Tề Nhạc nghĩ một hồi rồi nói:
- Không cần a, đây chẳng qua là hình thức mà thôi.
Tề Thiên Lỗi kiên trì nói:
- Không được, con là con của ta, nếu như không kiêm nhiệm chức vụ nào đó. Sau này có một số việc sẽ không dễ làm, nếu con không chịu nghe lời thì đừng trách lúc con kết hôn, ta không giúp con. Dù sao cho dù con không kết hôn, sau này con của con ta cũng có biện pháp tiến hành các loại thủ tục thừa kế.
Tề Nhạc nhìn Tề Thiên Lỗi, không khỏi có cảm giác như bị đánh bại, lúc này mới quen biết nhau bao lâu. Phụ thân của mình bắt đầu biết uy hiếp rồi, hắn hiển nhiên rất hưởng thụ loại cảm giác này, chỉ đành bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, bất quá, con không bảo đảm mỗi tuần đều có thể có một ngày đi làm. Con có rất nhiều chuyện muốn làm, chỉ sợ không thể thường xuyên ở kinh thành.
Nghe Tề Nhạc vừa nói như vậy, Tề Thiên Lỗi nghiêm mặt nói:
- Con trai, ta có thể tưởng tượng được trách nhiệm trọng yếu của con, nhưng mà có một điều con nhất định phải cam đoan là an toàn của mình. Bất luận ở trong thời điểm nào, hoàn cảnh gì cũng phải nhớ kỹ, trong nhà có người thân đang chờ con trở về.
Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
- Cha, mẹ, hai người yên tâm, con sẽ chú ý an toàn. Muốn tổn thương đến con không phải là một chuyện dễ dàng. Buổi tối hôm nay con cùng Tuyết Nữ sẽ rời khỏi kinh thành, ước chừng trong vòng một tháng sẽ trở về. Sau đó sẽ ở lại một thời gian mà không rời đi nữa, con sẽ hảo hảo hiếu thuận với cha mẹ.
Nghe Tề Nhạc nói buổi tối hôm nay sẽ rời đi, trên mặt hai vợ chồng Tề Thiên Lỗi đồng thời toát ra vẻ mất mát, Ứng Tiểu Điệp nói:
- Thật sự phải vội thế sao?
Tề Nhạc gật nhẹ đầu nói:
- Mẹ, chúng ta vừa mới gặp lại nhau, con cũng không muốn rời đi. Nhưng mà đồng bọn của con đều đang đợi con trở về, con không có lựa chọn khác. Bất quá, con sẽ tận lực trở về sớm một chút, hi vọng có thể làm bầu bạn với cha mẹ nhiều hơn. Ah, đúng rồi, lần trước người chủ sự đạo tặc tập kích tòa nhà Kim Cốc đã tìm ra chưa?
Nghe Tề Nhạc hỏi, trong mắt Tề Thiên Lỗi không khỏi hiện lên một đạo sát khí:
- Không cần tìm ta cũng biết đại khái là ai. Lần này bọn họ đã đi quá giới hạn, thực tưởng Tề Thiên Lỗi ta là giấy vụn sao. Cũng may chuyện lần trước có con ở đó, nếu không một khi Oánh Oánh bị chúng cướp đi thì đúng là phiền toái.
Tề Nhạc vừa nghĩ tới có người âm thầm muốn hại cha mẹ của mình, trong lòng không khỏi có chút bận tâm. Sát khí vô hình tản ra khiến nhiệt độ của toàn bộ đại sảnh giảm xuống mấy độ.
- Cha, rốt cuộc là ai, để cho con tới giúp người giải quyết vấn đề. Giải quyết một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
Cảm thụ được khí tức lạnh lẽo trên người của Tề Nhạc, Tề Thiên Lỗi không khỏi cả kinh, hắn chặn lại nói:
- Không, con không cần phải tham dự vào chuyện này. Quan hệ trong đó rất phức tạp, nó quan hệ đến tương lai toàn bộ tập đoàn Kim Cốc, cứ để cha xử lý. Chuyện lần này tuy rằng tạo nên tổn thất không nhỏ nhưng cũng đã lộ bộ mặt lòng lang dạ thú của đám người kia. Chúng có muốn hành động cũng không dễ dàng như trước nữa, hiện tại những người này rất thu liễm, e sợ bị ta bắt được chứng cớ gì.
Tề Nhạc nghĩ một hồi rồi nói:
- Bất kể như thế nào, cha mẹ nhất định phải chú ý an toàn của mình. Nếu như phát sinh vấn đề gì mà con lại không có ở đây thì cha mẹ gọi vào số này nhờ giúp đỡ.
Vừa nói, Tề Nhạc đưa ra một tờ giấy đã chuẩn bị sẵn cho Tề Thiên Lỗi, trên đó viết số điện thoại của Cơ thượng tướng. Trên tay của Cơ thượng tướng có Viêm Hoàng Hồn, một khi xảy ra vấn đề gì thì e rằng không có chuyện gì Viêm Hoàng Hồn không giải quyết được.
Tề Thiên Lỗi nhìn thoáng qua số điện thoại cùng danh tự Cơ Trường Minh đằng sau, trong lòng không khỏi cả kinh:
- Cơ Trường Minh? Đây không phải Thiết Huyết thượng tướng của quốc gia chúng ta sao? Con có quan hệ với ông ta hả?
Tuyết Nữ mỉm cười nói:
- Có quan hệ, đương nhiên là có quan hệ. Một vị hồng nhan tri kỷ của Tề Nhạc chính là con gái duy nhất của thượng tướng Cơ Trường Minh.
Ánh mắt Tề Thiên Lỗi có hơi quái dị nhìn nhi tử, trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này có bổn sự không nhỏ a. Bất quá, thời điểm xử lý vấn đề tình cảm chỉ sợ là không dễ dàng lắm.
Một nhà ba người lại không nói gì thêm về vấn đề buôn bán cùng thân phận của Tề Nhạc, vợ chồng Tề Thiên Lỗi cảm thấy hứng thú nhất đúng là sinh hoạt trước kia của Tề Nhạc. Trong lúc vô tình, mọi người đã trò chuyện từ lúc xế chiều đến buổi tối, trong quá trình này, Tề Nhạc lén lút đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của mình vào trong cơ thể của hai người để cải thiện thân thể họ. Về phần muốn cải biến thoát thai hoán cốt thì phải chờ hắn từ thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú trở về.
Ứng Tiểu Điệp vì nhi tử tự mình xuống bếp cùng Tuyết Nữ làm một bữa ăn tối thịnh soạn, một nhà vui vẻ hòa thuận, cảm thụ được sự thâm tình chưa từng có, tâm tình của Tề Nhạc tốt hơn rất nhiều. Không còn là người lãnh đạo của quân đoàn Sinh Tiếu, chỉ là con trai của đôi vợ chồng trước mặt thôi. Nhưng mà thời gian vui vẻ luôn không dài, sắc trời đã hoàn toàn đen lại, Tề Thiên Lỗi vợ chồng rốt cục cũng rời đi. Khi rời đi, hai người dặn dò mãi, Tề Nhạc tiễn họ ra cửa lớn biệt viện rồi mới quay lại.
Trở lại biệt thự, Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ đi về phòng, trước tiên Tề Nhạc triệu hồi ra tiểu Bằng, dùng thực lực của tiểu bằng hiện giờ, dưới tác dụng của năng lượng nó đem thân thể áp súc lại chỉ bằng con vẹt. Lông vũ màu vàng kim óng ánh nhìn bề ngoài cực kỳ thần tuấn.
- Tiểu Bằng, ngươi có lẽ cũng thấy vợ chồng hai người kia rồi, chúng ta lập tức phải về thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú. Hiện tại ta cho ngươi một nhiệm vụ, trong thời gian ngắn nhất ở phụ cận kinh thành tìm một hung thú tu vi ít nhất đã ngoài ngàn năm, hơn nữa phải hàng phục nó, mệnh lệnh nó bảo hộ họ mọi thời khắc. Cho ngươi một giờ, cụ thể làm sao thì ngươi tự lo liệu đi.
Tiểu Bằng hướng Tề Nhạc gật nhẹ đầu, trực tiếp từ cửa sổ bay ra ngoài. Nếu như nói ngay từ đầu trở thành Sử Lệnh của Tề Nhạc, nó vạn phần không muốn, nhưng bây giờ thì vui lòng phục tùng. Sau khi biết Tề Nhạc đã nhận được Không Động Ấn thì nó đã biết cho dù mình đạt tới thực lực như phụ thân Đại Bằng Minh Vương mình, chỉ cần Tề Nhạc không đồng ý thì nó vĩnh viễn cũng chỉ có thể trở thành sử lệnh của cường giả.
Mà với tư cách là sử lệnh của Tề Nhạc, nhờ năng lượng tự nhiên chi nguyên, tiểu Bằng phát hiện tu vi của mình tiến bộ rất nhanh, dùng mười năm thời gian trợ giúp người này đổi lấy thực lực cường đại, nó cho rằng tuyệt đối có giá trị.
Thả tiểu Bằng rời đi, Tề Nhạc nương tựa theo tinh thần lực cùng khí tức của Tự Nhiên Chi Nguyên bảo trì liên hệ cùng nó, dùng thực lực bây giờ của Tề Nhạc, chỉ cần tiểu Bằng không ly khai khỏi phạm vi của kinh thành thì không có vấn đề gì. Nhất là đã nhận được Không Động Ấn, tinh thần lực ngưng tụ thu liễm không thể nào hình dung.