Trong cùng một này khắp cửu Thiên thập Địa đều sản sinh kinh biến, một vài cổ địa kỳ dị, một ít vùng đất nguy hiểm rất 'nổi tiếng' đều xuất hiện dị thường. Đáng tiếc là chỉ có một hai nơi mới bị người phát giác ra, còn những nơi khác đều chẳng ai hay. Bởi vì, cách nhau quá xa xôi, có nơi nằm trong khu vô cùng hoang vắng, rời xa vùng đất có sinh mệnh, ví dụ như là Âm dương thập tự địa, đây là một Cấm khu đã bị hủy diệt nên thường ngày ai sẽ lui tới chứ? Nhưng, ngay trong hôm đó thì những vùng đất nguy hiểm này đều xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, tựa như là sóng vũ trụ đánh tới cuốn lên tinh nguyên Tiên đạo ngập trời khiến càn khôn chấn động. "Xảy ra chuyện gì thế?" Trên cửu Thiên có người đang lướt ngang qua khu phế tích đã hoàn toàn hoang lương từ thời tiền sử chợt chấn kinh, bọn họ nhìn thấy được cảnh tượng mà cả đời cũng khó mà quên được. Trong khu phế tích ấy, gạch vỡ bằng kim loại, ngói nát bằng ngọc, tất cả đều trôi nổi bềnh bồng tiến vào trong vũ trụ thông qua những khe lớn màu đen ngòm đang lan tràn kia. "Trời ơi, nhóm ma quân kia là gì thế?" Có người sợ hãi hét lên. Bầu trời tối tăm, mây đen che kín tinh không, thi thoảng sẽ có những tia chớp đỏ lòm đan dệt xé rách bầu trời đen kịt ấy và hiển hiện ra cảnh tượng thật sự. Từng nhánh đại quên đứng yên lặng tựa như từ thời tiền sử, trên người bọn họ nhiễm máu tươi, tắm rửa qua huyết dịch của cường giả trong chư thiên, bách chiến nhưng bất tử, bọn họ đang tiến tới! Tất cả bất động không chút tiếng động thế nhưng lại mang theo chiến thuyền to lớn vô biên từ từ di động, thông qua thông đạo cổ xưa kia muốn giáng lâm vào giới này! Chỉ là, chiến thuyền kia có tốc độ quá chậm, tựa như đang vượt qua biển vũ trụ vô ngần, từ một khu cổ giới này tới một khu cổ giới khác nên cần phải có thời gian tính bằng năm tháng nhất định nào đó. Hoặc là trăm năm hoặc là mấy tháng, hay chỉ cần một khoảnh khắc tiếp sau đó bọn họ sẽ tới đây. Việc này làm người khác không cách nào phán đoán ra được, không cách nào tìm tòi nghiên cứu bọn họ được. Những sinh linh này tựa như tượng đất vậy, tất cả đều đứng ngay ngắn, giáp trụ lạnh lẽo trên người như không biết hô hấp là gì, chỉ là ánh mắt đầy lạnh lùng mang theo ánh lạnh nhói lòng, biểu thị bọn họ vẫn còn sống! Một nhóm người như vậy đang tiến tới, đang giáng lâm xuống Ba ngàn châu. Đây là cảnh tượng mà một số ít người trên cửu Thiên chứng kiến được, lập tức ai ai cũng dựng đứng lông tóc, lạnh toát từ đầu tới chân, tiếp đó là hoảng sợ bỏ chạy và báo tin cho những thế gia Trường Sinh. Đáng tiếc, vết nứt nơi đây không vững chắc nên bất cứ lúc nào cũng sẽ biến mất, những bóng hình kia cũng vì thế sẽ bị nhấn chìm trong bóng tối. Nhưng mà, dù sao thì trong một vài khu cổ địa khác cũng tương đối rõ ràng, nó còn kinh khủng hơn nơi này nhiều. Nơi nào đó này trong thập Địa này có thể đặt ngang hàng với Ba ngàn châu, nó có tên là 'Trảm Tiên địa', bởi vì, nghe đâu từ thời cổ đại xa xôi thì nơi này đã chết không ít tiên. Không một ai mong muốn sẽ tiếp cận khu vực trung ương nhất của vùng cổ địa này, đất đai nơi đó đều là màu máu, sát khí vô cùng nồng đậm. Tuy rằng không phải Cấm khu do người mở ra thế nhưng lại trở thành vùng đất tuyệt diệt danh xứng với thực, không một sinh linh nào muốn tiến vào. Nơi này từng chồng chất hàng đống tiên thi trong trận chiến Tiên cổ, tất cả đều là tiên dân chết trận, sau cùng dù cho cường giả dị vực đã mang những thi thể này về lại dị vực thế nhưng nơi đây vẫn không hề chút ngọn cỏ nào cả. Nó nằm ở trung tâm khu đại lục cổ xưa này thế nhưng lại trở thành vùng đất không thể đặt chân vào. Có người hoài nghi, tiên huyết năm xưa khả năng nhuộm đẫm qua nơi này, số lượng tựa như một lần hiến tế, thành ra ngay cả dị vực cũng cảm thấy không đúng lắm nên xử lý qua loa rồi rời đi. Vô số năm đã trôi qua và hiện tại nơi này lại xảy ra dị động. Đất đai màu máu rạn nứt và màu máu khô cạn kia tựa như đang hồi sinh khiến nơi đây ướt át, đỏ tươi khiếp người. Có tiên huyết đang chảy, tuy rằng không nhiều thế nhưng cũng đủ chém bay hồn phách người tới, người người sợ hãi. Toàn bộ cổ địa đều đang phát sáng, ánh máu đỏ nhạt càng khiến nơi đây quỷ quái hơn, tựa như là một khu thờ cúng đang kêu gọi thứ gì đó trở về. Ngày hôm đó đã có không ít người chứng kiến được, khi chạy tới phụ cận và tận mắt nhìn thấy, nơi ấy có một chiếc lưỡi mâu lạnh lẽo màu đỏ thẫm mang theo ánh sáng tiên huyết từ lòng đất lao lên, như muốn đẩy tung khối đại lục này. Cuối cùng, phịch, đất đá màu máu vỡ tan và lộ ra cảnh tượng bên trong lòng đất. Thực ra cũng không phải lòng đất mà là một thông đạo không gian vô cùng to lớn, sâu lắng rộng lớn vô ngần, không biết nối liền nơi vĩnh hằng nào. Đó là một tên chiến tướng một thân một mình mở ra con đường dẫn về trước, lúc bất động thì tựa như Ma vương cái thế, bễ nghễ thiên hạ, lạnh lẽo cứng rắn tựa như một bức tượng tiên kim. Chỉ khi từ từ khẽ giơ lên cánh tay thì mới để người khác biết mình còn sống, còn có sinh mệnh. Người này đang đứng trên một chiến chiến thuyền gần như bất động, chỉ khi thông đạo không gian kia không vững chắc như muốn khép lại thì hắn mỡi chậm rãi giơ thanh trường mâu màu máu lên và chọc thẳng vào giữa vết nứt, như muốn nơi đây hiện lên một cánh cửa để nối liền với một nơi nào đó về đây. Thông đạo không gian thật sự rất rộng lớn, vô biên vô bờ, một dòng sông vô cùng thần bí từ từ chảy xuôi, xung quanh nó ngập tràn khí hỗn độn cùng với tiên vụ. Chiếc thuyền lá kia mang theo sinh linh dọc dòng sông tiến về nơi này, hai tay hắn nắm chặt chiến mâu chống thẳng trời cao, chống đỡ vùng trung tâm của 'Trảm Tiên địa'. Trảm Tiên đại lục, khu vực trung tâm nhất tựa như là một khu vực thờ cúng vậy, vốn ban đầu không phải thế nhưng vì tiên huyết ngày xưa nhuộm qua nên hiện giờ cũng đã như vậy rồi. Nơi đây trở thành thông đạo. "Hắn, quá khủng khiếp, tới từ nơi nào vầy? Vì sao ta lại cảm thấy không phải sinh linh tới từ dị vực?" Có người run rẩy nói. Bởi vì hắn từng đi qua Biên hoang, đã từng tham gia cuộc chiến thủ thành kia. Đại chiến kết thúc thì rất nhiều người rút lui khỏi Biên hoang để trở về chốn cũ, cũng có người thuộc 'Trảm Tiên địa' bên trong thập Địa trở về, bọn họ từng gặp qua sinh linh dị vực thế nhưng lúc này khi nhìn thấy cường giả đứng bên trên chiếc thuyền lá kia lại vô cùng lạ lẫm, chắc chắn có lai lịch khác. Đáng sợ nhất chính là, thông đạo không gian quá lớn và con sông kia lại từ từ buông thả không biết bắt nguồn từ nơi đâu. Tất cả mọi người đều cảm thấy, đây chỉ là một nhánh quân dò đường đi trước, một người một mình thành một quân đang mở ra con đường, phía sau hắn chắc chắn còn có cường giả khác! Việc này đã kinh động tới những tộc khác trong Trảm Tiên địa, rất nhiều cường giả đều lao tới đây, bởi vì cảnh tượng ở nơi này quá rõ ràng, không ngờ lại có sinh linh không cách nào suy đoán ra được xuất hiện và cầm chiến mâu màu máu như khai thiên tích địa muốn đánh xuyên giới bích, đột ngột xuất hiện như vậy. "Hít!" Có người hít vào ngụm khí lạnh, khi một ít lão chủ nhân tuyệt đỉnh của đại giao chạy tới đây và trợn mở thiên mục, vận chuyển pháp lực mạnh mẽ nhất, đốt cháy đạo hạnh của chính mình thì đã nhìn ra được chút chân tướng. Bên trong không gian khổng lồ kia, phía cuối dòng sông kia, ở nơi khởi nguồn xa xôi ấy tựa như là một vùng biển, sâu lắng không cách nào tìm hiểu được, tựa như muốn hút tâm thần của người nhìn vào trong. Sinh linh này tới nơi nào tới đây? Trảm Tiên địa, cường nhân các lộ đều kinh sợ! Chuyện này đã gợi nên sóng lớn vô tận, các giáo bên trên đại lục Trảm Tiên địa đều cảm thấy hoảng sợ, có sinh linh muốn vượt qua giới bích để tới đây ư? Một ít tu sĩ tụ lại cùng nhau và thương lượng đối sách, đồng thời không ngừng cầu cứu về những cổ địa khác, tung ra tin hiệu nguy cấp của nơi này. Chỉ là không thể nào chờ đợi nhân mã các phe tới đây được thì khu vực trung tâm của đại lục nhuộm máu kia đang sụp đổ, đang rạn nứt, thông đạo không gian không cách nào giữ vững được nữa! Thi thoảng như nghe được tiếng rít gào trầm thấp đủ để đánh nát vạn vật cùng sao trời, thế nhưng tóm lại nó vẫn bị giới bích chặn đứng! Mọi người nhìn thấy được, sinh linh kia bị hỗn độn cùng với tinh nguyên Tiên đạo bao quanh trở nên mờ ảo và mông lung, một nỗ lực cuối cùng được bộc phát, một mâu đâm ra ánh máu chấn cả cổ kim. Đáng tiếc, lối đi đó bắt đầu tan rã và sụp đổ đồng thời hắn cũng mơ hồ theo, chiếc thuyền kia không ngừng bồng bềnh bên trên dòng sông và không thể vững vàng hạ xuống được. Vì lẽ đó, hình ảnh cuối cùng kia không cách nào duy trì được nữa, tựa như chiếc gương bị đập vỡ, hết thảy cảnh tượng đều bị rạn nứt không cách nào gặp lại được nữa. Tin tức như vầy không cách nào che giấu được, nó không ngừng lan tràn khắp bốn phương và sau đó không lâu những truyền thừa nổi danh ở cửu Thiên thập Địa đều nhận được bẩm báo. Những khu cổ đại trên cửu Thiên xuất hiện vô số quân đội nhưng không thể nhìn rõ ràng được. Nhưng mà những cường giả của Trảm Tiên địa lại thấy quá rõ ràng, rất nhiều người đều tận mắt chứng kiến và cùng nhau sử dụng 'Ký ức tinh thạch' để ghi lại rồi giao cho những đại giáo khác. Ít nhất, toàn bộ thế gia Trường Sinh đều nhận được Ký ức tinh thạch. "Một đòn của thanh trường mâu kia tựa như muốn đâm thủng giới bích luôn vậy đó?" Các gia tộc lớn đều đang nghiên cứu, khẩn cấp trao đổi, đây chẳng lẽ là dấu hiệu của cuộc đại thế tàn khốc sắp tới ư? "Có chút kỳ quái, tựa như là những ghi chép vụn vụt bên trong bộ sách cổ nào đó, thế nhưng lại không thể nắm bắt được chân tướng, đi tìm hiểu, nhất định phải làm rõ!" Bất kể là thế gia Trường Sinh hay là hoàng triều Trường Sinh, những đạo thống trường tồn cùng thế gia đều bị kinh động, bọn họ cảm giác được cơn lạnh lẽo tới thấu xương. Tựa như, gió thu nổi lên và vạn lá khô vàng, đại thế sẽ héo tàn hết. Đây không phải là ảo giác, phàm là những lão già sống đủ lâu thì lúc này đều hãi hùng khiếp vía, dù cho đạt tới cảnh giới Chí Tôn thì cũng cảm thấy hoảng sợ. Bọn họ chợt sinh ra loại ảo giác, thật sự sẽ có một cơn gió thu nổi lên và cuốn bay vô tận lá vàng, mà cái được gọi là lá vàng kia chính là cám chỉ vạn giáo! Mà dưới 'gió thu' thổi qua hay còn được gọi là 'mùa đông' lạnh giá tới xương cốt!