Thế nhưng mà tình hình hiện tại này, những người này bị dẫn dụ tới, lại không có giác ngộ làm bia đỡ đạn. Chuyện này khiến cho những người ở trên bát vực này cảm thấy vô cùng tức giận.

Lúc này có một đại biểu của tông môn nhị phẩm khiêm tốn nói:

- Chư vị, thế cục phía trước không rõ. Phái người đi dò đường rõ ràng là chịu chết. Theo lý thuyết những thế lực nhị lưu như chúng ta vào thời khắc mấu chốt có lẽ nên xuất ra chút thành ý. Nhưng mà ai cũng không muốn chủ động làm vật hi sinh a. Ta cảm thấy cho dù muốn dò đường, cũng không phải chọn từ trên xuống, chỉ cần chọn ra mấy người là được.

- Hừ, đừng nói là mấy người, hiện tại các ngươi ngay cả một người cũng không có.

Tên đại đế của Đan Hỏa thành rất là căm tức.

- Chọn a, chọn ngay tại đây. Chọn tới ai thì người đó phải đi, không được từ chối.

- Chọn như thế nào? CHọn như thế nào cũng không công bằng, theo ta thấy không bằng rút thăm quyết định.

Hiển nhiên, người những thế lực nhị lưu này đã bắt đầu thỏa hiệp. Nếu như những thế lực cự đầu trên bát vực này định ra tay dọn bãi, đừng nhìn người thế lực nhị lưu bọn họ nhiều như vậy, thế nhưng tuyệt đối không chống cự nổi.

Dù sao tông môn nhất phẩm trên bát vực lần này tới rất nhiều. Còn có quái vật khổng lồ như Đan Hỏa thành, khoa trương nhất là đại đế còn có một đám.

Đây là nguyên nhân lớn nhất mà thế lực nhị lưu không dám lớn mật phản kháng.

Trong đám người, Giang Trần nhìn qua Đan Hỏa thành diễn xiếc, trong lòng cười lạnh không thôi. Đan Hỏa thành này hiển nhiên tâm tính đã biến hóa.

Trước đó bọn chúng còn muốn mua danh chuộc tiếng, còn muốn làm ra vẻ chủ trì đại cục.

Thế nhưng mà khi nhìn thấy lợi ích trước mắt, Đan Hỏa thành này lập tức chứng nào tật đấy, triệt để xé rách vẻ mặt dối trá của mình, lại trở về phong cách hành sự trước kia của Đan Hỏa thành.

Chung quy chỉ nói tới sáu chữ, đó chính là hám lợi, không từ thủ đoạn.

Trên phương diện này, Thiên Long phái và Cửu Dương Thiên Tông tự nhiên cũng không phản đối. Mà chỉ mỉm cười nhìn qua Đan Hỏa thành biểu diễn.

Rất hiển nhiên bọn họ ủng hộ cách làm này của Đan Hỏa thành.

Những tông môn nhất phẩm như bọn họ cũng mang theo một số nhân mã, thế nhưng đều là tinh anh trong tông môn, phái ai đi dò đường, đều là tổn thất lớn. Bọn họ không có khả năng dưới tình huống này, chủ động đi dò đường. Đó so với chịu chết không có gì khác nhau.

Thế lực lớn, đại tông môn gần đây đều có phong cách, đạo hữu chết ai thì chết, bần đạo không chết là được. Loại chịu chết như vậy, tự nhiên người khác đi làm là tốt hơn.

Nhất là hiện trường còn có nhiều kẻ chết thay có thể dùng như vậy.

Những thế lực nhị lưu kia, muốn phân chỗ tốt, lại không muốn trả giá, dưới gầm trời này nào có chuyện tốt như vậy?

Cuối cùng, những thế lực tam lưu, nhị lưu bị đè nén, chỉ có thể bắt đầu tự mình thương lượng, rốt cuộc nên làm gì bây giờ.

Bọn họ rất rõ ràng, nếu như không biểu hiện thái độ, cuối cùng bọn họ sẽ bị những thế lực trên bát vực này đá ra. Đến lúc đó bọn họ chẳng khác nào đã triệt để xa cách với bí cảnh này.

- Chư vị, hiện tại không nói công bằng hay không công bằng. Thế giới võ đạo, công bằng lớn nhất chính là mạnh được yếu thua. Thiên đạo công bằng, ngươi mạnh bao nhiêu thực lực, có thể hưởng thụ phúc lợi cao hơn. Hiện tại chúng ta hoặc là phái người ra dò đường. Hoặc là bị thế lực bát vực đuổi khỏi bí cảnh này. Mọi người nói xem, nên làm gì bây giờ?

- Còn nói gì nữa? dù sao là bọn họ cường đại, lần này nếu như chúng ta phái người chịu chết, đợi sau khi tìm được đường, gặp phải vấn đề gì đó, là người thế lực tam lưu, nhị lưu như chúng ta phả ichiju. Nói không chừng tới khi chỗ tốt thực sự xuất hiện, những người của chúng ta đã chết không sai biệt lắm rồi.

- Đúng vậy, muốn nói tới thứ tự trước và sau, chúng ta còn tới sớm hơn. Dựa vào cái gì mà chuyện chịu chết đẻ cho chúng ta đi làm?

- Câm miệng.

Một cự đầu tông môn nhị phẩm nổi giận.

- Hiện tại nói những lời nhảm nhí này thì có tác dụng gì? Ngươi có ngon thì đi liều mạng với thế lực bát vực đi? Liều mạng vì công bằng của mọi người.

Nói giỡn sao? Đi tìm thế lực bát vực liều mạng? Đây không phải là chuyện ngại mệnh dài sao? Cục diện hiện tại rất rõ ràng, Đan Hỏa thành đã khống chế quyền chủ động.

Mà Cửu Dương Thiên Tông và Thiên Long phái dường như cũng không phản đối đề nghị này của Đan Hỏa thành.

Thuận thì sống, nghịch thì chết.

Chỉ đơn giản như vậy mà thôi. Hoặc là phái n gười đi dò đường, hoặc là chết.

Quy tắc mạnh được yếu thua, đặt ở đâu cũng là quy tắc thông dụng.

Những tông môn nhị phẩm kia lập tức quyết định, giao chuyện đi làm kẻ dò đường này cho những thế lực yếu hơn bọn họ.

Hiện tại ở nơi này, trừ những thế lực lớn ở bát vực ra, không chỉ có tông môn nhị phẩm, tông môn tam phẩm, thậm chí còn có tông môn tứ phẩm.

Ví dụ như Tử Yên tông, ví dụ như Linh Ô các...

Nhưng mà sau khi mấy nhà tông môn nhị phẩm kia biểu đạt tầng ý tứ này, những thế lực kia triệt để náo loạn.

Bọn họ sợ hãi thế lực trên bát vực, đó là đúng.

Thế nhưng mà tông môn nhị phẩm từ lúc nào có thể kiêu ngạo như vậy? Vậy mà muốn cho những thế lực bọn họ gánh vác sự oan ức này?

Lại nói, số lượng tông môn nhị phẩm có mặt hiện tại cũng không có mấy nhà. Mà tông môn tam phẩm và tông môn tứ phẩm lại là đa số.

- Bát vực là người đứng đầu cương vực nhân loại, bọn họ ra lệnh cũng thôi đi. Những tông môn nhị phẩm các ngươi có tài đức gì mà muốn chúng ta đi chịu chết?

- Đúng vậy, để cho chúng ta đi trước dò đường? Dựa vào cái gì mà tông môn nhị phẩm không phải làm loại chuyện này?

- Đừng nói nhảm với bọn chúng. Cứ đánh một chầu trước rồi nói sau. Những thế lực như chúng ta cộng lại không làm gì được mấy tông môn nhị phẩm sao?

- Đúng, đánh bọn họ.

Thế cục ở hiện trường ngày càng hỗn loạn. Biết được những tông môn nhị phẩm muốn bức bách những tông môn còn lại đi dò đường, mà bản thân loại được loại trừ. Chuyện này khiến cho những thế lực còn lại triệt để bộc phát.

Thế lực trên bát vực cường đại, mọi người không có cách nào.

Thế nhưng mà mấy tông môn nhị phẩm này đều là tông môn nhị phẩm ở các vực chung quanh, không thuộc về thế lực bát vực, bọn họ dựa vào cái gì mà làm như vậy?

- Rút thăm chọn người thì được, nhưng mà tông môn nhị phẩm tuyệt đối không thể có đặc quyền.

- Tông môn nhị phẩm không phải thế lực đứng đầu như bát vực, bọn họ không có tư cách hưởng thụ đặc quyền.

Hiện trường, nhân số của bát vực và tông môn nhị phẩm nhiều lắm chỉ chiếm hai thành. Còn lại ,đại đa số đều là những thế lực thấp hơn.

Vì dụ như tông môn tam phẩm như Tử Yên tông.

Những thế lực này cũng không phải là đàn cạn dầu. Trọng yếu nhất chính là, bọn họ chiếm ưu thế trên phương diện số lượng, tự nhiên sẽ không ngậm bồ hòn làm ngọt.

Giang Trần không có tỏ vẻ gì, hắn lẳng lặng nhìn cục diện đã gần như không khống chế được này.