*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lê Ngưng nhíu mày, nhếch môi: “Nếu như anh ấy thích tôi thì tôi nhất quyết không theo. Tôi không làm người thứ ba, cũng không thích đàn ông đã có vợ.” Hướng Lập Hiện bật cười: "Cô cũng không nhìn lại phong thái của mình là gì, yên tâm đi, Lãng Diệu không thích có đầu. Lê Ngưng cúi đầu nhìn mình một chút, đúng là phong thái không tốt lắm, thể là lặng lẽ bỏ cái chân đang vật chéo xuống, chấn chỉnh lại trạng thái của mình một chút "Vậy anh nói xem, vì sao mỗi ngày Lăng Diệu đều ở nhà, còn gọi chúng ta đến tán gẫu? Ăn no rừng mỡ không có việc gì làm ả?" Hướng Lập Hiện ngưng cười, trầm giọng nói: “Cậu ấy thì chẳng sao, là làm trang của Hán Dư không tốt. Nghe thấy đó là chuyện của Là Hán Dư, Lê Ngưng lập tức như đang ngồi vào cho ngày hiệm "Hán Dự làm sao?" Hướng Lập Hiện giảm tốc độ xe lại, nhìn Lê Ngung một cái Có biết cảm giác bị bạn thân nhật phần bài là như thế nào không? Le Ngung gạt đầu "Biết, giống như bị nửa thế giải bỏ rơi Cuộc sống mà, ai mà không từng bị phản bởi một vài lần. Phải vấp ngã thì mới khôn ra được. Lê Ngưng cảm thấy hiện tại mình thông minh như vậy chắc chắn là do thời trung học hay bị người khác lừa dối. Vốn đĩ Hướng Lập Hiện muốn nghiêm túc nói chuyện với cô ấy một chút nhưng bị Lê Ngưng giỡn như thế lại không nhịn được cười: "Vậy một nửa thế giới còn lại của cô thì sao?" “Là bố mẹ tôi, gia đình tôi." Nói đến người nhà, trong mắt Lê Ngưng lấp lỏe ánh sáng ấm áp. Mặc dù chuyện bố mẹ bắt ép cô kiếm sống ở thành phố A có hơi quá đáng nhưng thật ra bố mẹ vẫn rất thương cô, bảo cô ở lại thành phố A, không cho cô về làm việc ở thị trấn cũng là hi vọng có có một tương lai tươi sáng "Nhưng Hán Dư không có gia đình nữa" Ảnh mat Hướng Lập Hiện ảm đạm Người nhà họ Lê hoàn toàn không phải là bố mẹ của Hàn Dư, mà chi chi Hàn Dự như một thứ công cụ để nuôi dạy, từ nhỏ đến lớn đối với Hàn Dư chỉ toàn là sự tinh toán “Noi bay, anh đừng có vì yêu thương nhung nhớ Hàn Du mà bỏ qua chong người ta Le Ngưng rất là ghét kiểu tu tưởng này Có chồng cũng là có gia đình Hướng Lập Hiên hiếm khi không cãi nhau với cô, mà chỉ thản nhiên mở miệng: "Một nửa kia của cô là gia đình cô, một nửa kia của Hán Dư là hôn nhân của cô ấy. Thế nhưng trong cuộc hôn nhân này, cô ấy cũng là người bị lừa dối. “Vậy thì chẳng phải cô ấy bị cả thế giới bỏ rơi sao...!Lê Ngưng trợn to mất, nhổ phi phi: "Cô ấy còn có tôi, tôi sẽ không phản bội cô ấy Hưởng Lập Hiền liếc cô ấy một cái "Cô cũng không có cơ hội để phản bội." Vẻ mặt Lê Ngưng rầu rĩ: "Vậy thì mỗi ngày Lăng Diệu gọi đến chúng ta như con khi mua vui rốt cục là để làm gì?” Hưởng Lập Hiện nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang nhận nhỏ của Lê Ngưng qua gương chiếu hậu, do dự không biết có nên nói hết với cô ấy những chuyện này hay không. Dường như Lê Ngưng cũng không để ý đến cầu trả lời của Hưởng Lập Hiện tự lấm bẩm suy nghĩ xem ngày mai nên làm món gì mang quá để Lê Han Du an có thể cảm thấy vui vẻ hạnh phuc Hương Lập Hiển thị lại bị căng và phát lời của Le Ngưng làm tức giận bất thường dùng xe 0 ven đường rồi châm một điều thuốc, Lê Ngưng bắt mũi, mở của kinh xe để tăng khi .