Ven đường, tu sĩ các châu đều tuyệt vọng! Trong một ngày mà hắc ám đã nuốt chửng thêm cả trăm châu, mặc cho Ba ngàn châu có cương vực rộng khôn cùng thì cũng không thể nào ngăn cản được tốc độ này. Đáng sợ nhất chính là, không chỉ vật chất hắc ám mãnh liệt mà còn có sinh linh thật sự không ngừng tàn phá bừa bãi, mỗi một người đều mạnh mẽ vô cùng, đều do các Vương đã tiến hóa dẫn đầu. "Xong, giới ta xong đời rồi, ta thấy được người quen, lão giáo chủ của Kim Cương phái, hắn phục sinh và càng mạnh hơn cả trước nữa." Có người than thở lộ vẻ sợ hãi. hắn nhìn thấy được người quen của mình, vốn đã chết trong khu vực hắc ám kia rồi, không kịp rút lui khỏi khu vực hắc ám nên nguyên thần bị chém sạch sành sanh, thi thể trống không. Nhưng hiện tại lại tái hiện, hiển nhiên đã phục sinh và trải qua cuộc lột xác hắc ám nên mạnh hơn trước rất nhiều. Khóe miệng hắ rỉ máu đen, ánh mắt lạnh tanh như tia điện, mà da thịt lại tỏa ra ánh đen tựa như kiếm khí ngâm nga, lúc tinh huyết chảy xuôi thì vang lên tiếng sấm nổ. Có thể thấy được, những nơi hắn đi qua thì thi thể vô số, hắn móc ra trái tim, rút lấy tinh huyết toàn thân của đối thủ rồi tàn nhẫn nhai nuốt. Khu vực hắc ám phía sau hắn thì không cần phải nói làm gì, hắn từ nơi đó giết thẳng ra ngoài, chỉ là những sinh linh đã tiến hóa thành vương cũng đã bị hắn giết vài người và nuốt chửng toàn bộ tinh huyết hắc ám . "Đạp lên núi thây bước tới, không ngừng dung hợp tinh huyết hắc ám, dựa việc cắn nuốt lượng lớn sinh linh, loại lột xác này quá kinh khủng!" Có người run rẩy nói. Quả thật đây là một con đường đáng sợ, trời mới biết tại sao lại như thế! Bởi vì, đáng lý bọn họ đã chết sạch cả rồi thế nhưng hiện tại lại lần nữa xuất hiện trên nhân gian và mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Chỉ là, ý thức của bọn họ đã không khác, lạnh lùng vô tình, tàn nhẫn lãnh huyết, không còn nhận ra được những cố nhân đã từng, sau khi nhìn thấy là chém là giết mà thôi. Trong lúc này Thạch Hạo xuất thủ, hắn từng giêt chết một ít sinh linh được gọi là tiến hóa thành vương kia, giết bọn họ thì hắn có thể làm được thế nhưng khi đối mặt với khói đen thì cảm thấy khá là vất vả. Bởi vì chỉ cần sơ sẩy một cái bị vật chất hắc ám nhấn chìm thì sẽ bị ăn mòn nguyên thần. Vật chất đen kịt như đại dương kia chính là nguyên nhân bùng phát nên tai nạn này, có thể giúp cho những sinh linh kia phục sinh đồng thời tiến hóa. Đây cũng chỉ là bắt đầu, không phải kết thúc! Nếu như vùng thế giới này bị ăn mòn hơn nửa thì cường giả bên trong sẽ càng nhiều, chém giết càng nhiều, gặm nuốt càng nhiều thì sinh linh được sinh ra càng đáng sợ hơn. Rầm! Trong thiên địa vang lên một hồi tiếng trống, vô cùng nặng nề, lòng người kinh sợ. Tùng tùng tùng tùng... Tiếp đó, tiếng trống nối liền cùng nhau và lan tràn tới tựa như biển gầm lại như tổ long ngâm vang, vô luận đang ở đâu thì các tu sĩ trong đại giới này đều có thể nghe thấy cả. "Tiên vực xuất binh rồi!" Có người kích động và vui sướng hét lên. Tu sĩ các giáo đã hoàn toàn tuyệt vọng, thế nhưng sau khi nghe được tiếng trống này thì liền mừng rỡ, kích động không thôi. Tuy rằng chỉ chậm có một ngày thế nhưng lại khiến người khác như chờ cả một năm, các giáo không ngừng lui tránh, ngay cả gia tộc Trường Sinh ở cửu Thiên cũng đã lên kế hoạch rút lui thì những đạo thống bình thường làm sao không sợ chứ? Một đoàn nhân mã đạp trên vòm trời bên ngoại khu vực hắc ám. Nhân số không phải quá nhiều thế nhưng bọn họ đều được tiên quang lượn lờ, cờ lớn phấp phới, khí hỗn độn lan tràn che kín các gợn sóng pháp lực của bọn họ đồng thời chấn nhiếp sinh linh hắc ám. "Chỉ có một nhóm người này tới thôi à, chỉ có vài chục người, quá ít, làm sao có thể trấn áp được sinh linh hắc ám này chứ?" Có người hoài nghi. Nếu như là Tiên vương thì không nói làm gì, nhưng thông qua giáp trụ bọn họ mặc thì có thể nhìn ra được, đều là chiến tướng, cũng không thể là cao thủ tuyệt thế bên trong tu sĩ thuộc tầng thứ cao nhất của Tiên vực được. "Tình huống chuyển biến vô cùng nghiêm trọng, vô cùng gay go, tất cả mọi người đều lùi lại, tiếp tục bỏ qua thêm phạm vi trăm châu nữa!" Giữa trời chợt có người ra lệnh. Tiếp đó, bọn họ cưỡi lấy thụy thú với tốc độ cực nhanh đo đạc phạm vi ngoại vi của khu vực hắc ám, không ngừng quan sát vùng đất biên giới dọc theo các châu. "Lùi lại! Tất cả đồng loạt lùi lại, bỏ qua phạm vi mấy trăm châu. "Đây là một nhánh long mạch, xem như là chỉ ranh giới, phần bên kia xem như bỏ đi, lui giữ phía bên này thôi!" Cường giả của Tiên vực mở lời. Tu sĩ của Ba ngàn châu đều trắng bạch sắc mặt, những cương vực phải bỏ đi thật sự quá rộng lớn, không thể nào trở về sơn môn của mình nữa rồi. U... Kèn lệnh ốc biển vang lên, nơi phương xa xuất hiện một con đường và đại quân chân chính của Tiên vực xuất hiện, từng đội quân chỉnh tề được tiên vụ che lấp. Tất cả mọi người đều có thể thấy được, bọn họ mạnh mẽ tới đặc biệt! "Bày trận, dựa theo kế hoạch mà triển khai!" Có người phân phó. Ầm ầm ầm! Từng tòa trận đài bay lên tựa như những ngón tay khổng lồ hạ xuống mặt đất bên trên long mạch, trấn áp chỉ phân cách này. Tiếp đó, pháp kỳ vô số, tựa như là những giọt mưa rơi xuống long mạch, bắt đầu phong tỏa khu vực hắc ám. Long mạch thay đổi tựa như là một bức tường thành, nó cao lớn rộng rãi khiếp người. Phải tới bảy trăm châu thuộc về khu vực hắc ám, đều bị phân cách ở bên kia! Thổ địa của Ba ngàn châu gần như đã mất một phần tư! Tiên vực xuất binh cũng không phải đi sát phạt mà là phong tỏa như thế, đúc thành một bức 'tường thành' vững chắc, tựa như gặp phải đại địch vậy. Hết thảy sinh linh của giới này đều trĩu nặng tâm thần, linh cảm được tràng tai nạn này còn đáng sợ hơn cả trong dự liệu của bọn họ. Ban đầu rất nhiều người đều cho rằng, chỉ cần Tiên vực xuất binh thì thế như vẻ cành khô, quét ngang ranh giới hắc ám, rút đi mối họa. Nhưng hiện tại lại phát hiện, Tiên vực đang phòng thủ chứ không có tiến công giết tới, đây là một tín hiệu vô cùng gay go khiến người người bất an. "Vì sao lại như thế?" Có người nhỏ giọng thảo luận. "Hiện giờ bọn chúng cũng chưa mạnh mẽ gì cho lắm, có khả năng giết chết được, vậy tại sao không thừa lúc này ra tay chứ?" Một ít giáo chủ của Ba ngàn châu khó hiểu. Thừa dịp sinh linh hắc ám còn đang tiến hóa, đây chính là thời cơ ra tay tốt nhất mà? "Các ngươi thì biết cái gì chứ, thứ đáng sợ nhất chính là vật chất hắc ám, dù cho là chiến giả của Tiên vực rơi vào trong cũng có thể bỏ mạng đó." Có người trách. Lời nói này khiến lòng người lạnh tanh. Vật chất hắc ám kia đáng sợ như vậy à? "Đó là thứ không rõ, kinh khủng hơn tưởng tượng của các ngươi nhiều!" "Nên biết, sinh linh hắc ám hiện tại đều là người của giới này bị giết biến thành, cường giả hắc ám chân chính còn chưa xuất hiện đâu đó, nếu như xông vòa một cách tùy tiện và bị sinh linh hắc ám chân chính núp phía sau giết chết, vậy thì càng tồi tệ hơn." Lời nói của tu sĩ Tiên vực khiến mọi người thất kinh. Tai nạn hắc ám chân chính giờ mới bắt đầu, vừa mới bùng phát và vẫn chưa hề thấy được hung thủ thật sự phía sau. Việc này quả thật rất đáng sợ, vạn nhất có nhiều cường giả của Tiên vực chết ở bên trong và bọn họ lại phục sinh cắn giết lẫn nhau, tiến hành cuộc tiến hóa khốc liệt thì sẽ đản sinh ra cao thủ cấp bậc ra sao? Khi nghĩ tới những chuyện này thì ai ai cũng lạnh lẽo toàn thân, loại vật chất hắc ám này rất khó giải quyết, nếu như tiến công trực diện thì bọn chúng sẽ thu càng nhiều phó binh hơn và lại càng mạnh mẽ hơn! "Làm sao có thể làm được như vầy chứ, không hợp thói thường chút nào!" Ngay cả gia tộc Trường Sinh cũng than thở. Vật chất hắc ám sẽ là gì, quá khó kết luận. Ai cũng khó mà lý giải được vì sao những sinh linh đã chết đi kia lại có thể phục sinh, hơn nữa càng mạnh mẽ hơn trước. "Việc này dính tới cuộc tranh đấu cổ xưa nhất, kèm theo đó là khởi nguồn của sinh mệnh, các ngươi không hiểu đâu!" Một vị chiến tướng của Tiên vực nói. Lá cờ phấp phới bên trên long mạch, rất nhiều nhân mã của Tiên vực đóng quân nơi đây, tất cả đều nghiêm túc nhìn chằm chằm tình huống bên kia. Trên thực tế, dù là tu sĩ của Tiên vực cũng không hề am hiểu về vật chất hắc ám này, chỉ có đại nhân vật thật sự mới hiểu được và đã từng quyết đấu qua. "Ban đầu vật chất hắc ám bao phủ mặt đất, mặc dù có xuất hiện sự tiến hóa của sinh linh thế nhưng cũng phải là rất nhiều vạn năm sau, tình huống hiện tại đã từng được nhắc tới trong một đoạn cổ sử, bọn họ nhất định đã vận dụng tổ khí vô thượng nào đó để thúc đẩy quá trình này." "Đây là sự bắt đầu của cuộc tai nạn hắc ám!" "Đó là thứ chí bảo gì mà lại có thể dẫn tới kịch biến đáng sợ như vầy?" Hai vị Chí tôn của Tiên viện cùng Thánh viện đều đã tới và nghiêm túc thỉnh giáo, ảnh hưởng quá lớn. "Ở nơi đó!" Một vị thống lĩnh của Tiên vực với thái độ nhã nhặn cẩn thận trả lời từng câu một, hắn lấy ra một tấm bảo kính và chiếu về sâu trong bóng tối. "Đó là..." Rất nhiều người nhìn thấy được, khi bảo kính vừa chiếu vào trong khu vực hắc ám thì không còn đen tối nữa, thay vào đó có thể thấy được một chút cảnh vật. Nơi đó có một món cổ kia lưu chuyển hào quang chín máu, mờ ảo thần bí, nó là một chiếc rương thế nhưng cũng chưa có bị mở ra mà bồng bềnh bên trên một tòa tế đàn. Nó khiến cho vật chất hắc ám nơi đó sôi trào bao phủ về khắp nơi, cũng nắm giữ một loại hoạt tính đáng sợ nào đó! Thạch Hạo nhìn về nơi xa, hắn cũng đã lui trở về và tận mắt nhìn thấy cảnh đó khiến trong lòng chấn kinh. Người khác không biết là thứ gì thế nhưng hắn lại thấy khá quen thuộc, tựa như đã nhìn thấy đâu đó rồi. "Là thứ kia?!" Nội tâm hắn khiếp sợ thế nhưng rất nhanh lắc lắc đầu, thứ này không phải là thứ kia, chỉ là tương tự và có chút tương tự mà thôi. Hắn từng thấy một tòa vực sâu ở bên trong một nhánh của Mai Táng địa ngoài Biên hoang, hắn từng cùng Thần Minh Tam Tàng đi thăm dò, tiến vào bên trong cung điện của hang động sâu nhất. Nơi đó có một cái rương sắt không ra sắt đá không ra đá, không cách nào mở ra được, đó là một món cổ khí vô thượng và thần bí. Theo như Tam Tạng nói, đó chính là cổ khí khởi nguyên! Không có thứ nào có thể quý giá và mạnh mẽ hơn nó! Thạch Hạo không ngờ rằng, bên trong khu vực hắc ám lại cũng có một kiện cổ khí tương tự với thứ kia, nhưng tuyệt đối không phải là chiếc rương kia. Nó còn chưa có mở ra mà đã như thế rồi!