- Ta thua rồi. Độc Tí nhìn Cùng Bích Lạc đang ngạo nghễ đứng đó, giọng nói có chút trầm lắng, thua rồi, thua một cách triệt để. Cùng Cực Bích Lạc, Bích Lạc Hoàng Tuyền, Bích Lạc Vũ hồn của Cùng Bích Lạc, rất hùng mạnh, lại thực sự có khả năng phong bế không gian, Bích Lạc Ti Vũ tạo thành một lồng giam vô hình. Hơn nữa, chỉ cần bị Bích Lạc Ti Vũ này bắt được, còn có thể hóa thành những sợi tơ sắc bén, cắt nhỏ thân thể địch nhân. Chỉ cần hắn yếu hơn một chút, vừa rồi đã trực tiếp bị ti vũ kia cắt thành mảnh nhỏ mà chết rồi. - Từ nay, vị trí số một Thiên Nhất học viện là của Cùng Bích Lạc ngươi. Âm thanh của Độc Tí có chút bi thương, cho tới giờ, hắn luôn là đệ tử mạnh nhất của Thiên Nhất học viện, hơn nữa cũng là người trong đám đệ tử thiên tài đột phá trói buộc Linh Vũ cảnh, bước vào Huyền Vũ cảnh sớm nhất, có phong phạm ngoài ta còn ai. Song, Cùng Bích Lạc, thiên tài vẫn bị hắn áp chế này, thu mình nội liễm, yên lặng tu luyện, nhưng sau khi bước vào Huyền Vũ cảnh, dường như đã trở thành một người khác, vô cùng cuồng ngạo, vừa bước vào Huyền Vũ cảnh liền khiêu chiến hắn. Hắn vốn tưởng rằng Cùng Bích Lạc đắc ý vong hình, nhưng sự thực lại khiến người ta khó mà chấp nhận, Cùng Bích Lạc đã đánh thắng hắn, chiến thắng rất nhẹ nhàng, đây là một trường chiến đấu không hề có chút lo lắng nào cả. Trong lòng mọi người ngầm đồng ý với lời của Độc Tí, ngay cả Độc Tí cũng không phải đối thủ của Cùng Bích Lạc, đệ tử mạnh nhất Thiên Nhất học viện, ngoài Cùng Bích Lạc ra còn có thể là ai! - Vấn Ngạo Tuyết, Độc Cô Thương, Lâm Phong, các ngươi ở đâu! Ánh mắt Cùng Bích Lạc kiêu ngạo đảo qua không trung, âm thanh lạnh lùng. Nếu bọn họ cũng ở đây, Cùng Bích Lạc cũng không ngại tái chiến mấy trận, để thể hiện bản thân hùng mạnh. Nhưng không hề có ai trả lời y, Độc Cô Thương ngay cả một chiêu của Lâm Phong cũng không tiếp được, sao dám đánh với y, Vấn Ngạo Tuyết căn bản không tới đây. Còn về Lâm Phong, hắn lúc này vẫn còn tu luyện trong phòng tu luyện như trước. - Một đám nhát chết, quả nhiên, trừ Độc Tí ra, những người khác trong Thiên Nhất học viện đã không còn ai có tư cách đấu với ta một trận, đều chỉ là đám giun dế mà thôi. Cùng Bích Lạc trào phúng nói ra, lập tức bước đi, đi trong hư không, chỉ chốc lát đã biến mất trong tầm mắt mọi người. Nhìn bóng lưng của y, ánh mắt đám người Thiên Nhất học viện lóe lên, hoàng thành này thực sự náo nhiệt, tuy Cùng Bích Lạc mới bước vào Huyền Vũ cảnh, nhưng dựa vào Vũ hồn hùng mạnh của y, đợi một thời gian nhất định có thể uy hiếp đến Bát đại công tử. Thiên Nhất học viện bọn họ cuối cùng cũng có một yêu nghiệt như Bát đại công tử được sinh ra. Nhìn thân ảnh Cùng Bích Lạc biến mất, ánh mắt Độc Tí buồn bã, đều là Huyền Vũ cảnh, hơn nữa hắn còn tấn cấp trước, nhưng chênh lệch lại lớn như thế. Vũ hồn hùng mạnh trong chiến đấu có thể phát huy ưu thế, không phải bàn cãi, Đao Vũ hồn của hắn đã rất mạnh, nhưng Bích Lạc Vũ hồn lại khắc chế hắn chặt chẽ, khiến đao pháp cuồng mãnh bá đạo của hắn không có cả cơ hội thi triển. Lúc này, tiếng vang ầm ầm truyền tới, trong không gian yên tĩnh có vẻ vô cùng rõ ràng. Chỉ thấy bầu trời phía trên tháp tu luyện, căn phòng tu luyện thứ ba từ từ mở ra, lập tức, một thân ảnh phiêu dật từ từ xuất hiện. Một bộ trường bào màu trắng, tóc dài tung bay, theo gió mà động, đôi mắt trong suốt, mang theo mấy phần thâm thúy. - Lâm Phong! Ánh mắt đám người ngưng tụ, Lâm Phong lại bước ra từ tháp tu luyện vào lúc này, Cùng Bích Lạc, vừa mới rời đi thôi. - Lâm Phong hắn cố ý tránh né Cùng Bích Lạc? Trong lòng nhiều người phán đoán, tin tức Cùng Bích Lạc khiêu chiến đám Độc Tí Lâm Phong, Lâm Phong không thể không rõ ràng. Nhưng Lâm Phong vừa rồi lại không xuất hiện, đợi Cùng Bích Lạc vừa đi, hắn lại bước ra từ trong tháp tu luyện, dường như tận lực né tránh Cùng Bích Lạc. Chẳng qua, Lâm Phong mới có tu vi Linh Vũ cảnh, tránh né không đấu một trận với Cùng Bích Lạc cũng có thể lý giải, Linh Vũ cảnh đấu Huyền Vũ cảnh chính là muốn chết, huống hồ thực lực Cùng Bích Lạc hùng mạnh vô cùng. Lâm Phong có thể tiếp được một đao của Độc Tí, đã rất không tệ rồi. Vừa từ trong phòng tu luyện bước ra, Lâm Phong liền nhìn thấy rất nhiều ánh mắt nhìn về phía mình, trong đó bất giác lóe lên một tia dị sắc, chẳng qua hắn lập tức bước đi, không để ý đến đám người, chuẩn bị rời khỏi nơi này. - Đợi đã. Một lúc sau, một âm thanh truyền tới, khiến Lâm Phong đã hạ xuống mặt đất dừng bước, đứng lại tại chỗ. - Ngươi nói, Vũ hồn đao kiếm, có mạnh hay không? Độc Tí mở miệng hỏi Lâm Phong, Vũ hồn của hắn là đao; Lâm Phong thì tu kiếm, từ một trình độ nhất định mà nói, bọn họ cùng thuộc một loại võ tu. Đương nhiên, đây chỉ là Độc Tí nghĩ vậy, Lâm Phong tuy rằng tu kiếm, nhưng lại chưa từng có Kiếm Vũ hồn. - Đương nhiên. Lâm Phong lạnh nhạt đáp lời, không hề quay đầu. - Vậy tại sao, ta có đao Vũ hồn, lại dễ dàng bị Cùng Bích Lạc đánh bại, không hề có đất dụng võ? Độc Tí hình như đang hỏi Lâm Phong, lại giống như đang tự hỏi chính mình, tự tin với đao của hắn đã dao động rồi. - Thực lực, thắng bại hay không, tuy có quan hệ với Vũ hồn, nhưng không phải toàn bộ. Ngươi thua Cùng Bích Lạc có lẽ có quan hệ đến Vũ hồn, nhưng tuyệt đối không phải toàn bộ, người nếu mạnh thì sao có thể thua. Lâm Phong nhàn nhạt nói, Vũ hồn chỉ là một bộ phận của thực lực chiến đấu, không thể đại biểu tất cả. Ví như một Linh Vũ cảnh tầng thứ nhất, Vũ hồn của hắn có nghịch thiên đi nữa thì cũng không thể chống lại cường giả Huyền Vũ cảnh được. Dù là cường giả cùng cấp bậc, ý chí chiến đấu hùng mạnh, dũng khí chiến đấu và lực quan sát mẫn tiệp, cũng có thể quyết định chiến đấu thắng bại, mà không phải hoàn toàn do Vũ hồn quyết định. Đây là cách nhìn của Lâm Phong, cũng giống như hắn, dù là Linh Vũ cảnh, nhưng chỉ sử dụng kiếm là có thể chống lại Độc Tí Huyền Vũ cảnh, điều này có thể nói Vũ hồn của Lâm Phong hùng mạnh hơn Độc Tí nhiều sao? Hiển nhiên không thể! - Ý ngươi muốn nói, là ta không bằng Cùng Bích Lạc không có liên quan đến Vũ hồn? Giọng nói của Độc Tí hơi lạnh đị, một cỗ hàn ý bao vây Lâm Phong. Hắn hỏi Lâm Phong, không phải là thực sự hỏi, chỉ là hoài nghi đối với bản thân, hơn nữa, hắn tuy thua Cùng Bích Lạc, nhưng cũng không cho phép Lâm Phong nói như vậy. - Ngươi hỏi cách nhìn của ta, ta chỉ dựa theo lý giải của ta mà trả lời thôi. Lâm Phong cảm nhận được hàn ý trên thân Độc Tí, cũng không phủ nhận, giọng nói hơi lạnh đi một chút. Độc Tí thua Cùng Bích Lạc, lại coi Lâm Phong hắn như quả hồng mềm, có thể tùy ý để hắn chà đạp sao? Nếu không phải Độc Tí hỏi, Lâm Phong hắn căn bản sẽ mặc kệ Độc Tí. - Hừ, ngông cuồng tự đại, đừng cho rằng ngươi hiện giờ có chút danh tiếng, mà đắc ý vong hình, có thể tiếp của ta một đao, không nói lên ngươi có thể tiếp được đao thứ hai của ta. Giọng nói của Độc Tí càng thêm lạnh lẽo, ý uy hiếp vô cùng dày đặc. - Ngông cuồng tự đại? Trong lòng Lâm Phong cười lạnh, ngày đó hắn tiếp một đao của Độc Tí, chẳng lẽ Độc Tí cho rằng Lâm Phong hắn chỉ có thể tiếp được đao của hắn, mà không thể công kích? Độc Tí ngông cuồng như thế, trong lời nói mang theo uy hiếp nồng đậm, chính là muốn tìm về một chút tôn nghiêm bị mất trên người hắn, tôn nghiêm đã mất hết khi bị Cùng Bích Lạc đánh bại. - Ba ngày sau, Lâm Phong ta ở đây đợi ngươi, lúc đó ngươi sẽ biết ta có thể tiếp đao thứ hai của ngươi hay không. Lâm Phong nhàn nhạt nói, lập tức bước đi, rời khỏi nơi này. Song đám người nghe được Lâm Phong nói, ánh mắt lại ngưng tụ, Lâm Phong, hắn giống như Cùng Bích Lạc, khiêu chiến Độc Tí. Độc Tí nói Lâm Phong ngông cuồng tự đại, nói Lâm Phong không tiếp được đao thứ hai, Lâm Phong liền khiêu chiến hắn. Đông Lăng nằm ở chỗ cực đông của hoàng thành, gò Đông Lăng, cao mấy nghìn mét, đứng ở đó là có thể nhìn trong vòng trăm dặm, không sót chút gì. Lúc này, Lâm Phong xuất hiện trên Đông Lăng, chẳng qua hắn không thưởng thức phong cảnh phía dưới mà lẳng lặng đứng đó, ngửa đầu nhìn mặt trời lơ lửng giữa trời kia. Vừa rồi, Lâm Phong hoàn toàn có thể trực tiếp đấu một trận với Độc Tí, nhưng hắn không làm thế. Lúc trong phòng tu luyện, Lâm Phong đột nhiên suy nghĩ, hiện giờ hắn chỉ cách Huyền Vũ chi cảnh một bước mà thôi, hắn nên tu luyện công pháp gì để xung kích Huyền Vũ cảnh giới? Lâm Phong có tự tin, xung kích Huyền Vũ cảnh sẽ không có vấn đề gì, vấn đề trước mắt là hắn nên chọn tu luyện công pháp nào. Trong ký ức của tôn giả có lưu lại cho hắn không ít công pháp hùng mạnh, đừng nói Huyền Vũ cảnh, dù là Thiên Vũ cảnh cũng có thể để hắn bước tới, đương nhiên tiền đề là hắn có đủ thiên phú để lúc còn sống tiếp xúc đến Thiên Vũ. Còn chủng loại công pháp, đối với Lâm Phong mà nói cũng không có bất cứ vấn đề gì, võ kỹ công pháp gì, hắn cũng có thể tu luyện, Thiên Chiếu Vũ hồn cấp cho hắn chính là ngộ tính, thiên phú. Tu chưởng, chưởng lực mạnh mẽ. Tu kiếm, thành tựu kiếm đạo của hắn còn mạnh hơn kiếm tu. Bất cứ công pháp võ kỹ gì rơi vào trong tay hắn thì hắn đều có thể tu luyện, đều có thể thu được thành tựu, đây chính là mấu chốt của Lâm Phong. Hiện giờ, hắn đang suy nghĩ, hắn nên tu luyện loại công pháp nào!