Lâm Mộc Báo Thù

3,743 chữ
890 lượt xem
Nhãn Kính Xà nghe tin tức này đến thất thần, ly rượu trong tay anh ta ‘choang’ một tiếng rơi xuống đất. Hồi lâu sau, anh ta nuốt một ngụm nước miếng, đờ đẫn nói: “Anh ta, anh ta đã diệt nhà họ Tôn thật sao?” Trong lòng Nhãn Kính Xà cuộn trào sóng to gió lớn, nửa ngày trời vẫn không thể bình lặng. Advertisement Đó là nhà họ Tôn hùng mạnh đấy, Lâm Mộc chẳng những tiêu diệt nhà họ Tôn, còn biến tất cả những chuyện này trở thành tai nạn? Đây mới là điều khiến Nhãn Kính Xà cảm thấy sốc nhất. Chứng tỏ Lâm Mộc đã giải quyết được mắt xích khó nhằn là Lão Từ, thậm chí còn thuyết phục ông ta giúp mình? Trời ạ, Nhãn Kính Xà không sao tưởng tượng nổi, Lâm Mộc làm được tất cả những thứ này bằng cách nào. Cộc cộc cộc. Một người phục vụ gõ cửa và bước vào văn phòng. “Anh Xà, vị tiên sinh này muốn gặp anh.” Phục vụ nói. Nhãn Kính Xà ngẩng đầu nhìn, đập ngay vào mắt anh ta chính là Lâm Mộc, Nhãn Kính Xà không khỏi giật thót. “Anh Lâm! Không! Lâm Gia!” “Sao anh lại tới đây?” Nhãn Kính Xà nở nụ cười, bước vội tới nghênh đón Lâm Mộc. Sau đó Nhãn Kính Xà nhìn phục vụ, nói: “Sau này Lâm Gia tới quán bar Sa Ngã thì phải tiếp đón anh ấy theo tiêu chuẩn cao nhất, hiểu không?” “Vâng thưa Anh Xà.” Tuy phục vụ hơi hồ nghi, nhưng vẫn đáp vâng dạ. “Ra ngoài đi.” Nhãn Kính Xà khoát tay với phục vụ. Sau khi người phục vụ rời khỏi phòng làm việc. “Lâm Gia, anh đến quán bar Sa Ngã của chúng tôi quả thực là nắng rọi nhà tranh!” Nhãn Kính Xà cười nịnh nọt. Lần đầu gặp mặt, anh ta còn thấy Lâm Mộc chỉ là một tên nhóc dựa dẫm vào Lão Trần. Giờ đây, anh ta hoàn toàn không dám nghĩ như vậy nữa. Bởi vì Nhãn Kính Xà biết rằng, ngay cả Lão Trần cũng chẳng có bản lĩnh diệt cả nhà họ Tôn, đừng nói là tiêu diệt sạch sẽ trong 1 ngày. Ấn tượng của anh ta về Lâm Mộc lúc này là, một nhân vật thần bí, mạnh mẽ, đáng sợ, và tuyệt không thể chọc vào. Dù sao nhà họ Tôn lớn mạnh là thế, Lâm Mộc nói diệt là diệt ngay được đấy thôi! Ai chọc giận Lâm Mộc thì chỉ còn nước chết không toàn thây. “Nhãn Kính Xà, dẫu sao vẫn phải cảm ơn tin tức tình báo của anh.” Lâm Mộc nói. “Lâm Gia khách sáo rồi, sau này anh có gì cần đến tôi thì cứ việc gọi điện hoặc tìm tôi, chỉ cần A Xà tôi có thể giúp thì nhất định sẽ giúp anh!” Nhãn Kính Xà hạ mình nói. “Lần này tôi đến nhờ anh điều tra mối quan hệ giữa Ông cụ Tôn và tập đoàn đứng sau ông cụ đấy bên Châu u, anh tra được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.” Lâm Mộc nói. “Bên Châu u? Lâm Gia, việc này anh làm khó tôi rồi, tôi được xưng tụng là vua tình báo ngầm ở Giang Nam, mọi tin tình báo ở đất Giang Nam này tôi đều có thể tìm cách giúp anh, nhưng dính dáng tới nơi khác, nhất là Châu u, chỉ e tôi lực bất tòng tâm.” Nhãn Kính Xà bất đắc dĩ nói. “Không sao, anh điều tra được bao nhiêu tốt bấy nhiêu, thử điều tra đi nhé.” Lâm Mộc nói.