Nhìn qua dã trư khổng lồ trước mặt, Neji đột nhiên nhớ tới cái gì, mở miệng hỏi Hyuga Kagami: "Sư phụ, nó tên là gì ạ?" Hyuga Kagami có chút xấu hổ: "Ặc, hình như còn chưa có tên." "Không có tên?" Ngẩn ra, Neji vẻ mặt nghi hoặc: "Sư phụ, thông linh thú của ngài cường đại như vậy, làm sao lại không có tên? Thế này thật kỳ quái nha!" Hyuga Kagami chỉ chỉ vào con heo mập: "Con nhìn cái mặt này của nó, có giống như là cần phải có tên không?" Lúc này trên mặt dã trư khổng lồ đầy vẻ nịnh nọt Hyuga Kagami, lại phối hợp thêm cái hình thể to lớn của nó, khiến cho người ta có một loại cảm giác không quá nhanh nhạy thông minh. Neji có chút khó xử: "Nhưng chung quy con cũng không thể gọi nó là dã trư mà, như thế cũng quá bất kính với nó đi." "Đó là chuyện của riêng con rồi." Vẫy tay, Hyuga Kagami nói ra: "Lại đây, nếu con đồng ý, vậy ký khế ước thông linh với nó đi." Neji vội vàng hỏi: "Sư phụ, không có khảo nghiệm gì sao? Nó . . . Nó sẽ đồng ý sao?" Hyuga Kagami dùng ngữ khí tùy ý nói ra: "Con cũng đã thông qua khảo nghiệm." Neji có chút nghi hoặc: "Con thông qua rồi !?" Hyuga Kagami cười nhạt: "Tựa như chuyến đi Diệu Mộc Sơn lần này của con vậy, bọn chúng nói ai thông qua, thì người đó thông qua. Mà ở chỗ ta, ta nói con thông qua được, thì chính là con thông qua được." Neji cản thận suy nghĩ: "Sư phụ, ý ngài là muốn nói với con rằng, căn bản không có cái gì là vận mệnh an bài, nếu có, chỉ là có những người có thể an bài một số sự việc?" Hyuga Kagami vỗ vỗ đầu vai Neji, nói: "Ừm, hãy thuộc lòng cho ta, vận mệnh mãi mãi phải nắm giữ trong tay mình, không đến lúc chết, thì không nên dễ dàng nhận mệnh!" "Vâng ạ!" Neji gật đầu thật mạnh. Sau khi sắp xếp để Neji ký kết khế ước thông linh với dã trư, Hyuga Kagami quay người phân phó với dã trư: "Thấy rõ chứ, nó là đệ tử của ta, nếu như nó thông linh ra ngươi, thì không được phép lười biếng đấy!" "Ụt ịch ụt ịch . . ." Dã trư vội vàng ngồi quỳ xuống, lấy đầu chấm đất, khiến cái răng nanh thật to kéo lê một đường thật dài trên mặt đất, biểu thị tuân lệnh Hyuga Kagami. Mà Neji sau khi hoàn thành khế ước thông linh, tinh khí thần toàn thân đều khác trước, cái vẻ sa sút tinh thần bao phủ nó trước đó đã hoàn toàn bị quét sạch, bên trong đôi mắt lại khôi phục thần thái khi xưa. Nó vừa vuốt ve cặp răng nanh thô tráng của dã trư, vừa hỏi Hyuga Kagami: "Sư phụ, nó am hiểu loại nhẫn thuật gì ạ?" "Khụ khụ . . ." Nhẹ ho hai tiếng, Hyuga Kagami nói ra: "Những thứ này con tự mình tìm tòi đi." "Dạ!" Neji đáp một tiếng. Liếc mắt nhìn Neji đang sung sướng dò xét dã trư, Hyuga Kagami nghiêm túc nói: "Ở cái tuổi này của con, vốn là phải nên chuyên tâm mài dũa Thể thuật và điều khiển Chakra. Mấy cái thứ như thông linh thú, đối với con mà nói, kỳ thật vẫn còn hơi sớm một chút." Ở bên trong cứ điểm không trung, hạng mục huấn luyện Hyuga Kagami sắp xếp cho Gaara và Karin chính là Thể thuật và điều khiển Chakra cơ bản nhất. Bởi vì ở trong mắt Hyuga Kagami, trên dưới 10 tuổi là độ tuổi đánh cơ sở cho vững chắc, thời điểm này nên lấy việc mài dũa Thể Thuật và điều khiển Chakra làm chủ, kế tiếp mới là tu luyện một vài loại nhẫn thuật phù hợp thuộc tính Chakra bản thân, hoặc là đào móc huyết kế giới hạn nếu có. Mà cái thứ Thông Linh thuật này, lại phải cần lượng lớn Chakra duy trì. Ngoại trừ cái thằng Naruto thể chất đặc thù kia ra, thì những đứa nhỏ 10 tuổi khác cho dù có thể thông linh ra thông linh thú cường đại, thì chỉ sợ Chakra bản thân cũng đã tiêu hao gần sạch trong quá trình thông linh, cho nên đối với mấy đứa nhỏ độ tuổi này, thông linh thú là mặt hàng xa xỉ mang gánh nặng quá lớn. Neji giải thích nói: "Sư phụ, con. . ." Hyuga Kagami tùy ý xua tay: "Không cần giải thích với ta, ta hiểu cái tư vị bị bạn đồng lứa bỏ lại!" Thời còn ở học viện Ninja, Hyuga Kagami cũng bị thiên tài Kakashi kích thích, cho nên hắn rất rõ ràng cảm giác hiện tại của Neji. Có tới hai học viên loá mắt cùng khoá với mình, ở trước mặt mình mạnh lên từng giờ từng khắc, mà sự cố gắng của mình ở trước mặt đối phương lại hoàn toàn không đáng nhắc tới, loại chuyện này này đổi lại thành bất cứ ai, tâm tình đều sẽ ảo não cả. Mấy câu như 'Bảo trì bản tâm', 'Không nhận ngoại vật quấy nhiễu' vân vân và mây mây, kỳ thật đều là đám lý thuyết suông. Huống chi Neji còn nhỏ, còn tận mắt nhìn thấy bộ dáng thống khổ của phụ thân Hizashi khi bị gia chủ Hiashi dùng ấn chú 'Cá chậu chim lồng' trừng phạt. Từ thời khắc ấy, trong tâm linh nhỏ bé của nó, đã nhận thức sâu sắc khác biệt giữa Phân gia và Tông gia Hyuga, bởi vậy nội tâm trở nên mẫn cảm dị thường, lòng tự trọng cũng cực kỳ mạnh. Hyuga Kagami nói tiếp: "Thứ bọn Naruto, Sasuke có, ta đều có thể cho con. Nhưng là sư phụ của con, ta nhất định phải để con hiểu, bản thân mới là căn bản của hết thảy. Nhẫn thuật cũng tốt, Thông Linh thuật cũng được, mặc dù đẹp mắt hoa lệ, làm cho người ta thèm muốn, nhưng thể thuật và khả năng điều khiển Chakra mới là cơ sở trọng yếu nhất. Đừng để ngoại vật mê hoặc tâm linh, mà bỏ qua những thứ quan trọng chân chính." Neji thu lại sự đắc ý trên mặt, hướng về Hyuga Kagami bái một cái thật sâu: "Sư phụ, con đã nhớ kỹ rồi, về sau con nhất định sẽ càng thêm nỗ lực tu luyện!" Hyuga Kagami cười cười. Quá mẫn cảm và lòng tự trọng quá mạnh mặc dù có đủ chỗ xấu, nhưng cũng có vài chỗ tốt, đó chính là chỉ cần cảnh tỉnh một chút và đúng lúc, Neji sẽ nghiêm túc đi chấp hành. Biết rõ Neji lúc này còn băn khoăn trận luận bàn giữa Naruto và Sasuke, Hyuga Kagami cũng không nói mấy lời vô nghĩa, chỉ là bảo: "Ta biết con đang gấp lắm rồi, đi thôi!" Neji hít một hơi thật sâu: "Sư phụ, con sẽ không thua Naruto và Sasuke!" ... Trên một mảnh đất trống bên ngoài Làng Lá. Naruto và Sasuke lúc này đang giằng co ở đó, mà đám bạn học đi cùng xem náo nhiệt, thì nguyên một đám đều trốn mất ra xa, khẩn trương nhìn chăm chú vào chiến trường. Mà ở trên một cây đại thụ càng xa hơn, thì có nguyên một nhóm Thượng nhẫn đang đứng. Nếu Hyuga Kagami ở chỗ này, thì sẽ phát hiện trong đám Thượng nhẫn này không chỉ có đám Kakashi, Shisui, Itachi trước đó đi theo sau lưng bọn nhỏ, mà còn nhiều thêm Anko chuyên phụ trách sinh hoạt thường ngày của Naruto, cùng mấy người nhóm Gai, Asuma và Kureinai đi theo xem náo nhiệt. Asuma hai tay ôm ngực, dựa trên thân cây, bĩu môi nói: "Shisui, đừng trách ta giội ngươi một gáo nước lạnh, tiểu quỷ Naruto kia mạnh đến mức không tưởng, đừng nói là đồng học cùng khoá, ngay cả Thượng nhẫn bình thường dưới tình huống không đánh lén, cũng rất khó hạ được nó. Tiểu tử Uchiha nhà các ngươi có phải đầu óc hiện tại bị hỏng rồi không, hiện tại khiêu chiến Naruto không phải là đi chịu chết sao? Chẳng lẽ ngươi không lo lắng một chút nào sao?" Itachi ở bên cạnh đáp: "Asuma tiền bối cứ yên tâm, nếu như Sasuke không địch lại, ta sẽ xuất thủ cứu nó, sẽ không để tràng diện mất khống chế." "Ngươi á! ?" Asuma lườm Itachi một cái, trong ánh mắt mang theo một tia khinh miệt. Hắn xác thực có chút bất mãn đối với Itachi. Ở trong mắt hắn, Itachi vừa không có cái công tích gì hơn người, cũng không có biểu hiện ra thực lực mạnh cỡ nào, lại ỷ vào quyền thế gia tộc, thuận buồm xuôi gió tấn thăng lên thành Trung nhẫn, đặc biệt Thượng nhẫn, rồi gần đây càng là trực tiếp được đề bạt lên thành Thượng nhẫn, cho nên hắn vô cùng hoài nghi cái vị trưởng tử của tộc trưởng Uchiha này, rốt cuộc có thực lực Thương Nhẫn hay không. Itachi không thèm để ý tới thái độ của Asuma, mà là nhìn vào Sasuke nơi chiến trường phía xa. Ở một chỗ khác cách đó không xa, Tsunade một tay chống nạnh đứng ở trên tán cây đại thụ, vừa nhìn Sasuke nơi xa, vừa hỏi Jiraiya: "Thằng nhóc nhà Uchiha này thật sự được Đại Tiên Nhân Cóc công nhận?" Jiraiya trịnh trọng nhẹ gật đầu.