Trong khi Lâm Động bế quan khổ luyện trong Thanh Long Điện, nơi Chiến trường Viễn Cổ mênh mông vô tận này đúng như hắn dự đoán, đã rơi vào cảnh tranh đoạt ác liệt và đầy hỗn loạn. Bảo tàng ở khắp nơi đều bị khai quật, những thứ Linh bảo, đan dược quý hiếm thậm chí vũ kỹ, công pháp đều được lưu truyền ra ngoài. Trong Chiến trường Viễn Cổ, những thứ này dù sao cũng trong tình trạng mật ít ruồi nhiều, vì thế không thể tránh khỏi sự tranh giành. Vương triều các phương cũng vì những bảo vật này mà đã phá vỡ hết các mối quan hệ vốn đã không được bền chặt. Ai cũng muốn có bảo vật, vì những người đến được Chiến trường Viễn Cổ này đều không phải loại tầm thường, dã tâm của bọn họ cũng không phải thứ người bình thường có thể so sánh. Bọn họ đều muốn vượt trội trong Bách Triều Đại Chiến, đồng thời lọt vào mắt các Tông phái siêu cấp, từ đó trở thành cá vượt long môn, thay đổi hoàn toàn cuộc đời. Mà những bảo vật trong các bảo tàng kia chính là con đường nhanh nhất để trở nên mạnh hơn, mà dường như chẳng ai muốn bỏ qua con đường tắt này cả. Vì thế khó tránh khỏi những cuộc tranh đoạt quyết liệt. Vương triều các phương liều mình, khói lửa bao trùm cả Chiến trường Viễn Cổ, nhưng trước không khí ngày một ác liệt đó vẫn luôn có ngày một nhiều cường giả lộ diện. Những cường giả này không ít người đã có danh tiếng trong các Vương triều Siêu cấp, đương nhiên cũng có những nhân vật mới nổi, đa số bọn họ đều may mắn có được truyền thừa trong bảo tàng, thực lực cũng không tệ. Trong sự hỗn loạn và cạnh tranh, lúc nào cũng có những kẻ bị đào thải, nhưng cũng là cơ hội cho những nhân vật kiệt xuất để lộ thực lực. Chiến trường Viễn Cổ lúc này mới thực sự đạt đến mức khốc liệt nhất! Sau hơn nửa năm ẩn mình, cường giả các phương đều bắt đầu dùng mọi phương thức trở thành đối tượng được người ta chú ý đến. Nhưng khi ấy, trong một không gian sâu trong Viễn Cổ Bí Tàng, một dòng Đan Hà vẫn lặng lẽ chạy, từng đợt Niết Bàn Khí dồi dào không ngừng lan tỏa. Trong dòng Đan Hà lơ lửng một chiếc kén ánh sáng, những quầng sáng đen trắng đan xen bao quanh chiếc kén. Trong phạm vi trăm trượng quanh nó không hề có chút Niết Bàn Khí nào, cảm giác như Niết Bàn Khí rất sợ vùng không gian đó vậy. Trong quầng sáng có hai cảnh tượng khác nhau, một bên sức sống dạt dào, còn bên kia trầm trọng đầy tử khí, thậm chí không gian vì thứ tử khí đó mà trở nên ngột ngạt, xám xịt. Một sống một chết, hai nguồn năng lượng đặc biệt như nắm giữ sự tuần hoàn của thiên địa đang xuất hiện rất nhiều cảnh tượng đặc biệt. Trong chiếc kén ánh sáng đó đương nhiên là Tiểu điêu đang ngưng tụ nhục thể. Từ sau khi nó nuốt Sinh Tử Chuyển Luân Đan đến giờ đã ba tháng rồi. Trong ba tháng này, chiếc kén ánh sáng ngoài việc thể tích ngày một lớn ra thì không hề có chút động tĩnh nào. Trước sự bao phủ của Sinh Tử Khí, chẳng ai dám thăm dò động tĩnh bên trong của nó. Có điều, trước tình hình Sinh Tử Khí xung quanh chiếc kén ngày một đậm đặc, dường như vẫn chưa thấy có dấu hiệu gì khiến người ta phải bất an. Nói tóm lại, Tiểu điêu có lẽ cũng khá thuận lợi. Chuyển ánh mắt từ chiếc kén ánh sáng đen trắng sang đài tu luyện cách đó vài trăm mét, một đạp thân ảnh đang ngồi yên lặng, nhưng luồng lực thôn phệ không ngừng tỏa ra, Niết Bàn Khí hùng hồn ở xung quanh cũng ồ ạt chảy vào cơ thể Lâm Động. Ba tháng, trong ba thán này, Lâm Động về cơ bản luôn khổ luyện trên đài tu luyện. Hiển nhiên hiệu quả của ba tháng này là không tệ. Hai tháng trước Lâm Động đã vượt qua thành công Niết Bàn Kiếp lần thứ hai. Tuy Niết Bàn Kiếp lần thứ hai cuồng bạo hơn lần thứ nhất, nhưng với Lâm Động có nhục thể được tôi luyện nửa tháng trong Lôi Hải và có Thanh Thiên Hóa Long Quyết, thì không có gì quá nguy hiểm. Vì thế Lâm Động đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai thuận lợi đến mức chính hắn cũng phải ngạc nhiên. Với những người khác, có khi bọn họ phải dốc toàn sức lực mới miễn cưỡng vượt qua, nhưng với Lâm Động lại nhẹ nhàng như ăn một bữa cơm vậy. Đương nhiên Lâm Động chẳng có thời gian để ý xem tâm trạng của những người khác. Hắn dễ dàng vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai như vậy là vì trước đó hắn đã trải qua sự đau đớn mà người bình thường khó lòng tưởng tượng. Nhục thể mạnh mẽ hơn rất nhiều cường giả cùng đẳng cấp như vậy không phải tự nhiên mà có. Thứ gì cũng có giá của nó, phải trả giá mới có hồi báo. Trên đài tu luyện, Niết Bàn Khí hùng hồn cuồn cuộn, thần tình hắn phẳng lặng như mặt nước, khí tức tỏa ra từ cơ thể mạnh hơn ba tháng trước không chỉ một lần. Hắn lúc này cũng là Nhị Nguyên Niết Bàn thực sự, lực chiến đấu của hắn e là có thể kháng cự được với cả Tam Nguyên Niết Bàn. Chỉ bế quan khổ luyện một tháng mà Lâm Động đã vượt qua được Niết Bàn Kiếp lần thứ hai. Tốc độ này đủ để hắn kiêu ngạo với người khác, nhưng Lâm Động lại không quá hài lòng. Cũng vì thế mà sau khi vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai, hắn không hề chểnh mảng tu luyện, ngược lại còn điên cuồng hơn. Mục tiêu hắn vốn định ra là trước khi rời khỏi đây phải vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ ba! Lâm Động trước nay đều không tự đại, hắn biết Chiến trường Viễn Cổ là nơi ngọa hổ tàng long, hắn có được cơ ngộ, nhưng rất có thể kẻ khác sẽ có được thứ cơ ngộ kỳ lạ hơn, khủng bố hơn. Thực lực của Nhị Nguyên Niết Bàn đúng là đủ cho hắn kiêu ngạo với phần lớn cường giả, nhưng nếu gặp nhân vật lọt vào Niết Bàn Bảng thì có lẽ sẽ có phần miễn cưỡng. Vì thế hắn định phải nâng thực lực của mình lên mức cao nhất có thể trước khi đến Bách Triều Đại Chiến. Mức cao nhất ấy, ít nhất cũng phải là vượt qua được Niết Bàn Kiếp lần thứ ba! Trên đài tu luyện, tiếng thở của Lâm Động ngày một gấp gáp, một cái hố đen dần mở rộng phía sau hắn, Niết Bàn Khí lập tức chảy vào người hắn ngày một điên cuồng hơn. Dòng Đan Hà chảy trong bầu không gian xám xịt, không ai có thể tới được. Sự im lặng bao trùm lấy không gian, chỉ có tiếng rào rào của dòng chảy là mang lại chút sinh khí cho không gian này. Ở nơi này dường như không còn khái niệm về thời gian nữa. Một tháng nữa lại lặng lẽ trôi qua, bên ngoài Chiến trường Viễn Cổ dù hỗn loạn thế nào thì Đan Hà vẫn yên tĩnh như thế. Rào rào! Trên dòng Đan Hà, những ngọn Niết Bàn Hỏa cháy rừng rực, bỗng nhiên cả không gian như rung chuyển, Niết Bàn Khí bắt đầu cuộn trào về phía đài tu luyện với tốc độ chóng mặt. Dưới sự cuộn trào của Niết Bàn Khí, những tia kim quang lấy trung tâm là thân ảnh đó bắt đầu lan tỏa ra bốn phía. Dưới lớp da màu hoàng kim của Lâm Động ẩn hiện một màu đỏ quỷ dị, không khí xung quanh thậm chí còn trở nên rất nóng và khô. Luồng sức mạnh này chính là dấu hiệu báo trước Niết Bàn Kiếp đang đến! Niết Bàn Kiếp lần thứ ba của Lâm Động, sau ba tháng khổ tu cuối cùng cũng đến… Trong Đan Hà, Niết Bàn Khí dường như cũng trở nên cuồng bạo theo, đài tu luyện là trung tâm, Niết Bàn Khí có dấu hiệu ngưng tụ thành cơn bão, vô số ngọn Niết Bàn Hỏa bay vun vút trong nó. Trong cơn bão khổng lồ đó là thân ảnh Lâm Động đang tĩnh tọa, lúc này sắc mặt hắn rất trầm trọng, không còn sự thoải mái khi vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai nữa. Niết Bàn Kiếp lần sau mạnh hơn lần trước, uy lực cũng tăng gấp nhiều lần. Dựa vào nhục thể hiện tại, Lâm Động đúng là có thể thoải mái vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai, nhưng đối mặt với lần thứ ba thì cũng rất khó khăn. - Grào! Sức mạnh lan tỏa từ người Lâm Động ngày một cuồng bạo hơn, bỗng nhiên một tiếng gầm rú trầm đục của loài Cự long vang lên. Thanh quang lan tỏa, hình thành một lớp vảy sừng trên bề mặt da Lâm Động, đó chính là Thanh Long Bì mà hắn luyện được sau khi có Thanh Thiên Hóa Long Quyết. Rõ ràng là để ứng phó với Niết Bàn Kiếp lần thứ ba, Lâm Động cũng đã thi triển hết mọi thủ đoạn, giờ hắn muốn xem xem Niết Bàn Kiếp lần thứ ba khiến vô số cường giả phải sợ hãi rốt cuộc đáng sợ đến mức nào!