Lại ba năm qua đi, đây là năm thứ mười tính từ khi Giang Trần bế quan.

Từ ba năm trước đây đột phá Thần đạo tam trọng, thời gian ba năm kế tiếp này Giang Trần mỗi ngày từ việc luyện hóa Đại Lưu ly quang trản ra, là nghiên cứu ba kiện bảo vật này.

Một ngày nọ, Giang Trần từ trong trí nhớ tiền thế rốt cuộc cũng nhớ tới một ít thứ. Hắn nhớ tới kiếp trước có một lần mình nói chuyện với phụ thân về các loại thủ pháp luyện khí trong thế gian.

Hắn còn mơ hồ nhớ rõ, phụ thân đã từng đề cập tới một loại thủ pháp hóa phàm.

- Hóa phàm... Chẳn lẽ ba kiện bảo vật này từ khi bắt đầu phụ thân đã dựa theo thủ pháp hóa phàm luyện chế ra hay sao?

Trong đầu Giang Trần bỗng nhiên có một ý nghĩ hưng phấn hiện lên, ý nghĩ này hiện lên trong đầu làm cho sự nhiệt tình của hắn thoáng cái không thể nào ngăn cản.

- Có lẽ ba năm qua mạch suy nghĩ của ta đã sai, ta vẫn cho rằng phụ thân đem bảo vật dùng thủ pháp phong ấn che dấu lực lượng. Có lẽ mạch suy nghĩ này cũng không đúng, nếu như dùng thủ pháp hóa phàm luyện chế, bản thân nó nhìn qua giống như phàm vật, không hiện sơn lộ thủy. Nhưng mà điều khiển bảo vật hóa phàm phải cần thủ pháp độc nhất vô nhị, chỉ cần nắm giữ loại thủ pháp này là có thể từ phàm trở thành thần.

Nghĩ tới đây, Giang Trần triệt để hưng phấn.

Từ trong mạch suy nghĩ này, Giang Trần phát hiện ra, mạch suy nghĩ này có chỗ đúng, càng lúc càng tìm hiểu được nhiều thứ.

Hắn đặt mình vào vị trí của phụ thân Thiên đế, nghĩ như vậy, càng cảm thấy khả năng này rất lớn.

Nếu như phụ thân đã sớm tính toán tới Chư Thiên hạo kiếp, nếu như phụ thân đã sớm có ý định đưa hắn tới luân hồi, tránh đi Chư Thiên hạo kiếp, như vậy phụ thân sắp xếp tất cả chuyện này tất nhiên là vì an bài đường lui cho hắn.

Những bảo vật này nhất định là đường lui mà phụ thân sắp xếp cho hắn.

Thử nghĩ một chút mà xem, nếu như phụ thân giữ bí mật, tất sẽ không đưa cho hắn dùng những bảo vật này, hoặc là những bảo vật nổi tiếng chư thiên đều phong ấn trong thần thức hắn.

Như vậy đầu tiên là dễ dàng bại lộ, dễ dàng bị người ta phát hiện ra.

Chỉ có những bảo vật không ngờ tới kia, thần thông không biết, quỷ không phát giác ra mới có thể che dấu, lừa gạt tất cả mọi người.

Có lẽ phụ thân làm tất cả chuyện này, ngay cả thụ hạ thân thiết của người cũng chưa hẳn đã biết rõ, bởi vì có vài thứ đồ vật, trong sinh hoạt của Giang Trần kiếp trước mỗi ngày đều có thể nhìn thấy, nhưng quả thực là tồn tại vô cùng không ngờ tới.

Một cái thước chuyên giáo huấn hắn, một cái đai lưng, một cái gương.

Những vật này cho dù là Chư Thiên hạo kiếp cũng không chú ý, không có ai nhìn chằm chằm vào không thả. Nếu như là những chí bảo Chư Thiên, nếu như không rõ nơi hạ lạc, có lẽ sẽ khiến cho người ta hoài nghi.

Mà những vật này, ai sẽ để ý tới chứ?

Không có ai thèm để ý tới.

Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần vô cùng vui mừng. Theo suy đoán này bắt đầu, Giang Trần càng thêm tin tưởng phán đoán của mình là đúng, hắn quyết định dựa theo mạch suy nghĩ này thử xem.

Thủ pháp luyện khí hóa phàm, hắn và phụ thân đã từng luận bàn qua.

Đối với một ít thủ pháp khởi động bảo vật hóa phàm, Giang Trần cũng nắm giữ một ít. Trên thực tế thủ pháp khởi động bảo vật hóa phàm, so với điều khiển bảo vật khác còn khó hơn một chút.

Bởi vì quá trình hóa phàm thành thần, bản thân là một quá trình vô cùng rườm rà.

Nhưng chỉ cần khởi động chương trình này, loại bảo vật hóa phàm này sẽ chiến đấu tuyệt đối vô cùng nghịch thiên. Quan trọng nhất chính là, loại bảo vật này lúc chiến đấu thường thường sẽ tạo ra hiệu quả bất ngờ, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.

Giang Trần bắt đầu thử.

Khởi động bảo vật hóa phàm, bước đầu tiên chính là tâm tính bình thản, giống như là trao đổi với bảo vật vậy, giống như súp hầm cách thủy vậy, chú ý một chút hỏa hầu.

Khi Giang Trần thử theo cách này, chuyện kỳ quái xảy ra.

Cũng không lâu lắm, bảo vật này chậm rãi sinh ra phản ứng.

Tâm tình Giang Trần kích động, mừng rỡ. Hắn đau khổ tìm hiểu bảo vật này ba năm, vậy mà hoàn toàn là đi sai hướng. Mà linh quang đột nhiên hiện lên trong đầu lại khiến cho hắn tìm được mạch suy nghĩ mới, đi đúng hướng.

Không thể không nói, thủ bút của phụ thân Thiên đế thực sự khiến cho người ta xem mà thỏa mãn.

Ba kiệt bảo vật này cho dù là ném trên đường lớn cũng không có ai nhựt lên. Có lẽ sẽ có người cảm thấy tạo hình không tệ, nhưng mà thử một chút, không có cảm nhận được bất luận linh lực nào rung động, chắc chắn cũng không coi trọng nó.

Đây cũng là ưu thế lớn nhất khi luyện chế bảo vật bằng thủ pháp hóa phàm, vô cùng đặc biệt.

Giang Trần không ngừng tăng hỏa hầu, cây Trượng Thiên xích kia cũng chậm rãi hiện ra khí thế thượng cổ, lộ ra loại lực lượng đáng sợ của bảo vật thần đạo.

Trong lúc nhất thời, tay Giang Trần cầm Trượng Thiên Xích thậm chí còn có cảm giác như nắm thiên hạ.

Giang Trần dùng thần thức để trao đổi.

- Trượng Thiên xích này là một món bảo vật nhiều chức năng, có thể tiến công, có thể phòng ngự, mấu chốt nhất là nó là một loại bảo vật không gian. Dùng Trượng Thiên xích có thể xuyên qua thiên địa, kéo gần khoảng cách không gian. Thậm chí Trượng Thiên xích phát huy tới cực hạn hoàn toàn có thể trực tiếp nhảy qua vị diện. Vật này quả thực là cường đại tới nghịch thiên a.

Giang Trần tuyệt đối không thể tưởng tượng được, một cái thước trước đó dùng để đánh mình, một cái thước bình thường không ngờ lại là một loại bảo vật có một không hai chư thiên.

Thiên địa cho dù xa, thế nhưng cũng có thể coi là nhỏ.

Hiện tại Giang Trần rốt cuộc cũng triệt để hiểu rõ ý tứ của mấy chữ này.

Trượng Thiên xích, luyện hóa tới trạng thái tận cùng có thể bỏ qua khoảng cách không gian, chứ đừng nói tới việc trực tiếp tiến hành nhảy qua vị diện, xuyên thẳng qua vị diện.

Giang Trần như nhặt được chí bảo, tay nắm Trượng thiên xích giống như có thể cảm nhận ấm áp mà phụ thân lưu lại. Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần cũng kích động vô cùng.

Giờ phút này hắn đã hoàn toàn xác định, Trượng Thiên xích còn có đai lưng này, còn có tấm gương này tuyệt đối là bảo vật mà phụ thân lưu lại.

Mà hắn chuyển sinh tới Thần Uyên đại lục nhất định cũng là do một tay phụ thân sắp xếp từ trước.

- ta còn tưởng rằng chuyển thế trọng sinh là vận mệnh ban tặng. Hiện tại xem ra không phải là vận mệnh, mà là phụ thân sắp xếp a.

Trong lòng Giang Trần thổn thức không thôi.

Sau khi tìm hiểu ra diệu dụng của Trượng Thiên xích, Giang Trần cũng như nhặt được chí báo. Trượng Thiên xích này trên phương diện nào đó còn nghịch thiên hơn Đại Lưu Ly quang trản.

Như vậy cái đai lưng và cái gương còn lại nhất định cũng không kém a.

Giang Trần vẫn dùng biện pháp cũ, dùng mạch suy nghĩ giống nhau, bắt đầu thăm dò hai kiện bảo vật này. Quả nhiên thủ pháp luyện chế hai kiện bảo vật này không sai biệt lắm.

Kiện đai lưng kia có pháp danh chính thức gọi là Thủy Hỏa chân long tác, có công kích thủy hỏa, càng có tác dụng trói địch nhân lại. Nhất là thần thông trói kia gần như là nghịch thiên.

Một khi khởi động, như thiên la địa võng, làm cho địch nhân căn bản không có cách nào đào thoát.

Giang Trần mừng rỡ không thôi, Thủy Hỏa chân long tác này thuộc tính có chút tương tự với Băng Hỏa yêu liên, nhưng mà bảo vật cấp bậc Chư Thiên, mặc kệ từ góc độ nào xem xét đều lợi hại hơn xa Băng Hỏa yêu liên.

Nhất là tác dụng trói buộc, càng là thứ mà Băng Hỏa yêu liên không thể so sánh.

Ánh mắt Giang Trần nhìn về kiện bảo vật thứ ba. Hai kiện đầu đều bất phàm như vậy, như vậy kiện thứ ba này tuyệt đối sẽ không kém a.