Mấy tên lão tổ Thiên Ma nhất mạch khác cũng nhìn nhau, biểu lộ trên mặt vô cùng ngưng trọng. Đám người này rất rõ ràng, Thiên ma lục tổ bị tập kích rồi vẫn lạc, đả kích đối với tâm lý bọn họ rất lớn.

- Lão tổ, xem ra dự đoán của chúng ta về tiểu tử kia vẫn chưa đủ a.

Người mở miệng là Thiên ma ngũ tổ, rất hiển nhiên một màn ngoài ý muốn vừa rồi đã đả kích tới lòng tin của Thiên ma nhất mạch bọn họ.

Thiên ma lão tổ khó chịu không thôi, lồng ngực như bị nghẹn lại, vẻ mặt dữ tợn nói:

- Không ngờ tới trong tay tiểu tử này trừ Đại lưu ly quang trản ra còn có pháp bảo công kích lợi hại hơn.

Nhân tộc lợi hại vì cái gì? Không phải là bản thân tu sĩ nhân tộc bọn họ có bao nhiêu lợi hại. Nhân tộc lợi hại ở chỗ trí tuệ của nhân tộc. Bọn họ biết luyện chế pháp bảo, biết luyện chế đan dược, biết khắc trận pháp, biết lợi dụng các loại điều kiện có lợi.

Điểm này khác với ma tộc, ma tộc cường hãn, nhiều khi là dựa vào ưu thế huyết mạch của bản thân. Muốn nói lợi dụng điều kiện có lợi, ma tộc so với nhân tộc vẫn có chênh lệch không nhỏ.

- Lão tổ, đạo quang mang quỷ dị kia chẳng lẽ không phải là Đại lưu ly quang trản phát ra hay sao?

Tất cả mọi người đều có chút nghi hoặc.

- Không phải.

ngữ khí của Thiên ma lão tổ lạnh lẽo không thôi:

- Thời kỳ thượng cổ, ta và Lưu ly thần tôn đã giao thủ qua rất nhiều lần, đối với Đại lưu ly quang trản này cũng coi như vô cùng quen thuộc. Diệu dụng của Đại lưu ly quang trản rất nhiều, nhưng mà tuyệt đối không có năng lực đáng sợ như vậy. Nó có thể gia trì công kích khác, có thể dùng Lưu ly chi quang công kích thần hồn, thậm chí là giam cầm thân thể, nhưng tuyệt đối không có lực công kích chính diện mạnh mẽ như vậy.

Quả thực lý giải của Thiên ma lão tổ đối với Đại lưu ly quang trản vô cùng sâu, cho nên hắn mới có nghi hoặc như vậy.

Càng khiến cho hắn nghi hoặc hơn chính là người công kích kia rốt cuộc làm thế nào tới gần khu vực một trăm mét quanh thân bọn họ. Dùng cường độ thần thức của Thiên ma nhất mạch bọn họ, nào có thể để cho đối thủ đi tới khu vực một trăm mét mà không phát giác ra được chứ?

Coi như là Lưu ly thần phù cũng không có năng lượng ẩn nấp đáng sợ như vậy a?

Thử nghĩ một chút mà xem, nếu như đối thủ có thể ẩn nấp tới vị trí cách ngươi một trăm mét, loại khoảng cách này đối với tu sĩ thần đạo mà nói, chính là sinh tử một đường a.

Một khi để cho đối thủ tới gần phạm vi một trăm mét chung quanh ngươi, ngươi lại không hề hay biết, đối phương thực sự có quá nhiều cách để công kích ngươi, thậm chí là lấy tính mạng của ngươi.

Khoảng cách một trăm mét, hoàn toàn là tiến vào tầm công kishc. Nhất là tu sĩ thần đạo, ngoài mấy ngàn mét cũng là tầm công kích chứ đừng nói chi là một trăm mét.

Khoảng cách một trăm mét chỉ là một cái giơ tay nhấc chân cũng có thể công kích được tới trên người đối phương.

Trong lòng Thiên ma lão tổ kinh nghi bất định, không hề nghi ngờ, công kích của Giang Trần đã làm cho hắn tiến thoái lưỡng nan, nghi hoặc không thôi. Nhất là thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của Giang Trần càng làm cho Thiên ma lão tổ có cảm giác thâm bất khả trắc.

- Tiểu tử này có lẽ so với Lưu ly thần tôn thượng cổ còn khó giải quyết hơn a. Nhân tộc... Nhân tộc rốt cuộc là có chuyện gì? Yêu nghiệt nghịch thiên như vậy rốt cuộc là ở đâu xuất hiện?

Trong lòng Thiên ma lão tổ vô cùng phiền muộn, thời kỳ thượng cổ tốn sức như vậy lại bị dẫn vào trong phong ấn, cuối cùng sắp thành lại bại.

Hiện tại lần nữa ngóc đầu trở lại, phát động ma kiếp lần hai. Vốn tưởng rằng có thể dễ dàng như trở bàn tay quét ngang thần uyên đại lục, đem nhân tộc triệt để đánh bại.

Lại không ngờ rằng liên tục ngã ngửa trước mặt một người trẻ tuổi.

Trước đó hắn còn cảm thấy đám người Kim Khiếu lão tổ quá mức vô năng, liên tục bị Giang Trần này đánh bại, đánh lén thành công. Hiện tại hắn mới biết được, không phải là đồng đạo ma tộc vô năng, mà là thủ đoạn của tiểu tử kia quá mức khoa trương.

Điểm chết người nhất chính là tiểu tử kia gan dạ sáng suốt, kinh người như vậy, không ngờ ở trước mặt Thiên ma lão tổ hắn còn dám liều lĩnh như thế.

Không thể không nói tiểu tử này rất lớn mật, còn rất giảo hoạt.

Trước đó hắn ta dùng Đại lưu ly quang trản để mê hoặc Thiên ma lão tổ, làm cho Thiên ma lão tổ cho rằng đối phương muốn thi triển Đại lưu ly quang trản trêu đùa bọn họ.

Lại không ngờ rằng Đại lưu ly quang trản này chỉ là mê hoặc tai mắt, sát chiêu công kích chính thức lại ở đằng sau.

Đây quả thực là quanh năm đánh nhạn cuối cùng lại bị nhản mổ mù mắt.

Trở lại địa phương ma tộc đóng quân, cơ hồ tất cả tu sĩ ma tộc cũng cảm thấy giật mình. Sao mấy lão tổ Thiên ma nhất mạch đi ra ngoài khi trở về lại thiếu một người.

Nhìn thấy vẻ mặt Thiên ma lão tổ tái nhợt, ai cũng không dám tiến lên đụng vào lò lửa này. Hiển nhiên trong đầu mọi người đều có suy đoná.

Loại tình huống này cho dù là Kim Khiếu lão tổ có chút hả hê nhất cũng vô cùng thức thời, không có mở miệng châm chọc.

Hắn rất rõ ràng, lúc này nếu như còn gây khó dễ cho Thiên ma lão tổ, vậy chẳng khác nào là tự mình gây khó dễ cho mình.

Ngay khi đại quân ma tộc chuẩn bị phát động công kích, lại gặp được đả kích như vậy, đối với sĩ khí của ma tộc quả thực là đả kích rất lớn.

Cả cao thấp ma tộc trong lòng lúc này vô cùng phức tạp.

Cũng may Thiên ma lão tổ kịp thời điều chỉnh tâm lý, hiện tại đại quân ma tộc như tên đã lên dây, không thể không bắn.

Nếu như bởi vì lần ngoài ý muốn này ngăn cản, bỏ kế hoạch tác chiến, đả kích đối với sĩ khí của ma tộc sẽ càng ngày càng lớn. Ma tộc là chủng tộc dũng mãnh, nhanh nhẹ, không sợ hãi.

Nếu như quả thực bởi vì một lần đả kích này mà giậm chân tại chỗ, một khi ma tộc mất đi dũng khí tác chiến, mất đi sự sắc bén, như vậy ma tộc còn gì đáng sợ cơ chứ?

Cho nên kế hoạch tấn công chẳng những không có kết thúc mà còn phải kiên quyết chấp hành.

Chỉ là tấn công Đông Duyên đảo, vấn đề quan trọng là nên đối phó với Giang Trần như thế nào.

Cơ hồ tất cả lão tổ ma tộc đều tụ tập vào một chỗ, thương thảo nên đối phó với Giang Trần như thế nào. Tất cả các mạch ma tộc có tất cả các thủ đoạn, có thể nói mỗi mạch đều có thủ đoạn đối phó với Giang Trần, nhưng mà những thủ đoạn này chưa hẳn đã hữu hiệu.

Ví dụ như Ảnh ma nhất mạch, bọn họ am hiểu ẩn nấp ám sát.

Ví dụ như Mộc ma nhất mạch bọn họ am hiểu dụng độc.

Nhưng mà trải qua một loại kinh nghiệm chứng minh, Giang Trần dường như đối với bất luận một mạch nào trong ma tộc đều có biện pháp đối phó. đây mới là chỗ khiến cho người ta đau đầu nhất với Giang Trần này.

Bởi vì kẻ này quá toàn năng.

Cho dù là tu sĩ nhân tộc cường đại nhất thượng cổ đối với thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của các mạch ma tộc cũng thường xuyên cảm thấy đau đầu, mệt mỏi ứng phó.

- Chư vị, chúng ta đều là nòng cốt ma tộc, nếu như có ý kiến gì thì cứ nói. Chỉ cần thu phục được Đông Duyên đảo ta sẽ ghi nhớ công đầu.

Thiên ma lão tổ nói một câu, ra vẻ rất là khiêm tốn.

Nhưng mà tất cả các mạch ma tộc lại nhìn nhau.

Đến bây giờ số ma tộc còn chưa chịu thiệt trong tay Giang Trần còn không nhiều lắm. Cho dù là Thiên ma nhất mạch cũng đã chịu thiệt.

ở Vạn Uyên đảo, cho tới bây giờ ma tộc còn chưa giao thủ qua với Giang Trần chỉ có Huyết ma và Âm ma nhất mạch, coi như bọn họ còn giữ được kỷ lục bất bại với Giang Trần.

Nhưng mà Âm ma nhất mạch có Thạch Sát lão tổ ở cương vực nhân loại, căn cứ vào tình báo, cũng đã bị Giang Trần tiễu sát. Cho nên nói, mạch chính thức không có nếm qua thiệt thòi trong tay Giang Trần cũng chỉ có Huyết ma nhất mạch.

Cho nên ánh mắt mọi người đều hữu ý vô tình nhìn qua Huyết ma nhất mạch.

Thực lực của Huyết ma nhất mạch hiện tại được bảo tồn vô cùng tốt, tổng cộng có bốn gã Huyết ma lão tổ.

Thấy mọi người nhìn qua, trên mặt bốn vị lão tổ Huyết ma nhất mạch khẽ nở nụ cười rụt rè. Người cầm đầu một thân mặc huyết bào, thân thể nhìn qua giống như là một đám ma huyết, khiến cho người ta có cảm giác trùng kích thị giác đáng sợ.

người này tên là Huyết Bồ lão tổ, chính là lão tổ cường hãn nhất Huyết ma nhất mạch, một thân thực lực thậm chí so với Kim Khiếu lão tổ còn đáng sợ hơn, gần với Thiên ma lão tổ.