Mặc kệ trí nhớ kiếp trước của Giang Trần ưu việt cỡ nào, con đường tu luyện thủy chung vẫn không thoát khỏi tài nguyên tu luyện. Điểm này bất kể thứ nào cũng không thể thay thế được tài nguyên tu luyện.

Trừ Thánh Anh đan ra, Giang Trần lại luyện chế một lò Vạn Thọ đan. Lò Vạn Thọ đan lần này đã có nhiều hơn năm khỏa, hơn nữa trong đó có bốn khỏa là trung phẩm, một khỏa còn lại đạt tới cấp độ thượng phẩm.

Tăng thêm trước đó còn ba khỏa, Giang Trần hiện tại có khoảng chừng tám khỏa Vạn Thọ đan.

- Thời thượng cổ, đan đạo đại sư cấp bậc Chư Thiên mỗi người đều có thiên phú kinh người. Luyện đan quả thực là một môn kỹ nghệ phát tài a.

Giang Trần cũng không khỏi cảm thán. Một khỏa Vạn Thọ đan trước đó của hắn đã thu được hơn một ngàn vạn linh thạch. Mà cấp độ của nó chỉ là hạ phẩm mà thôi.

Hiện tại ở đây có trung phẩm và thượng phẩm, đoán chừng nếu ném ra đấu giá, giá cả sẽ càng thêm kinh người.

Lần trước Giang Trần luyện chế Vạn Thọ đan, hao phí thời gian trọn vẹn bảy ngày. Nhưng mà khi đó tu vi của hắn mới chỉ là Địa Nguyên Cảnh, thần thức còn xa mới bằng hiện tại.

Lần này thời gian mà Giang Trần sử dụng đã không bằng một nửa lần trước. Số thần thức bị hao phí cũng không nhiều như lần trước.

Không thể không nói, theo tu vi tăng lên, cảnh giới thần thức tăng lên khiến cho các phương diện Giang Trần đều nhận được lợi ích không nhỏ.

Giang Trần cũng nghe nói, trong hai năm qua, Vân Niết trưởng lão đã nhiều lần thử luyện chế Vạn Thọ đan, thế nhưng không có lấy một lần thành công.

Giang Trần cũng có thể hiệu được nguyên do, dù sao một loại đan dược nào đó, cho dù ngươi có đan phương, thế nhưng cũng không phải muốn là có thể luyện chế ra được.

Nhất là loại đan dược vô cùng phiền phức yêu cầu sự tỉ mỉ, chi tiết như Vạn Thọ đan này thì càng phải chú ý rất nhiều thứ.

Vân Niết trưởng lão có lẽ không có mười năm, hai mươi năm cũng khó mà tìm ra được con đường thành công.

Giang Trần tự nhiên nhớ rõ đã đồng ý với Thiên Minh thượng nhân của Bắc Minh tông một khỏa Vạn Thọ đan. Cho nên Giang Trần xuất ra ba khỏa Vạn Thọ đan, một khỏa hạ phẩm, hai khỏa trung phẩm đưa tới tay Đan Trì cung chủ.

Ba khỏa Vạn Thọ đan?

Khi Đan Trì cung chủ nhìn thấy thứ mà Giang Trần xuất ra trực tiếp ngây người.

- Giang Trần, đều là do ngươi luyện chế ra sao?

Giang Trần cũng không phủ nhận mà cười nói:

- Vạn Tượng đại điển lần này chỉ sợ Thiên Minh thượng nhân cũng sẽ tìm chúng ta lấy Vạn Thọ đan. Khoản mua bán này cũng không thể thiếu nợ người ta mãi như vậy.

Ánh mắt Đan Trì cung chủ phức tạp, nhìn qua Giang Trần, thở dài thật sâu, nói:

- Một Giang Trần không gì không làm được, Đan Kiền Cung có ngươi thực sự là vinh hạnh của Đan Kiền Cung. Cẩn thận nghĩ lại, từ khi ta nhậm chức tới nay, hùng tâm tráng chí, tính toán mọi thứ. Thế nhưng ở trước mặt đại cục, trong thời gian vài thập niên ngắn ngủi cuối cùng lại ảnh hưởng quá nhỏ tới đại cục. Muốn nói việc quan trọng nhất mà từ khi ta nhậm chức tới nay mà nói, đó chính là đưa ngươi từ Bảo Thụ tông tới Đan Kiền Cung.

Từ khi thế sự phát triển không theo ý muốn, Đan Trì không thể không thừa nhận, bản thân hắn vì Đan Kiền Cung làm tất cả thế nhưng cũng chỉ khiến cho phương diện võ đạo của Đan Kiền Cung tiến bộ không ít, thu nhỏ khoảng cách chênh lệch với những tông môn Tứ phẩm khác.

Thế nhưng mà số mệnh của một tông môn cũng không phải là thứ mà trong vòng vài thập niên ngắn ngủi có thể thay đổi.

Mà thế cục hiện tại của Vạn Tượng Cương Vực hết lần này tới lần khác lại tràn ngập nguy cơ, căn bản không có nhiều thời gian để cho Đan Trì đi thực hiện lý tưởng và khát vọng của hắn.

Đây cũng là chuyện khiến cho hiện tại Đan Trì buồn bực nhất.

Hắn có dã tâm, có tâm trí không tầm thường, có khát vọng.

Nhưng ...

Thời cuộc rung chuển, căn bản không để cho hắn có đủ thời gian đi thực hiện.

Tất cả mọi tính toán của hắn trước mặt cục diện đang rung chuyển giống như một hòn đá ném xuống mặt nước. Tuy rằng tạo thành một chút rung động, thế nhưng sau khi chìm xuống cũng không còn bất kỳ động tĩnh nào nữa. Căn bản không thể tạo thành sóng to gió lớn.

Mà bây giờ ngẫm lại, thứ duy nhất hiện tại có thể khiến cho hắn vui mừng đó là phát hiện ra một đám tài tuấn trẻ tuổi.

Ví dụ như Giang Trần, ví dụ như Mộc Cao Kỳ.

Thẩm Thanh Hồng cũng tốt, Quân Mặc Bạch cũng tốt, đừng nhìn hiện tại bọn họ đã đột phá Thánh Cảnh, thế nhưng Đan Trì cũng không quá mức coi trọng bọn họ.

Bởi vì tu vi của bọn họ đừng nói là không có cách nào so sánh với Đan Trì hắn lúc trước, coi như là so với đám thanh niên tài tuấn của Vạn Tượng Cương Vực hiện tại, chênh lệch của bọn họ cũng vô cùng lớn.

Phải biết rằng, khi Đan Trì bằng tuổi hai người Thẩm Thanh Hồng và Quân Mặc Bạch đã sắp đột phá Địa Thánh Cảnh, hơn nữa còn được lão tông chủ khi đó đề cử lên làm tông chủ.

Tất cả những người cùng thế hệ, hoặc gần cùng thế hệ với Đan Trì trong các tông môn của Vạn Tượng Cương Vực khi đó phần lớn vẫn còn đang lăn lộn ở trong tông môn, người lăn lộn tới chức vị trưởng lão cũng không có mấy.

Mà Đan Trì thì đã trở thành người chấp chưởng Đan Kiền Cung vài thập niên.

Bất kể là so sánh thế nào đi chăng nữa thì Thẩm Thanh Hồng và Quân Mặc Bạch sau khi tới ba mươi tuổi mới đột phá Thánh Cảnh, căn bản không có một chút nào đáng để khoe khoang.

Địa Thánh Cảnh là một cái bức tường, Thiên Thánh Cảnh cũng như vậy.

Mặc dù là Đan Trì có thiên phú yêu nghiệt như vậy, ban đầu ở Nhân Thánh Cảnh cũng phải mất mấy chục năm, về phần Thiên Thánh Cảnh, Đan Trì cũng bởi vì các loại cơ duyên xảo hợp mà trong vòng hai năm nay mới đột phá được.

Có công chỉ điểm của Thuấn lão, chỗ tốt mà linh dược Địa cấp mang lại.

Những yếu tố này thiếu một thứ cũng không được.

Nếu như thiếu đi bất kỳ một thứu nào trong đó, Đan Trì cung chủ muốn đột phá tới Thiên Thánh Cảnh chỉ sợ ít nhất cũng mất năm tới mười năm nữa.

Cho nên thành tích mà Thẩm Thanh Hồng cùng Quân Mặc Bạch đạt được hiện tại cũng không khiến cho Đan Trì cảm thấy lạc quan.

Giang Trần cùng Mộc Cao Kỳ thì khác.

Nhất là Giang Trần, lúc vừa mới gia nhập Đan Kiền Cung mới chỉ là Nguyên Cảnh nhất trọng. Trong thời gian ba năm thành tựu của hắn đã tiến một bước dài, hiện tại đã là Thánh Cảnh nhất trọng.

Loại tốc độ tăng tiến tu vi như vậy, coi như là Đan Trì năm đó cũng không theo kịp.

Nếu như chỉ là tốc độ tu luyện yêu nghiệt thì cũng thôi đi. Thế nhưng còn yêu nghiệt hơn chính là Giang Trần còn có năng lực vượt cấp khiêu chiến nghịch thiên.

Lúc trước khi Giang Trần còn là Địa Nguyên Cảnh đã có thể khiến cho đối thủ Nguyên Cảnh cửu trọng không làm gì được hắn.s Thậm chí khi còn là Địa Nguyên Cảnh, Giang Trần đối mặt với đối thủ là Uông Hàn, Thánh Cảnh nhất trọng cũng có thể ung dung.

Tuy rằng Giang Trần không có nói hắn thoát khỏi sự đuổi giết của Trần trưởng lão ra sao, thế nhưng Đan Trì dùng đầu gối cũng có thể đoán ra được, nhất định Trần trưởng lão Địa Thánh Cảnh kia đã bị Giang Trần giết chết.