Lâm Mộc Báo Thù

3,942 chữ
658 lượt xem
 Lâm Mộc thầm nghĩ mỗi lần hành động luôn phải tìm người xử lý đống hỗn độn, nên cũng không có vấn đề gì cả.     “Đúng rồi Tiểu sư đệ, sư phụ bảo cậu đưa cái gì cho anh vậy?” Thẩm Trạch Thiên hỏi.     “Mải hỏi chuyện nên suýt quên mất chuyện chính.” Lâm Mộc lúng túng cười.   Advertisement   Sau đó Lâm Mộc lật bàn tay lại, lấy trong nhẫn chứa đồ ra một khẩu súng lục đặc biệt.     "Chính là thứ này, là một khẩu súng rất đặc biệt, sư phụ bảo em đưa cho sư huynh."     Lâm Mộc nói xong liền đưa súng cho Thẩm Trạch Thiên.     Lúc này Lâm Mộc mới đột nhiên hiểu được vì sao sư phụ lại bảo anh giao thứ này cho sư huynh rồi.     Anh ấy là người của Liên Minh Tu Hành Giả.     "Khẩu súng này..."     Thẩm Trạch Thiên nhận lấy khẩu súng, sau khi nghiên cứu một lúc thì vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.     “Sư đệ, sao cậu lại có được khẩu súng này vậy?” Thẩm Trạch Thiên ngẩng đầu nhìn Lâm Mộc.     "Trước đây em đã tiêu diệt một tổ chức có tên là Khô Lâu Hội ở Thân Giang, sau đó em lấy khẩu súng này từ tên phân hội trưởng của Khô Lâu Hội. ", Lâm Mộc nói.     Lâm Mộc nói tiếp: "Lúc đó ông ta cầm khẩu súng này bắn em, thế nhưng lại bắn ra một tia sáng có uy lực kinh người, nếu tu vi dưới Linh Ý Cảnh thì chắc chắn sẽ bị giết!"     “Dường như khẩu súng này có thể phát hiện ra người sử dụng nó, người không bị ràng buộc bởi nó thì chắc chắn sẽ không thể sử dụng.” Lâm Mộc nói.     "Đây là lần đầu tiên Liên Minh Tu Hành Giả bọn anh thấy được thứ này. Đúng là thú vị! Anh sẽ thu lại sau đó đưa cho Liên Minh Tu Hành Giả nghiên cứu." Thẩm Trạch Thiên nói.     “Sư huynh, Khô Lâu Hội chắc là thế lực ngoại lai, sao bọn họ lại chạy đến chỗ bọn này vậy?” Lâm Mộc hoài nghi.     "Có nhiều chuyện khá phức tạp nên bọn anh cũng chỉ biết một phần nhỏ. Hơn nữa đây lại là cơ mật được bảo mật rất kĩ càng, có nhiều cơ mật anh cũng không biết, còn chuyện ta biết thì cũng không thể tùy ý tiết lộ được." Trạch Thiên giải thích.     “Vậy em sẽ không hỏi nữa.” Lâm Mộc cười.     Vì đó là tin cơ mật được bảo mật kĩ, nên Lâm Mộc sẽ không khiến sư huynh phải khó xử.     "Thế lực của bọn họ không thể làm loạn ở trong nước, nếu sau này còn ặp phải rắc rối như vậy thì cứ trực tiếp gọi điện thoại cho anh, anh có thể giúp cậu."     “Vậy đệ cảm ơn sư huynh trước.” Lâm Mộc cười nói.     Đang nói chuyện thì điện thoại của Lâm Mộc đột nhiên vang lên.     Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.     Lâm Mộc lấy điện thoại ra, là Thẩm Tịch Dương gọi.   “Chị Dương Dương.” Lâm Mộc bắt máy.