Thanh âm kia dường như cũng đã sớm ngờ tới Du Lam sẽ nói như vậy, hắn chậc chậc, cười nói:

- Chậc chậc, ai bảo ngươi làm phản đồ? Nếu như chúng ta đoàn kết, Thạch Sát lão tổ không nghe ngươi, không rõ thế cục cương vực nhân loại hiện tại có bao nhiêu khó khăn. Nhưng mà lão tổ nhà ta lại biết rõ. Lão tổ nhà ta cho rằng Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận kia tuyệt đối không thể trọng tổ. Nếu không chúng ta sẽ trở thành cá ở trong châu. Dùng thực lực cương vực nhân loại hiện tại có lẽ không có cách nào giết chết được chúng ta. Nhưng mà tốc độ tiến bộ của người ta nhanh như vậy, chúng ta ngóc đầu trở lại, truyền thừa thượng cổ của bọn họ chưa hẳn sẽ không lại thấy ánh mặt trời a.

Du Lam im lặng.

Hắn thừa nhận phán đoán của đối phương tuyệt đối càng thêm khách quan hơn Thạch Sát lão tổ. Thạch Sát lão tổ luôn ở trong phong ấn, đối với biến hóa lớn nhỏ trong cương vực nhân loại biết rõ không nhiều lắm.

Lại thêm, trong tính cách của Thạch Sát lão tổ có thành phần tự cao tự đại. Cũng không quá để mắt tới Nhân tộc.

Ở sâu trong lòng hắn, thủy chung vẫn cho rằng Ma tộc không phải là bị Nhân tộc đánh bại rồi phong ấn. Mà là vì Ma tộc không quen Thần Uyên đại lục, chiến lược thất sách, bị nhân tộc ám toán.

Đúng là Thạch Sát lão tổ có loại chấp niệm này, cho nên hắn đối với nhân tộc từ đầu tới đuôi đều khinh thường. Cho rằng chỉ cần bọn họ khôi phục tới đỉnh phong, có thể quét ngang cương vực nhân loại hiện tại.

Thế nhưng mà theo đám người Du Lam chậm rãi thức tỉnh, giãy dụa khỏi phong ấn mấy năm qua, thực lực cương vực nhân loại quả thực đang không ngừng tăng lên.

Loại tốc độ tăng lên này cực nhanh, hiển nhiên đã siêu việt tốc độ thông thường.

Chuyện này có ý nghĩa là trong tối tăm đều có một loại lực lượng thiên đạo cân đối. Không có khả năng chỉ có Ma tộc bọn họ ngóc đầu trở lại, mà Thần Uyên đại lục lại không có một chút biến hóa nào.

Thế nhưng mà tuy rằng đối phương phán đoán khách quan hơn. Nhưng Du Lam hắn là tu sĩ Âm ma nhất mạch, không có khả năng bỏ qua Thạch Sát lão tổ, mắt qua mày lại với Ảnh Ma nhất tộc.

Không có Thạch Sát lão tổ đồng ý, hắn cũng không dám tùy tiện làm việc a.

Nghĩ tới đây Du Lam thở dài một hơi:

- Thứ Phong đạo hữu, ta và ngươi chưa từng gặp qua. Vô luận thế nào muốn ta làm việc sau lưng Thạch Sát lão tổ, ta không làm được.

- Chẳng lẽ ngươi cứ ngồi chờ chết như vậy sao?

Thanh âm kia lạnh lùng hỏi.

- Hừ, Thạch Sát lão tổ sắp phá bỏ phong ấn, tái xuất giang hồ. lão tổ thần đạo của Âm Ma nhất mạch ta làm chủ, thực lực sẽ lớn mạnh nhanh chóng. Cái gì mà ngồi chờ chết cơ chứ? Lời này quả thực không đúng a.

Du Lam kia hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên đối với câu nói của Thứ Phong kia vô cùng bất mãn.

Thứ Phong cười hắc hắc:

- Đợi ngày đó tới, nói không chừng Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận đã sớm trọng tổ.

- Thì tính sao chứ? Âm Ma nhất mạch chúng ta cho dù một mình xâm nhập cũng chưa chắc đã không có cách nào sinh tồn. Ngươi đừng quên Âm ma nhất mạch chúng ta am hiểu việc biến người sống thành hoạt tử nhân, người thực vật, đem người chết biến thành người sống.

Âm Ma nhất mạch am hiểu điều khiển linh hồn, điều khiển thi thể, điều khiển khôi ngẫu.

Là mạch âm trầm nhất trong mười mạch của Ma tộc.

- Ha ha, nếu như Âm Ma nhất mạch thực sự mạnh như lời ngươi nói, vì sao Thạch Sát lão tổ lại cự tuyệt đề nghị của ngươi, ngươi lại bực bội như vậy? Thế cho nên ta theo dõi ngươi thời gian dài như vậy, không cố ý phát ra chút thanh âm, ngươi cũng không phát giác ra được a.

Ngữ khí của Thứ Phong kia ung dung, cử trọng nhược khinh, bác bỏ nhận định của Du Lam.

Du Lam quê quá hóa khùng:

- Thứ Phong, ta và ngươi đạo bất đồng, không thể bàn mưu. Ta không vạch mặt không có nghĩa là sợ ngươi, tốt nhất là cách xa ta một chút.

Thứ Phong cười ha hả:

- Du Lam, ngươi nhìn ngươi với tư cách là đệ nhất cao thủ Âm Ma nhất tộc, hiện tại cũng phập phồng không yên như vậy. Trình độ như vậy còn muốn đi ám toán thiếu chủ Lưu Ly vương thành kia hay sao?

Trong mắt Du Lam hiện lên một tia hàn ý, lạnh lùng nhìn quan Thứ Phong:

- Ai nói cho ngươi biết ta muốn ám toán thiếu chủ Lưu Ly vương thành kia?

- Chậc chậc, đừng nói cho ta biết lão đầu của Bàn Long nhất mạch kia không phải do ngươi hạ độc thủ nha.

Lời nói của Thứ Phong luôn mây trôi nước chảy như vậy.

Trong lòng Du Lam trầm xuống, việc này cơ mật như vậy mà đối phương cũng biết. Ảnh Ma nhất mạch này quả thực lợi hại như lời đồn hay sao?

- Chột dạ rồi sao?

Thứ Phong cười hắc hắc:

- Thực không dám dấu, nhất cử nhất động của ngươi thoạt nhìn rất kín đáo, trên thực tế đều nằm trong lòng bàn tay của Ảnh Ma nhất mạch cúng ta. Du Lam, hãy suy nghĩ một chút đi. Ta không yêu cầu ngươi phản bội Thạch Sát lão tổ. Nhưng mà giữa hai mạch chúng ta vẫn có thể hợp tác một chút.

Trong lúc nhất thời Du Lam có cảm giác như trên lưng mình gánh trọng trách.

Hắn khàn giọng hỏi:

- Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì? Nếu như Ảnh Ma nhất mạch các ngươi lợi hại như vậy cần gì phải hợp tác với ta?

- Tìm ngươi hợp tác tự nhiên là có chỗ cần ngươi. Bằng không mà nói, ngươi cho rằng ta ăn no dửng mỡ, rảnh rỗi tới đây nói chuyện hay sao?

Thứ Phong thoạt nhìn đã đoán chắc Du Lam sẽ nói như vậy.

- Ngươi nói đi, muốn hợp tác thế nào?

Du Lam hung ác nói:

- Nhưng mà ngươi nên nhớ kỹ, hợp tác thì hợp tác, muốn ta đầu nhập vào các ngươi, muốn ta quy thuận Ảnh Ma nhất mạch các ngươi thì nên sớm hết hy vọng đi. Vô luận thế nào ta cũng không phản bội Thạch Sát lão tổ.

- Ha ha, yên tâm đi, tất cả mọi người đều là đồng môn Ma tộc. Lại nói đều là đồng tông, đồng nguyên, cái gì mà phản bội hay không phản bội, nói quá khó nghe a. Lão tổ nhà ta sẽ không khiến ngươi bất nghĩa, tuyệt đối sẽ không cho ngươi phản bội Thạch Sát lão tổ.

Ngữ khí của Thứ Phong chắc nịch:

- Giống như phán đoán của ngươi, Ảnh Ma nhất mạch chúng ta cũng biết tiểu tử Lưu Ly vương thành kia khó đối phó. Hiện tại hắn làm ra những chuyện kia, đối với chúng ta mà nói, vô cùng bất lợi. Một khi để cho hắn trọng tổ trận pháp kia, chúng ta sẽ triệt để ngăn cách với chủ lực ngoài man hoang. Đến lúc đó chẳng phải chúng ta sẽ trở thành cừu non mặc người ta chém giết hay sao?

Lời này đã đánh trúng tâm tư của Du Lam. Đây cũng là chuyện trước mắt Du Lam lo lắng nhất, không biết làm thế nào để thuyết phục Thạch Sát lão tổ.

Nhưng mà tính cảnh giác của Du Lam vẫn rất cao, hắn lạnh lùng nói:

- Những lời nói nhảm này không cần phải nói. Chúng ta hợp tác thế nào, cần ta làm gì? Có chỗ tốt thì mau nói ra.

Đã hợp tác đương nhiên phải bàn điều kiện.

- Đi, trước tiên theo ta đi gặp lão tổ nhà ta.

Du Lam tuy rằng do dự một chút, nhưng mà ngẫm lại vẫn đi cùng với Thứ Phong kia.

...

Bàn long nhất mạch của Lưu Ly vương thành.

Cơ Tam công tử giờ phút này đang triệu tập cơ hồ tất cả cao tầng của Bàn Long nhất mạch.

Bàn Long đại đế vẫn như cũ, không mất mạng, cũng không tỉnh lại. Ngược lại, Nguyên Ly trưởng lão lúc trước liều mạng hộ tống Bàn Long đại đế trở về hôm nay đã chữa thương hoàn tất, chính thức xuất quan.

Bởi vì công lao lần khổ chiến kia, Cơ Tam công tử đem Nguyên Ly này đề bạt làm trưởng lão trong gia tộc, địa vị có thể nói là cực cao.

Lần triệu tập này chính là chính thức tuyên bố bổ nhiệm Nguyên Ly.

Cơ Tam công tử còn chưa có xuất hiện thì những cao tầng khác của Bàn Long nhất mạch đều nhao nhao chúc mừng Nguyên Ly trưởng lão. Chỉ là Nguyên Ly trưởng lão kia lại trầm giọng nói:

- Chư vị, việc này có gì đáng kinh hỉ cơ chứ? Ta mặc dù liều chết che chở cho lão nhân gia trở về. Thế nhưng mà thương thế của lão nhân gia không có chuyển biến tốt đẹp. Lại nói, đây là một tổn thương nặng nề cho Bàn long nhất mạch chúng ta, có gì đáng vui cơ chứ? Ta chỉ mong tân nhiệm gia chủ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra a.