Lâm Mộc Báo Thù

3,460 chữ
954 lượt xem
Khâu Anh cầm hai tấm vé tàu trên bàn lên rồi vội vàng rời đi. ...! Không lâu sau khi Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi trở về biệt thự, Khâu Anh cũng đi đến biệt thự. “Con gái, mẹ nghe bà ngoại nói con đã thương lượng thành công một vụ làm ăn với nhà họ Lâm à, con đã cho mẹ một bất ngờ lớn đó.” Khâu Anh cười nói. Advertisement Trần Uyển Nhi vội vàng nói: "Mẹ, tất cả đều là nhờ có Lâm Mộc mới có thể thương lượng được chuyện này, mọi công lao đều là nhờ anh ấy đó mẹ." "Thật sao? Thật sự không ngờ đấy, Lâm Mộc, cháu có nhiều khả năng như vậy sao." Khâu Anh nhìn Lâm Mộc cười nói. “Dì Khâu quá khen rồi.” Lâm Mộc cười nhẹ. "Đúng rồi, vào cuối tuần này có một cái hoạt động, nó sẽ được tổ chức trên một con tàu du lịch ở ngoài khơi, mẹ với người phụ trách ở đó có quen biết, bọn họ đã tặng cho mẹ hai vé, nhưng cuối tuần này mẹ lại không đi được, hai đứa đi chơi đi.” Khâu Anh vừa nói, bà ta vừa lấy ra hai tấm vé và đưa cho Trần Uyển Nhi. “Cảm ơn mẹ.” Trần Uyển Nhi nhận vé. "Uyển Nhi, sau khi con đến Thân Giang, mẹ vẫn chưa đi con đi được đâu cả, ngày mai có một cái sự kiện, mẹ sẽ đưa hai đứa cùng đi, sáng ngày mai mẹ sẽ gửi xe đến đón hai đứa." Khâu Anh nói. “Vâng ạ.” Trần Uyển Nhi gật đầu đáp lại. Ngày hôm sau. Mười giờ sáng, xe của Khâu Anh đến biệt thự. Lâm Mộc và Trần Uyển Nhi theo bà ta vào trong xe. Bên trong xe. Khâu Anh nói: "Con gái, sự kiện hôm nay diễn ra vào buổi chiều, buổi sáng mẹ sẽ đưa con đi dạo trước." Khâu Anh bảo tài xế lái xe đến một khu thương mại, sau đó đưa Trần Uyển Nhi đến trung tâm thương mại mua quần áo, đồ trang sức và đồng hồ cho cô. Buổi trưa, ba người bọn hpj chọn một nhà hàng phương Tây để ăn trưa. Sau bữa trưa, khoảng hơn một giờ chiều, Khâu Anh đưa Trần Uyển Nhi và Lâm Mộc đến một phòng triển lãm. Dưới sự dẫn dắt của Khâu Anh, Trần Uyển Nhi và Lâm Mộc đã thuận lợi đi vào bên trong phòng triển lãm. "Hôm nay là một buổi họp đánh giá và so sánh đồ cổ tương đối có giá trị, mẹ sẽ đưa con đi xem qua một chút." Khâu Anh vừa đi vừa nói. Trong phòng triển lãm trưng bày rất nhiều cổ vật quý giá. “Đây có phải là một cái Thanh Đồng vạc không?” Ngay khi Trần Uyển Nhi vừa bước vào, cô đã bị một chiếc vạc đồng khổng lồ thu hút. “Những chiếc vạc đồng của nhà Thương và nhà Chu trông không giống nhau.” Lâm Mộc liếc nhìn phần giới thiệu bên dưới chiếc vạc đồng, rồi chuyển sự chú ý sang chiếc vạc đồng. Trên chân vạc có khắc một số chữ của thời trước, đương nhiên Lâm Mộc đọc không hiểu, ngoài ra còn có một số hoa văn vô cùng khó hiểu khác. “Lâm Mộc, những hoa văn hình con chim và con cá ở