gánh vác. ” Ánh sáng trong đôi mắt Lâm Đại Sơn đã trở nên ảm đạm, ông chỉ đành lắc đầu. “Bằng Gia!” Hâm Tổng thấy Bằng Gia tới thì vui như mở cờ trong vụng, vội vàng nghênh đón. Quan hệ giữa ông ta và Bằng Gia khá thân thiết, giờ Bằng Gia tới rồi, dĩ nhiên ông ta chắc chắn Bằng Gia sẽ giúp mình giải quyết tên Lâm Mộc gây sự đánh người này. “Bằng Gia, tên nhóc này đánh tôi ngay ở hội trường, tôi vừa gọi bảo vệ tới bắt cậu ta!” Hâm Tổng chủ động báo cáo tình hình. “Ông bị đánh sao? Đáng đời!” Bằng Gia vừa nói vừa đẩy Hâm Tổng ra không chút nể nang. Hâm Tổng bị đẩy ra thì ngẩn người, rõ ràng Bằng Gia là bạn ông ta mà, sao hôm nay lại có thái độ này, không đúng! Khách khứa trong hội trường cũng chẳng hiểu ra sao cả. Trước ánh nhìn chăm chú của Hâm Tổng và tất cả khách quý, Bằng Gia bước nhanh tới trước mặt Lâm Mộc. “Đại ca, lỗi do Bằng Tử tôi không làm tốt công việc của mình, để đại ca phải kinh sợ rồi!” Bằng Gia cúi người xin lỗi Lâm Mộc một cách kính cẩn, nào còn khí thế đại ca hàng ngày, đây rõ là tư thái của đàn em mà. .