Lâm Mộc Báo Thù

9,678 chữ
221 lượt xem
Ngày hôm sau. Mấy hôm trước chị họ Thẩm Tư Tư đã dặn dò Lâm Mộc tới đón cô ta vào sáng hôm nay. Vì vậy, mới sáng sớm Lâm Mộc đã tới biệt thự nhà Thẩm Tư Tư. Cô ta kêu Lâm Mộc chạy xe tới một trang trại sinh thái ở ngoại ô Kim Châu để dự tiệc tối. Sau khi lái xe hai giờ, bọn họ đã tới điểm hẹn. Trong buồng xe. “Lâm Mộc, hôm nay em đúng là có phúc đấy, nhờ chị mà được ăn no nê một bữa thịnh soạn, chắc lâu lắm rồi em không được ăn ngon nhỉ? Xuống xe đi!” Thẩm Tư Tư nói xong thì đẩy cửa xe bước xuống, sau đó dẫn Lâm Mộc vào trang trại. Khu trang trại này có một hồ nước nhân tạo, con đường được xây dựng dẫn tới trung tâm hồ nước, giữa hồ là một cái chòi nghỉ mát. Trong chòi có hơn 10 người đang ngồi uống trà, đánh bài, trò chuyện. Thẩm Tư Tư dẫn theo Lâm Mộc đến chòi nghỉ mát. “Tư Tư!” Đám người ngồi trong chòi vừa thấy Thẩm Tư Tư thì cười chào hỏi. “Mọi người đến sớm thật đó!” Thẩm Tư Tư cũng cười chào. Sau đó cô ta nhìn về phía một người đàn ông trẻ nhuộm tóc vàng. “Hâm Thiếu, anh cũng đến sớm vậy sao?” Thẩm Tư Tư nhoẻn cười chào hỏi riêng người này. “Hôm nay tôi mời mọi người, dĩ nhiên phải tới sớm rồi, cô ngồi xuống trước đi!” Người đàn ông tóc vàng đưa tay ra hiệu. “A! Đây là Lâm Mộc mà!” Người đàn ông tóc vàng liếc tới Lâm Mộc thì không rời mắt đi nữa. “Đúng rồi Hâm Thiếu, đây là em họ của tôi, giờ là tài xế cho tôi.” Thẩm Tư Tư cuống quýt giải thích. Hâm Thiếu nhìm Lâm Mộc đăm đăm: “Lâm Mộc, anh rời Kim Châu 5 năm, chẳng ngờ khi quay về lại rơi vào bước đường làm tài xế cho người ta, thật thú vị!” Anh ta vừa dứt lời, đám đàn ông và phụ nữ có mặt ở đây đều đưa mắt nhìn Lâm Mộc. Lâm Mộc đương nhiên quen Người đàn ông tóc vàng, anh ta là Hâm Toàn, ba anh ta và Lâm Đại Sơn là kẻ địch trên thương trường. Cho nên trước đây trong giới thiếu gia nhà giàu, có thể coi như Lâm Mộc và Hâm Toàn không hợp nhau. Oan gia cũ gặp nhau, bầu không khí cũng trở nên bất thường. “Lâm Mộc, tôi nghe nói lúc anh mới về Kim Châu, còn chạy tới hôn lễ của Chu Khôn gây sự, xém chút nữa đã bị bảo vệ khách sạn ném ra ngoài, vừa hay tiểu thư Trần Uyển Nhi cũng tới đám cưới để gây phiền phức cho Chu Khôn rồi đánh anh ta tới tàn phế, nên anh mới thoát được kiếp nạn đó, đúng không?” Hâm Thiếu hỏi. Đương nhiên giới kinh doanh ở Kim Châu đã sớm lan truyền tin Chu Khôn bị đánh tàn phế từ lâu. Có điều ngày ấy Trần Uyển Nhi giải tán khách khứa, cho nên chuyện gì phát sinh bên trong chẳng ai hay biết. Tin tức được truyền đi chính là, Trần Uyển Nhi muốn đối phó với Chu Khôn, dù sao đây cũng là lời giải thích hợp lý duy nhất. Không một ai trong giới kinh doanh của Kim Châu đoán được, Lâm Mộc có liên quan tới việc Chu Khôn bị đánh tàn phế. Bởi vì chẳng ai nghĩ rằng Lâm Mộc có thể nhờ nhà họ Trần giúp đỡ! Cho nên trong mắt mọi người, chỉ có một khả năng duy nhất - Chu Khôn đắc tội với Trần Uyển Nhi, bị cô nàng đánh tàn phế! “Đúng là có chuyện này, không biết Hâm Thiếu có gì chỉ giáo!” Lâm Mộc chẳng hề tức giận. “Không dám, có điều anh trở thành trò cười cho người khác rồi đấy, một tên thiếu gia sa sút mà muốn báo thù Chu Khôn, thực không biết tự lượng sức mình!” Hâm Thiếu cười nói. Sau đó anh ta đứng dậy nói to: “Nào nào, chúng ta dùng trà thay rượu, kính thiếu gia họ Lâm một chén, hoan nghênh anh quay về Kim Châu!” Đám đàn ông phụ nữ ngồi đây đều mỉm cười rồi lần lượt nâng tách trà đứng lên. Hâm Thiếu muốn mọi người kính rượu Lâm Mộc, rành rành là muốn trêu chọc Lâm Mộc, khiến anh phải lúng túng. Hâm Thiếu liếc thấy Lâm Mộc vẫn ngồi yên thì sa sầm mặt: “Sao thế Lâm Mộc, tôi thay mặt mọi người kính rượu anh, lẽ nào anh không nể mặt tôi?” Chị họ Thẩm Tư Tư không vui nói: “Bây giờ Hâm Thiếu là 1 trong những nhân vật dẫn đầu trong giới con nhà giàu ở Kim Châu, anh ấy kính rượu em, em còn kiêu căng cái gì? Em phải hiểu rõ thân phận của mình lúc này, em chỉ là tên tài xế quèn đi theo chị thôi!” “Được! Tôi xin nhận ý tốt của Hâm Thiếu!” Lâm Mộc cầm tách trà đứng dậy. “Hâm Thiếu, vận may thăng trầm, hôm nay tôi chỉ là 1 tên tài xế, nhưng không phải là mãi mãi, hôm nay anh hiển hách, nhưng ngày sau anh chưa chắc đã luôn hiển hách.” Dứt lời, Lâm Mộc uống cạn tách trà. Với tính cách nóng nẩy của Lâm Mộc mấy năm trước, nếu Hâm Thiếu cố ý đùa bỡn như này, anh đã sớm trở mặt với anh ta từ lâu rồi. Nhưng tâm tính của anh đã thay đổi sau khi trải qua một số chuyện. Lâm Mộc không muốn đếm xỉa tới Hâm Thiếu, chỉ cần anh ta đừng trêu tức anh là được. Đương nhiên, nếu Hâm Thiếu chạm tới giới hạn của Lâm Mộc khiến anh nổi giận thì chắc hẳn anh ta chẳng còn quả ngọt ăn đâu. Giống như tập đoàn BĐS Quang Vũ mấy ngày trước, bọn họ dám động tới ba mẹ Lâm Mộc, anh liền sử dụng mọi khả năng có thể để xử lý chúng. “Lâm Mộc, anh biến mất mấy năm, giờ còn học được cách nói đạo lý rồi hả? Thú vị nhỉ! Có điều nể tình anh uống ly trà này, hôm nay tôi không làm khó anh nữa.” Hâm Thiếu cười nói. “Hâm Thiếu, giờ Lâm Mộc chỉ là một tài xế vô danh tiểu tốt, anh lại là người có thân phận cao quý, so đo với Lâm Mộc làm gì.” Thẩm Tư Tư cười nói. “Nói cũng đúng, chấp nhặt với anh ta có khác gì hạ thấp thân phận của chúng ta, đúng rồi Tư Tư, sao chưa thấy chồng cô tới?” Hâm Thiếu hỏi. “Hâm Thiếu, anh cũng biết đó, dạo này chồng tôi vô cùng bận rộn.” Thẩm Tư Tư nói. “Theo như tôi biết, gần đây Bằng Gia có quan hệ hợp tác chặt chẽ với Tập đoàn Thiên Mộc mới nổi lên, chồng cô lại là cấp dưới thuộc tầng trung của Bằng Gia, bộn bề công việc cũng là lẽ thường tình.” Hâm Thiếu dựa vào ghế nói. “Anh Hâm, nhắc tới Tập đoàn Thiên Mộc tụi em lại thấy hứng thú rồi, tập đoàn này cũng khoa trương thật đó, chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà càn quét toàn bộ giới kinh doanh Kim Châu, các ông chủ doanh nghiệp ở Kim Châu đều ngoan ngoãn hợp tác với Tập đoàn Thiên Mộc, đúng là thần kỳ mà!” “Đúng đúng, Tập đoàn Thiên Mộc quá thần thánh nhỉ, không rõ ông chủ đứng sau là nhân vật như thế nào!” “Cho tới bây giờ, căn bản chưa ai gặp được người này, đúng là lão đại thần bí.” Những người ngồi đây đều bắt đầu bàn luận. Kim Châu dạo này, mỗi khi có ai nhắc tới Tập đoàn Thiên Mộc, người người lại thao thao bất tuyệt, hứng chí bừng bừng thảo luận về nó. “Đúng rồi, Tập đoàn Thiên Mộc tổ chức một bữa tiệc vào mùng mười tháng này, tôi nhận được thiệp mời rồi, tới khi đó sẽ được tận mắt nhìn thấy vị lão đại thần bí này.” Chị họ Thẩm Tư Tư phấn khích nói. “Ba tôi cũng nhận được thiệp mời!” “Nhà tôi cũng nhận được thiệp!” Đám người trên bàn phụ họa theo đuôi. Đối với bọn họ, nhận được thiệp mời của Tập đoàn Thiên Mộc chính là một vinh dự! “Oa! Thật ngưỡng mộ nha, mọi người có cơ hội nhìn thấy diện mạo thật của vị lão đại thần bí này.” Mấy gia đình không được mời tới bữa tiệc, đều tỏ vẻ ngưỡng mộ không thôi. Hâm Thiếu dựa lưng vào ghế nói: “Theo tôi biết, lần này Tập đoàn Thiên Mộc mời rộng rãi, có lẽ những ai có tài sản kinh doanh trên mười triệu tệ đều được mời.” “Hâm Thiếu, ba anh cũng hợp tác với Tập đoàn Thiên Mộc phải không? Anh biết thông tin gì về tập đoàn này nữa không?” Mọi người nhìn về phía Hâm Thiếu. “Chẳng giấu gì mọi người, mấy ngày trước ba tôi đã gặp mặt ông chủ đứng sau Tập đoàn Thiên Mộc.” Hâm Thiếu làm ra vẻ thâm sâu khó lường..