Chỉ là độc trận này bố trí xảo diệu, độc này quả thực cũng không kém. Thế nhưng mà đã có Bán bộ chi tiên đan kia phòng ngự, độc trận này mặc dù có thể mang tới một ít tổn thương, thế nhưng tuyệt đối không thể tạo thành uy hiếp nguy hiểm tới tính mạng.

Quả nhiên, Giang Trần nhìn về phía đám người Vi Thiên Tiếu, mấy người kia mặc dù có chút kinh hoảng, thế nhưng rất nhanh đã phát hiện ra độc trận này không có mang tới uy hiếp trí mạng đối với bản thân mình.

Trong lúc nhất thời đám người Vi Thiên Tiếu, Trác lão trấn định lại.

- Vi Thiên Thông, đây là thủ đoạn mà ngươi vùng vẫy trước khi chết sao?

Trong sương mù, tiếng cười lạnh của Giang Trần truyền ra.

Vi Thiên Thông giận tím mặt:

- Tiểu tử, sắp chết tới nơi mà còn lớn lối. Cho dù ngươi có chút thủ đoạn, có thể tị độc, thế nhưng không có Vi Thiên Tiếu bảo hộ, ngươi cho rằng mình có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Vi mỗ sao?

Dư đan sư lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, nếu ta là ngươi, hiện tại đầu hàng còn kịp.

- Cũng không biết là ai sắp chết tới nơi.

Trong trận pháp, Giang Trần nở nụ cười khinh miệt, nháy mắt nhìn đám người Vi Thiên Tiếu cùng Trác lão.

Vi Thiên Tiếu khẽ gật đầu, cùng với đám người Trác lão Phong lão vô cùng ăn ý, thân thể phóng về phía trước, xuyên qua sương mù phóng về phía Vi Thiên Thông.

- Ồ? Các ngươi ....

Vi Thiên Thông nhìn thấy bốn đại cao thủ đều phóng về phía trước, giống như vô cùng khỏe mạnh, hoàn toàn không có dấu hiệu của việc trúng độc.

Trong lúc nhất thời thân thể Vi Thiên Thông run run. Tại sao có thể như vậy? Độc trận của Dư đan sư này bọn họ đã từng thí nghiệm qua nhiều lần, tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì.

Cho dù là Dư đan sư, thân thể lúc này cũng như chết đứng, trên mặt tràn ngập vẻ khó có thể tưởng tượng nổi. Đồng tử kịch liệt co rút lại. Trong lúc nhất thời không ngờ quên bản thân mình đang ở bờ vực sinh tử.

Lĩnh vực Hoàng cảnh của cường giả Hoàng cảnh bát trọng được thúc dục, lập tức áp chế toàn bộ đám người Vi Thiên Thông. Dư đan sư kia còn chưa kịp động thủ đã bị Vi Thiên Tiếu trực tiếp dùng một cái tát đánh bay ra khỏi độc trận.

- Kiệt nhi, tiểu tử này đã từng hạ độc với con, giao cho con.

Vi Thiên Tiếu lúc này đã vô cùng giận dữ.

Tình thế đột nhiên biến đổi cũng khiến cho tâm tình Vi Thiên Thông triệt để rối loạn, hắn điên cuồng kêu to.

- Vi Thiên Tiếu, làm sao có thể? Ta sao có thể bại trong tay ngươi được cơ chứ?

Vi Thiên Tiếu lạnh lùng cười:

- Sắp chết tới nơi rồi còn u mê?

Mà bên cạnh, vị tộc lão tâm phúc của Vi Thiên Thông cũng bị Vi Trí và Trác lão, Phong lão, ba người này liên thủ diệt sát.

Nhi tử Vi Tú của Vi Thiên Thông muốn mượn cơ hội chạy trốn, thế nhưng dưới sự bao phủ của lĩnh vực Hoàng cảnh, căn bản không có bất luận khả năng nào chạy thoát. Cũng bị một chưởng của Phong lão chụp chết.

Hiển nhiên người ghét ác như cừu như Phong lão, lúc này cũng triệt để giận dữ. Bởi vì vừa rồi Vi Thiên Thông để cho Dư đan sư thúc dục độc trận, Phong lão và Trác lão đều đột nhiên tỉnh ngộ. Trước đó trên danh nghĩa bọn họ là minh hữu của Vi Thiên Thông, chuyện độc trận này không ngờ bọn họ cũng không biết.

Cũng tương đương với một việc là, đợi sau khi Vi Thiên Thông đối phó với Vi Thiên Tiếu xong, nói không chừng kẻ không may kế tiếp chính là nhị lão bọn họ.

Sau khi hiểu rõ điểm này, Trác lão và Phong lão làm sao có thể hạ thủ lưu tình được nữa cơ chứ?

Sau khi dệt Vi Tú, Phong lão gia nhập vòng chiến, đem đường lui của Vi Thiên Thông phong tỏa toàn bộ. Nếu như đã định thanh lý môn hộ thì nhất định phải nhổ cỏ tận gốc.

Hôm nay nếu như để cho Vi Thiên Thông chạy đi, chẳng khác nào là thả hổ về rừng. Dùng năng lực giống như cây gậy quấy cám heo của Vi Thiên Thông này, nói không chừng sẽ cấu kết với kẻ thù bên ngoài, ngày sau còn có thể mang tới tai họa cho Vi gia.

Thực lực bản thân Vi Thiên Tiếu đã áp chế được Vi Thiên Thông, hơn nữa lúc này lại có ba tộc lão nhìn chằm chằm vào, đem toàn bộ đường lui của Vi Thiên Thông phong bế lại.

Tuy rằng Vi Thiên Thông vùng vẫy giãy chết, sức chiến đấu bạo tăng, thế nhưng vẫn vô cùng nguy hiểm giống như trước đó, tràn ngập nguy cơ. Không đấu được bao lâu hắn đã bị đánh trúng mấy lần.

- Vi Thiên Thông, ngươi cấu kết với kẻ thù bên ngoài, gây tai họa cho Vi gia ta. Chuyện cho tới nước này ngươi còn muốn ngoan cố chống tới cùng sao?

Vi Trí ở ngoài vòng chiến hét lớn, ý đồ dùng kế công tâm làm tan rã ý chí chiến đấu của Vi Thiên Thông.

Vi Thiên Thông không ngừng bị đánh trúng, đường đường là một cường giả Hoàng cảnh lục trọng, giờ phút này lại giống như một con thú tuyệt vọng. Người đầy máu đen, tóc tai bù xù, đâu còn có nửa phần phong thái của nhân vật nắm quyền lực lớn thứ hai Vi gia?

Một bên hắn không ngừng chống đỡ, một bên miệng điên cuồng kêu lớn:

- Con mẹ nó, lão tử không phục. Vi Thiên Thông ta có điểm nào không bằng hắn, cuối cùng dựa vào cái gì mà vẫn là hắn thắng? Dựa vào cái gì?

Vi Thiên Thông thực sự không chấp nhận nổi, bố cục ngày hôm nay, trước khi tới đây hắn đã cho rằng là hoàn mỹ không tỳ vết. Tầng tầng lớp lớp, văn công võ đấu, cũng có thể đùa giỡn chết phụ tử Vi Thiên Tiếu.

Thế nhưng hắn nào đâu có ngờ tới, cuối cùng người bị chơi đùa chết chính là hắn.

Trác lão bên ngoài lạnh lùng nói:

- Vi Thiên Thông, ngươi làm sao so sánh được với gia chủ? Dã tâm của ngươi có, thế nhưng lại không có năng lực khống chế dã tâm. Ngươi có thủ đoạn, thế nhưng lại tâm thuật bất chính, ngươi còn có cái gì nữa? Luận thực lực võ đạo, ngươi còn mạnh hơn gia chủ sao? Luận nhi tử, tên nhi tử bao cỏ của ngươi có thể so sánh được với Kiệt thiếu gia sao? Luận nhân tâm, ngươi so ra vẫn kém gia chủ. Ngươi nói ngươi mạnh hơn so với gia chủ, ngươi mạnh hơn ở chỗ nào?

- Vi Trác, tên tiểu nhân bội bạc nhà ngươi. Lão tử có thành quỷ cũng không buông tha cho ngươi.

Trong lúc vùng vẫy giãy chết, cuối cùng Vi Thiên Thông cũng bị trấn áp.

Vi Thiên Tiếu và ba vị tộc lão đều nhanh chóng nói lời cảm tạ với Giang Trần:

- Chân Đan Vương, lần này nhờ có Bán Bộ Chi tiên đan của ngươi, nếu không hậu quả sẽ không tưởng tượng nổi.

Lúc này Vi Kiệt cũng một đao chém Dư đan sư kia thành hai đoạn. Sau đó mới nói lời cảm tạ với Giang Trần.

Giang Trần không kể công, hiện tại tất cả mọi người đang ở trên cùng một chiếc thuyền, hắn làm những việc này kỳ thực không chỉ đơn thuần là trợ giúp VI gia, mà cũng là trải đường cho chính mình.

- Chư vị, hiện tại còn chưa tới lúc để lạc quan. Nghe lời nói của Dư đan sư và Vi Thiên Thông kia, Dư đan sư này hiển nhiên là người của Vương Đình đại phiệt phái tới nằm vùng. Hiện tại những người này đã đền tội, thế nhưng bên Vương Đình đại phiệt chưa hẳn sẽ dễ dàng bỏ qua như vậy.

Giang Trần cảnh báo mọi người.

Vi Thiên Tiếu âm trầm nói:

- Những năm này Vương Đình đại phiệt càng ngày càng làm càn, ngón tay duỗi ra càng dài, không nhờ lại nhúng tay vào trong Vi gia ta.

- Dã tâm của Vương Đình đại phiệt vô cùng rõ ràng. Chuyện này tương đương với việc phát ra tín hiệu khiêu chiến với Bàn Long đại phiệt.

Trác lão thở dài nói.

- Xem ra việc tranh giành danh hiệu đệ nhất đại phiệt sau này sẽ vô cùng kịch liệt a.

Phong lão cũng gật đầu.

Ánh mắt Vi Thiên Tiếu mang theo thâm ý dừng lại trước người Trác lão và Phong lão một lúc lâu mới chân thành nói:

- Trác lão, Phong lão, tuy rằng trải qua trận này, hậu hoạn trong tộc tạm thời được trừ. Thế nhưng có vài lời bổn gia chủ vẫn nên nói trước. Vô luận thế nào Vi gia chúng ta cũng sẽ không quay đầu, đổi mặt, đầu nhập vào Vương Đình đại phiệt. Dù Bàn Long đại phiệt không còn ở thời huy hoàng, dù Bàn Long đại phiệt rớt khỏi vị trí đại phiệt đệ nhất. Từ phi Bàn Logn đại biệt đá văng Vi gia chúng ta ra, nếu không Vi gia chúng ta tuyệt đối không quay đầu tôn người khác làm chủ.

Trong thanh âm tràn ngập vẻ kiên quyết.

Trác lão than nhẹ một tiếng:

- Gia chủ, chúng ta vốn cũng không có ý tứ đó. Chỉ là đạt thành một giao dịch với Vi Thiên Tiếu, đem cửa hàng ở phố Thần Nông giao cho Đồng gia thuê. Cũng may biết lạc đường mà quay đầu, không có tạo thành tai họa lướn. Chúng ta tuyệt đối không phải muốn đầu nhập vào dưới trướng Vương Đình đại phiệt, càng không có ý phản Bàn Long đại phiệt.

- Trác huynh nói đúng. Vi Phong ta tuyệt đối không làm chuyện bội bạc kia. Gia chủ, Vi gia chúng ta có thể trở thành thế gia cửu cấp, lúc trước cũng nhận được không ít chiếu cố của Bàn Long đại phiệt. Tuy rằng hiện tại Bàn Long đại phiệt ít xuất đầu, thế nhưng cũng chưa hẳng không phải là do bọn họ cố ý muốn ở ẩn, ngủ đông dưỡng sức. Một ngày nào đó sẽ giống như rồng bay lên trời, ngạo thị chư phiệt.

Phong lão cũng tỏ thái độ, công khai ủng hộ quyết định của gia chủ Vi Thiên Tiếu.

Vi Thiên Tiếu nhìn thấy Trác lão và Phong lão đều tỏ thái độ như vậy, tâm tình cũng vô cùng tốt.

Mối họa lớn trong lòng là Vi Thiên Thông đã được loại trừ, Trác lão và Phong lão vốn trung lập cũng đã tỏ thái độ ủng hộ gia chủ là hắn.

Loạn cục trong Vi gia rốt cuộc cũng bị đánh vỡ, trở lại quỹ đạo.

Chỉ cần bên trong Vi gia bền chắc như thép, như vậy Vi gia không cần phải sợ hãi.

Tâm tình của Vi Thiên Tiếu vô cùng tốt, hắn không quên đại công thần của lần này, người này chính là Giang Trần. Hắn mỉm cười nắm tay Giang Trần.

- Lần này Vi gia chúng ta có thể lập lại trật tự, đại công thần chính là Chân Đan Vương. Chư vị nói xem có đúng hay không?

Trác lão và Phong lão đều gật đầu.

- Chân Đan Vương diệu thủ hồi xuân, ngăn cơn sóng dữ. Lão phu thực sự cực kỳ bội phục.

Đối với Chân Đan Vương này, Trác lão vô cùng bội phục.

Tôn nhi Vi Mặc của hắn hai ngày qua dựa theo phương pháp của Giang Trần, tình huống rõ ràng đã chuyển biến tốt đẹp. Hơn nữa lại dùng đan dược mà Giang Trần đưa cho, càng như có thần trợ giúp, đã có dấu hiệu đột phá như ẩn như hiện.

Về phần Phong lão, từ đầu vốn không tin Giang Trần, thế nhưng giờ phút này lại bội phục tới mức có xúc động muốn dập đầu xuống đất. Đệ tử đích truyền Mục Ca của hắn chẳng những được Giang Trần chữa trị khỏi, mà phương diện võ đạo còn có chút tinh tiến.

Phong lão hiện tại không chỉ đơn thuần là bội phục Giang Trần, mà còn có cảm kích nồng đậ,

- Gia chủ, vừa rồi người nói Chân Đan Vương cố ý hợp tác với Vi gia chúng ta sao? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Lão phu rất là chờ mong a.

Phong lão mở miệng nói.

- Đi, chúng ta đi vào trong rồi nói.

Vi Thiên Tiếu thấy đại cục đã định, biết rõ chuyện hợp tác với Giang Trần sẽ không còn bất kỳ lực cản nào, nước chảy thành sông, cho nên tâm tình của hắn vô cùng tốt.

Vi Thiên Thông bị diệt, sáu cự đầu của Vi gia thoáng cái chri còn bốn. Mà quan hệ của Giang Trần với bốn vị cự đầu này vô cùng hòa hợp. Bởi vậy việc hợp tác vô cùng vui vẻ, hòa thuận.

Vi gia cung cấp cửa hàng và nguyên liệu đan dược. Giang Trần cung cấp kỹ thuật và nhân thủ.

Thu nhập nhận được, song phương chia thành năm năm.

Nếu như là trước kia, Giang Trần dùng một danh phận Đan Vương nhị cấp không có chút tên tuổi, chỉ sợ rất khó khiến cho Trác lão và Phong lão phục.

Thế nhưng sau khi nhìn thấy thủ đoạn của Giang Trần, Trác lão và Phong lão đã trở thành người tử trung với Chân Đan Vương.

Hơn nữa, kế hoạch buôn bán đan dược mà Giang Trần bày ra cũng chinh phục người Vi gia. Khiến cho bọn họ nhìn thấy viễn cảnh hoàn mỹ.

Mượn chuyện hôm nay mà nói, diệu dụng của Bán Bộ chi tiên đan kia có thể nói đã phát huy ra tác dụng vô cùng lớn. Nếu như không phải Giang Trần bảo bọn họ sớm phục dụng Bán Bộ chi tiên đan kia, ở trong độc trận của Dư đan sư kia, chỉ sợ bọn họ đã bị chịu thiệt rồi.

Bán Bộ chi tiên đan có tác dụng như vậy, hiển nhiên so với Chi Tiên đan bình thường còn có ưu thế hơn nhiều.

Loại đan dược này một khi đẩy ra ngoài thị trường, tất sẽ có viễn cảnh vô cùng tốt.

Giang Trần cũng đem danh sách nhóm tài liệu cần thiết đầu tiên giao cho người Vi gia. Song phương ức định sau nửa tháng chính thức khai trương.

Vi gia phụ trách tuyên truyền tạo thế, Giang Trần phụ trách luyện chế đan dược.

...

Trong phủ chủ của phiệt chủ Vương Đình đại phiệt.

- Không ngờ tưởng tượng được cuối cùng Vi Thiên Thông kia lại không làm nên được trò trống gì.

Vương Đình phiệt chủ khẽ than một tiếng, trong thanh âm tràn ngập vẻ thất vọng.

- Phụ thân, việc này ít nhiều cũng có chút cổ quái. Dùng hiểu biết của hài nhi về Vi gia, Vi Thiên Thông có lẽ đã nắm giữ được cục diện mới đúng. Tại sao bỗng nhiên bị lật ngược thế cờ? Ở trong này nhất định có nguyên nhân mà chúng ta không biết.

Nhi tử Vương Đằng của Vương Đình phiệt chủ lên tiếng.

- Nguyên nhân bản phiệt tự nhiên sẽ phái người đi thăm dò. Chỉ là Vi Thiên Thông thất thủ lại khiến cho bố trí của bản phiệt bị quấy rầy. Nhất là cửa hàng của Vi gia ở phố Thần Nông. Một chút ý định ban đầu của bản phiệt đã bị phá vỡ. Vi Thiên Thông thất thủ, chỉ sợ Vi Thiên Tiếu kia vô luận thế nào cũng sẽ không cho chúng ta thuê.

Vương Đình phiệt chủ trầm ngâm nói.

- Phiệt chủ, theo ta thấy, chúng ta không cần khách khí với Vi gia. Mềm không được, chúng ta dùng biện pháp cứng rắn.

Đồng gia chủ lại cực kỳ bá đạo lên tiếng.

Gia chủ Ti Khấu Nguyên của Ti Khấu thế gia lúc này trong lòng cũng tràn ngập chờ mong, nói:

- Phiệt chủ, Vi gia này không biết tiến thối, có lẽ nên dùng sức mạnh gõ bọn chúng một chút.

Ti Khấu thế gia và VI gia vốn đã có thù hằn, hơn nữa gần đây Ti Khấu thế gia không may, Vạn Khôi các bị người ta cướp đoạt, tới hiện tại còn không điều tra ra được gì. Chuyện này khiến cho trong lòng Ti Khấu Nguyên nghẹn khuất mà không làm gì được.

Nếu như có thể thấy kẻ đối đầu truyền kiếp là Vi gia gặp chuyện không may, có lẽ sự nghẹn khuất trong lòng hắn sẽ được giảm đi đôi chút.

Vương Đình phiệt chủ trầm ngâm một lát, vẫn lắc đầu nói:

- Đằng Nhi, một chút náo loạn nhỏ không làm ảnh hưởng tới toàn cục. Nếu như ngang nhiên ra mặt chèn ép Vi gia, bên Bàn Long đại phiệt tuyệt đối sẽ không ngồi yên không để ý tới. Dù sao VI gia cũng là thế lực nòng cốt trong Bàn Long đại phiệt.