- Ta sớm đã từng nói qua rồi, Lưu Ly Vương Thành muốn nổi giận, ai có thể ngăn cản. Mặt phía nam Thượng Bát Vực chúng ta, dù sao cũng phải có một thế lực lớn thống trị. Người ta. . .

Người này còn chưa nói hết, bỗng nhiên thân ảnh của Đan Cực Đại Đế phiêu hốt rơi vào trước mặt hắn, tiện tay vỗ xuống, uy áp Đế cảnh trực tiếp vỗ vào trên thân người kia.

Người nọ ngay cả kêu thảm thiết cũng không có phát ra, liền biến thành tro bụi.

Một màn này, làm cho những người khác hai mặt nhìn nhau. Đan Cực Đại Đế này, vậy mà bởi vì một câu, liền bất động thanh sắc hạ thủ sát nhân?

- Đan Cực đạo huynh, ngươi. . . ngươi đây là ý gì?

Mới vừa rồi bị giết, là một võ giả tinh anh của Thiên Long Phái.

Chứng kiến môn hạ của mình bị Đan Cực Đại Đế diệt, cao tầng của Thiên Long Phái lập tức mất hứng.

- Hừ, tà thuyết mê hoặc người khác, trường người khác chí khí, diệt uy phong nhà mình. Loại người này không giết, quân tâm như thế nào yên ổn?

Đan Cực Đại Đế nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Ánh mắt lạnh lùng, lớn tiếng nói:

- Tất cả mọi người chịu đựng cho bổn đế. Thử Triều này là lợi hại, nhưng có những Đế cảnh chúng ta ở đây, các ngươi lo lắng cái gì? Từ nay về sau, ai lại tà thuyết mê hoặc người khác, chế tạo khủng hoảng, bổn đế không ngại tiếp tục tiễn hắn lên đường.

Đan Cực Đại Đế biết rõ lúc này không thể nhún nhường, một khi ý chí chiến đấu thư giãn, như vậy kế tiếp, nhất định là một hồi tan tác không hề lo lắng.

Một khi thế cục tan tác hiện ra, dù có thiên đại bổn sự, cũng không làm nên chuyện gì.

Cho nên, Đan Cực Đại Đế thà rằng thống hạ sát thủ, cũng tuyệt đối không cho phép giờ khắc này có người đi ra dao động quân tâm.

Không thể không nói, loại thủ đoạn lôi đình này vẫn tương đối hữu dụng.

Hào khí do dự ở hiện trường, cũng bị chiêu thức ấy của Đan Cực Đại Đế chấn trụ.

- Giết, giết sạch những súc sinh này!

Một võ giả gào rú.

- Đúng, giết sạch những súc sinh này! Dương uy nghiêm của Nhân tộc chúng ta!

Những người này, cả đám gào thét, không ngừng tăng thêm lòng dũng cảm cho mình.

Giờ phút này, Giang Trần lại vô cùng nhàn nhã, hắn đang thưởng thức đồng minh phương bắc giãy dụa, loại cảm giác này, quả thực là cực kỳ mỹ diệu.

Nhất là chứng kiến Đan Cực Đại Đế tức giận, người một nhà tự giết lẫn nhau, Giang Trần cũng triệt để nhìn rõ Đan Cực Đại Đế.

Tuy người này dã tâm bừng bừng, nhưng cuối cùng là bùn nhão vịn không được tường.

Đương nhiên, sát nhân lập uy, cái này đối với thời gian ngắn tăng lên sĩ khí, vẫn có tác dụng.

Thử Triều không ngừng tới gần, thảm đấu vẫn còn tiếp tục. Bất quá giai đoạn hiện tại, trước khi phòng tuyến của đồng minh phương bắc sụp đổ, tất cả hi sinh, cơ hồ đều đến từ Phệ Kim Thử nhất tộc.

Qua một luồng sóng trùng kích, chí ít có mấy vạn Phệ Kim Thử bị chết.

Thế nhưng mà, mấy vạn Phệ Kim Thử đối với tộc đàn này mà nói, chỉ là chín trâu mất một sợi lông. Mấy vạn đầu Phệ Kim Thử biến mất, hoàn toàn nhìn không ra thế cục ở hiện trường có bất kỳ ảnh hưởng.

Tất cả Phệ Kim Thử, ngược lại càng ngày càng hung mãnh, càng ngày càng giết đỏ mắt.

Một khi xuất hiện lỗ hổng, Phệ Kim Thử triều ở đằng sau, nhất định sẽ bản năng lấp đầy.

- Bệ hạ, Thử Triều này không dứt, theo ý kiến của thuộc hạ, chúng ta trước hết nghĩ một đường lui a. Thuộc hạ nhìn phía sau Phệ Kim Thử triều, tựa hồ có càng lợi hại hơn, đang chuẩn bị đấu tranh anh dũng?

- Bệ hạ, ba mươi sáu kế, tẩu vi thượng sách a. Lưu được núi xanh, không lo không có củi đốt.

Lúc này đây, hai người nói chuyện, đều đã có kinh nghiệm, không có công khai la to, mà là một mình truyền âm cho Đan Cực Đại Đế.

Bởi như vậy, thái độ của bọn hắn biểu đạt rồi, lại không đến mức ảnh hưởng những người khác, sẽ không chế tạo cảm xúc khủng hoảng.

Nhưng Đan Cực Đại Đế lại hổn hển, hắn tuyệt đối không thể tưởng được, thuộc hạ của mình, vậy mà cũng chịu không được, không có ý chí kiên định theo sát hắn.

- Lão Kim, như thế nào như vậy? Lâu như vậy, vẫn còn tập thể dục sao?

Giang Trần thấy như vậy, cũng khẽ nhíu mày.

Hắn cảm thấy, thế công của Phệ Kim Thử nhất tộc, vẫn là không đủ hung mãnh.

- Hắc hắc, Trần thiếu đừng nóng vội. Dù sao cũng phải trước nóng người mà! Hừ hừ, những thứ này, giết ta không dưới mười vạn con dân. Đó là đầu tư giai đoạn trước, lập tức muốn bọn hắn trả lại cả vốn lẫn lời!

Phệ Kim Thử Vương cười quái dị một tiếng, bay lên, thân thể kim sắc mà cao lớn, khí thế mãnh liệt, ngửa mặt lên trời thét dài.

Nội dung thét dài của Phệ Kim Thử Vương, là lệnh Phệ Kim Thử nhất tộc, dựa theo ý chí của nó, toàn diện tiến công!

Sau khi đệ tử của Phệ Kim Thử nhất tộc đạt được mệnh lệnh, thú tính lại lần nữa bộc phát, khí tức khát máu cũng lập tức tăng vọt gấp bội!

Vèo, vèo, vèo. . .

Tất cả Phệ Kim Thử, hung hãn không sợ chết, điên cuồng hướng phòng tuyến đối diện phóng đi. Loại trùng kích này, rõ ràng cho thấy không sợ chết, thậm chí có thể nói, Phệ Kim Thử nhất tộc công kích, đều dựa vào tánh mạng đến chồng chất.

Phệ Kim Thử nhất tộc, vốn là chủng tộc nhát gan, theo lý thuyết, loại phương thức công kích dốc sức liều mạng này, tuyệt đối sẽ không thường xuyên phát sinh.

Thế nhưng mà, giờ khắc này, những Phệ Kim Thử kia, lại không có một con co vòi.

Bởi vì, chúng đã nhận được mật lệnh của Phệ Kim Thử Vương. Đối với Phệ Kim Thử Vương nhất tộc mà nói, mệnh lệnh của Phệ Kim Thử Vương, là hết thảy.

Chúng muốn làm, là phục tùng mệnh lệnh của Phệ Kim Thử Vương!

Phệ Kim Thử nhất tộc lại lần nữa cường hóa sóng xung kích, dùng tư thế càng thêm mãnh liệt, công kích tới phòng tuyến của đồng minh phương bắc.

Cường giả Đại Đế ở hiện trường, đích thật là rất giỏi, cả đám tổ chức phòng tuyến, miễn cưỡng có thể quần nhau, không bị tan tác.

Thế nhưng mà, mặc dù không có tan tác, nhưng ở dưới Phệ Kim Thử nhất tộc không ngừng tăng cường sóng xung kích, phòng tuyến cũng nguy như chồng trứng, cơ hồ có thể nói từng phút đồng hồ có thể sụp đổ.

Một khi chiến cuộc tiến hành đến một bước này, cũng không phải là mấy cường giả Đại Đế, có thể nhẹ nhõm nghịch chuyển.

Huống chi, bản năng sợ hãi sinh tử, đã là phản ứng của đại đa số võ giả giờ phút này rồi.

Số lượng của Phệ Kim Thử nhất tộc, dùng ức ức mà tính, thậm chí là vài tỷ.

Mà số lượng võ giả đồng minh phương bắc, chỉ là mấy vạn.

Nhìn từ số lượng, đây không phải là một trận quyết đấu ngang nhau. Nhìn khí thế, càng là quyết đấu có tính áp đảo cách xa.

Nếu như không phải có cường giả Đế cảnh miễn cưỡng chèo chống, vững chắc phòng tuyến, chỉ sợ đồng minh phương bắc, đã sớm thất bại trong gang tấc rồi.

Thế nhưng mà dù vậy, thế cục giờ khắc này, cũng đã nguy cơ trùng trùng, tùy thời có khả năng sụp đổ.

Chỉ cần phòng tuyến này sụp đổ, Phệ Kim Thử nhất tộc mở ra lỗ hổng, vậy thì không phải giết chóc nữa, mà là đồ sát.

Ở đây đều là võ giả tinh anh, ai cũng trải qua sinh tử chém giết, cũng nhìn ra được, thế cục này đã đến tình trạng tràn đầy nguy cơ.