Cảm thụ được khí tức năng lượng bên trên Không Động Ấn phát ra Đại Bằng Minh Vương biết rõ, Tề Nhạc nói rất đúng. Năng lượng ba động cường hoành như vậy chỉ có thần khí mới có thể phát ra, hắn thở dài một tiếng nói: - Tốt, ta nhận thua rồi. Kim Sí Đại Bằng Điêu nhất tộc, từ nay về sau tuyệt sẽ không làm khó nhân loại. Về phần Thâm Hải Minh Long Vương cùng Hỗn Độn Vương ta sẽ đi khuyên bảo đám người đó, có nghe hay không là chuyện của họ. Trong lòng Tề Nhạc thầm thở phào một hơi, thật ra hắn không hề cường đại như bề ngoài. Dù sao chiến đấu cùng Xi Vưu đã tiêu hao đại lượng năng lượng của hắn, lúc này chèo chống lấy mặt trời mặt trăng và ngôi sao Xích Kim Khải cùng hai kiện thần khí, hắn đã bắt đầu cảm giác được cố hết sức rồi. Không Động Ấn cố nhiên rất tốt, nhưng mà đồng thời có được hai kiện thần khí đối với yêu cầu năng lượng của hắn trong lúc vô hình cũng đề cao không ít. Vừa rồi dựa vào Không Động Ấn là lĩnh vực Bất Tử cường hành hóa giải công kích của Xi Vưu, tuy rằng bản thân không có đã bị Hủy Thiên Diệt Địa tổn thương, nhưng là lần đầu tiên thi triển lĩnh vực Bất Tử làm cho năng lượng của hắn tiêu hao cực kỳ cực lớn, nếu không cũng không chỉ hủy diệt một cánh tay của Xi Vưu không thôi. Khi đó nếu như hắn còn có đầy đủ năng lượng phát động Thiên Nhân Hợp Nhất lần nữa thì Xi Vưu chắc chắn phải chết. Đương nhiên Tề Nhạc cũng là có tư tâm đấy, hắn sở dĩ lưu lại Xi Vưu một mạng, chủ yếu là không hy vọng Bàn Cổ Phủ rơi vào trong tay của Ngưu Ma Vương. Bởi vì hắn cũng không biết Xi Vưu sau khi chết Bàn Cổ Phủ sẽ biến mất hay không, một khi không có biến mất bị Ngưu Ma Vương nhận được thì sau này chính mình còn dựa vào cái gì đối kháng cùng Ngưu Ma Vương? Đại Bằng Minh Vương mang theo tộc nhân của mình xám xịt rời đi, cũng tuyên cáo lấy trận chiến tranh này nhân loại rốt cục lấy được thắng lợi cuối cùng, Tề Nhạc trôi nổi ở giữa không trung trở thành anh hùng của nhân loại. Mọi ánh mắt đều mang theo quang mang hưng phấn tập trung trên người hắn. Trải qua truy kích cuối cùng, số lượng Chiến Sĩ Tộc Cửu Lê có thể thoát đi không vượt qua 3000, quân đoàn Sinh Tiếu lấy được thành tích thật lớn trở thành chủ lực sát thương đối thủ tuyệt đối. Năm vạn Tộc Cửu Lê quân đoàn cuối cùng còn lại chỉ có mấy ngàn người, Tộc Cửu Lê bị tổn thương cực lớn. Ít nhất trong vòng mười năm, Tộc Cửu Lê tuyệt đối không có có đủ thực lực phát động tiến công nhân loại thêm một lần nữa. Tề Nhạc không có quá nhiều trì hoãn liền chuẩn bị phản hồi hiện đại, mặc dù ở thời kì Viễn Cổ Cự Thú tu luyện đối với quân đoàn Sinh Tiếu mà nói là lý tưởng nhất đấy, nhưng mà chiến đấu đã xong, hung thú cũng sẽ không quấy rối nhân loại, đã không có chiến đấu tẩy lễ, Sinh Tiếu quân đoàn có ở lại cũng chỉ có tác dụng rất nhỏ. Tề Nhạc suy nghĩ, cũng rất hy vọng trở về, ít nhất trước khi quyết chiến với Vũ Mâu có thể ở bên cạnh cha mẹ mình nhiều hơn. Vũ Mâu cùng mười hai Tinh Tọa Thủ Hộ Giả của nàng, Tề Nhạc không có tuyệt đối nắm chắc có thể chiến thắng. Hắn cũng không biết vận mệnh cuối cùng của mình sẽ như thế nào, nhưng nhất định phải tiến hành chiến đấu. Hướng Y Nhược cáo từ, Tề Nhạc mệnh lệnh tất cả quân đoàn Sinh Tiếu thu thập hành lý chuẩn bị ly khai, mà hắn lúc này tìm tới Xương Kiệt. - Xương Kiệt đại ca, thật sự thực xin lỗi, tôi lần này còn không thể mang Tiểu Lâu tiểu thư tới. Xương Kiệt nhìn Tề Nhạc có chút mệt mỏi nói: - Không có việc gì, tôi biết rõ anh cũng có nỗi khổ tâm, hơn nữa anh có nhiều chuyện phải xử lý, còn muốn chiếu cố toàn bộ quân đoàn Sinh Tiếu đã vất vả rồi, sau này trở về, tôi sẽ giải thích với Tiểu Lâu. Tề Nhạc lần này không mang Tiểu Lâu tới, thứ nhất là vì thời gian quá khẩn trương, cuối cùng đoàn tụ với cha mẹ làm hắn quên đi Tiểu Lâu. Thứ hai là khi xem xét tình hình chiến cuộc nơi này hắn cũng không cảm thấy hối hận. Dù sao tại loại hoàn cảnh chiến đấu hiểm ác này, sự an toàn của Tiểu Lâu rất khó cam đoan. - Về vấn đề sáng tác của Tiểu Lâu tiểu thư, tôi sẽ nghĩ biện pháp giải quyết. Bên này chúng ta còn có thể tới nữa, một mặt là vận chuyển hoa quả, một phương diện khác cũng muốn cho nhân loại bên này tích góp từng tí một một ít đạn dược. Lần sau lại đến, tôi nhất định sẽ gặp nàng. Xương Kiệt hỏi: - Tình hình Kỳ Lân tập đoàn bên kia như thế nào rồi? Tề Nhạc đáp: - Trước mắt đã đi vào quỹ đạo chính, lượng tiêu thụ sản phẩm của chúng tôi cũng không tồi. Xương Kiệt nhìn Tề Nhạc, trong mắt toát ra một tia quang mang kính nể: - Lần này tới thời đại đặc thù có thu hoạch lớn tới nỗi trước kia tôi chưa từng nghĩ ra. Không chỉ để cho tôi thấy được thời đại khác, đồng thời, thực lực còn tăng vọt không ngờ. Trải qua trong khoảng thời gian chiến tranh tẩy lễ này, tiềm lực của mọi người đều bị phát huy ra cực hạn. Dù sao, chỉ cần ai không cố gắng, thì có thể bị địch nhân tiêu diệt. Tề Nhạc tựa hồ đột nhiên nghĩ đến cái gì, hắn chặn lại nói: - Tôi trở về gấp quá, còn chưa kịp hỏi Như Nguyệt và mọi người hiện tại tu luyện tới trình độ nào rồi? Xương Kiệt đáp: - Tình huống cũng không tệ, tuy rằng mỗi người cơ hồ đều chịu tổn thương, nhưng tốc độ tăng lên của chúng tôi cũng phi thường khủng bố, có lẽ có quan hệ với chuyện dần tiêu hóa năng lượng lấy được từ Hàn Băng Đống Tuyền. Như Nguyệt hiện tại đã hoàn toàn tiến nhập cảnh giới tám vân, những người khác ngoại trừ một số chiến sĩ sinh tiếu sau này thì những người khác đề tiến nhập cấp bậc bảy vân trở lên. Minh Minh cũng tiến nhập tám vân. Mà cho dù là Quan Tĩnh cùng Mạc Đạm Đạm kém cỏi nhất hiện tại cũng có xu thế phá tan sáu vân, không cần bao lâu nữa là có thể hoàn thành. Nghe xong Xương Kiệt nói, trong lòng của Tề Nhạc không khỏi đại hỉ, toàn bộ quân đoàn Sinh Tiếu lần này tập huấn lấy được thành tích vượt xa hắn nghĩ. Toàn bộ đều có cấp bậc sau vân trở lên, có thể nói thực lực của Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tăng lên tới cảnh giới đại thành. Hiện tại so với Tinh Tọa Thủ Hộ Giả có lẽ cũng không có chênh lệch quá lớn. Nhìn sắc mặt vui mừng trên mặt Tề Nhạc, Xương Kiệt tiếp tục nói: - Còn có một chuyện tốt, mặc dù là thành lập trên cơ sở người khác chết, nhưng đối với chúng tôi mà nói đúng là chuyện tốt. Lúc trước, Huyền Vũ vì cứu Y Nhược mà chết dưới Bàn Cổ Phủ, hắn phát hiện Quan Tĩnh có một bộ phận huyết mạch của hắn, là danh xứng với thực Huyền Vũ Trư. Huyền Vũ đem một ít năng lực của chính mình truyền thụ cho Quan Tĩnh, hiện tại hắn tuy rằng còn chưa tới cấp bậc sáu vân, nhưng năng lực phòng ngự đã mạnh hơn trước kia không biết bao nhiêu lần. Nghe Xương Kiệt vừa nói như vậy, Tề Nhạc không khỏi tim đập thình thịch, nếu như nói Quan Tĩnh là Huyền Vũ Trư thì trong truyền thuyết Tứ đại thủ hộ Thánh Thú Sinh Tiếu quân đoàn đã đủ rồi.