Giờ này khắc này nhìn thấy ánh mắt bi thương của Lãnh Nhi thì Tề Nhạc như nhìn thấy cảnh tượng Văn Đình hy sinh thân mình để cứu sống hắn vậy. Không có chút do dự, thời điểm cự kiếm sắp chém trúng người của Lãnh Nhi thì Tề Nhạc ngạnh sanh kéo Hiên Viên kiếm về, cho dù làm như vậy thì năng lượng phản chấn sẽ làm thân thể hắn thương tổn lớn, Tề Nhạc không có do dự trong lúc lựa chọn. Hắn tuyệt đối không muốn nhìn Lãnh Nhi hương tiêu ngọc vẫn trong tay của hắn. Kim quang triệt hồi, Hiên Viên kiếm dưới lực kéo lại của Tề Nhạc suýt nữa rời tay, mà đúng lúc này Lãnh Nhi tràn ngập khí tức bi thương thân ảnh đột nhiên trở nên mơ hồ, một bàn tay nhỏ bé xuất hiện trước ngực của Lãnh Nhi, cảnh tượng không tưởng tượng nổi xuất hiện, không đợi Tề Nhạc làm ra bất cứ phản ứng gì bàn tay nhỏ bé này in vào lồng ngực Tề Nhạc. Bịch một tiếng thật lớn, thân thể Tề Nhạc bay lên cao vẽ một đường cong ưu mỹ và miệng phun máu tươi thật dài. Máu tươi bắn ra và năng lượng hắc ám tiến vào người của hắn, lập tức không hề giữ lại bộc phát. Mặc dù có Kỳ Lân Xích cùng Kỳ Lân giáp song trọng phòng ngự nhưng không có khả năng ngăn cản Lãnh Nhi có thực lực sáu cánh. Thân hình trượt giữa không trung, cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế truyền ra khắp toàn thân, tuy thân thể Tề Nhạc không nhìn thấy tình huống của Lãnh Nhi, nhưng tinh thần lực của hắn bắt được Lãnh Nhi lúc nãy suýt nữa bị Hiên Viên kiếm chém thành hai khúc kia đứng yên, còn một Lãnh Nhi khác lặng yên xuất hiện sau lưng của nàng. Thì ra màu sắc tự vệ có thể mô phỏng năng lượng, đồng thời cũng có thể mô phỏng bất cứ sinh vật nào, cảm giác được năng lực đặc thù của Lãnh Nhi trước mặt, Tề Nhạc lại mắc lừa lần nữa, hơn nữa lúc này là hắn vì chủ quan nên bị trọng thương. Dưới tác dụng một chưởng thật mạnh của Lãnh Nhi kia, kinh mạch trong cơ thể bị phá hư thật lớn. Xem ra tâm của mình vẫn còn quá mềm yếu, Tề Nhạc nghĩ tới đây thì thở dài trong lòng, nhưng mà hắn lúc này không có chút hối hận nào, tâm tình của Tề Nhạc lúc này là tràn ngập may mắn. Tuy hắn bị một chưởng của Lãnh Nhi khiến thân thể bị thương tổn thật lớn. Nhưng mà hắn có năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên và thủy vân lực vừa tăng lên tám vân phụ trợ, năng lực chữa thương đạt tới mức độ khủng bố, mặt ngoài nhìn thì thấy thân thể của hắn bị thương thật lớn, thậm chí ngay cả Kỳ Lân Xích cũng xuất hiện từng vết rách khủng bố, nhưng mà năng lượng trong người vận chuyển một cách điên cuồng, Kỳ Lân Tẩy Tủy Dịch Cân Công phối hợp với năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên dùng tốc độ khủng bố trị liệu thương thế của hắn. Năng lượng khổng lồ, trị liệu cường hoành làm cho đau đớn trong cơ thể Tề Nhạc không ngừng giảm bớt, hắn hiện tại hoàn toàn có năng lực khống chế thân thể của mình ổn định trên không trung, nhưng mà Tề Nhạc cũng không có làm như vậy, bởi vì hắn cũng không muốn tiếp tục chiến đấu với Lãnh Nhi. Tuy Lãnh Nhi lợi dụng cảm tình của hắn mà đánh môt chưởng, nhưng mà Tề Nhạc cũng không có căm hận nàng, dù sao so sánh với Vũ Mâu thì ít nhất Lãnh Nhi đã từng cứu mạng của mình. Bởi vậy Tề Nhạc bay trên không trung, bay thẳng xuống núi, quan hệ tới sức hút của trái đất nên tốc độ không có hạ thấp. Lãnh Nhi phiêu phù ở giữa không trung, nàng bảo trì tư thế đánh ra một chưởng vừa rồi, trong đôi mắt đẹp dịu dàng toát ra hào quang kỳ dị, công kích vừa rồi của nàng là có mục đích, chính là khiến Tề Nhạc cho rằng sắp đánh trúng mình thì nàng sẽ phát động đánh lén. Vì có thể hoàn thành đánh lén nàng thậm còn huyễn hóa ra hư ảnh sau lưng, ngay cả Ác Ma Chi Vẫn cũng thu vào trong cơ thể, như vậy thì nàng cũng nhanh chóng làm khí tức hắc ám chung quanh biến mất càng có tác dụng mê hoặc. Vốn Lãnh Nhi cũng không ngờ rằng mình bằng vào sắc màu tự vệ đánh trọng thương Tề Nhạc, chỉ hy vọng chiếm cứ thượng phong mà thôi, sau đó lại phát động thế công mưa to gió lớn lên người Tề Nhạc, dù sao Hiên Viên thần kiếm trong tay Tề Nhạc mang cho nàng uy hiếp thật lớn. Thế nhưng mà với tư cách công chúa địa ngục, Lãnh Nhi tuyệt đối không ngờ Tề Nhạc cầm Hiên Viên kiếm chém ra lại thu hồi vào lúc cuối cùng, hơn nữa cũng vì thu hồi thế chém cho nên thân thể bị năng lượng phản chấn, lúc đó hắn yếu nhất lại trúng một chưởng của nàng, tuy Kỳ Lân Xích mang lại lực phản chấn nhất định nhưng Lãnh Nhi vô cùng quen thuộc năng lượng của mình, cho dù một chưởng này không đủ hủy diệt Tề Nhạc thì ít nhất cũng có thể khiến hắn trọng thương, chỉ cần tiếp tục truy kích thì có vài phần nắm chắc hủy diệt hắn. Nhưng mà động tác Tề Nhạc thu hồi Hiên Viên thần kiếm lại khắc sâu vào trong đầu của Lãnh Nhi, nàng rõ ràng cảm giác được sâu trong nội tâm của mình hình như có thứ bị xúc động. Hắn không muốn thương tổn mình, hắn vì không muốn tổn thương tới mình mà chịu trọng thương, tuy từ thực lực chỉnh thể mình mạnh hơn hắn nhưng chuôi thần kiếm kia có thể giúp hắn chống đỡ mình mà không bại. Thế nhưng mà vào thời điểm chiến đấu mấu chốt nhất hắn lại bỏ qua công kích đánh mình, hắn chỉ sợ mình bị tổn thương thôi! Mắt thấy thân thể Tề Nhạc bay xuống núi, Lãnh Nhi sao còn ngoan tâm mà không chịu đuổi theo nữa chứ, nàng lúc này đã có chút mờ mịt rồi, rốt cuộc mình phải làm cái gì cho phải đây? Có nhất định phải giết hắn hay không? Thời điểm Lãnh Nhi do dự thì một âm thanh trầm thấp vang lên bên tai của nàng. - Công chúa điện hạ, bây giờ không phải là lúc bận tâm thương cảm làm gì, ngài chính là công chúa của địa ngục thì phải làm ra quyết định chính xác nhất. Lãnh Nhi nghe âm thanh đột nhiên xuất hiện này thì giật mình. - Ah! Là ngươi, nhưng mà ta hiện giờ thực sự có thể giết hắn được sao? Ngươi cũng nhìn thấy rồi, nếu như không phải hắn sợ tổn thương cho ta thì cũng không bị thương như vậy, kết quả cuối cùng chỉ sợ ra sao còn khó nói. - Không, công chúa điện hạ, ngài nhất định phải làm ra lựa chọn chính xác nhất, nếu như ngài lựa chọn buông tha hắn thì như vậy sau này chúng ta phải đối mặt với địch nhân cường đại. Mà trên người tên phương đông này có rất nhiều đồ vật thần bí. Mà những vật thần bí này sẽ biến thành vật cản trên con đường chinh phục của chúng ta trong tương lai, với tư cách công chúa địa ngục, với tư cách con gái duy nhất của Tát Đán bệ hạ thì ngài tuyệt đối không được mềm lòng với tên nhân loại này, nếu như vậy thì ngài phải hạ quyết tâm mới được. Lãnh Nhi trầm mặc và mái tóc dài hồng phấn của nàng sáng bóng, trong đôi mắt tràn ngập ôn nhu của nàng sinh ra thần sắc phức tạp, trong lúc nhất thời không biết mình phải quyết định như thế nào. Nàng thật sự không thể hạ quyết định ngoan tâm. - Công chúa điện hạ, chẳng lẽ ngài động chân tình với tên nhân loại này sao? Âm thanh trầm thấp lại vang lên lần nữa. Lãnh Nhi thở dài một tiếng, nói: - Chỉ sợ là vậy, cho dù trong trạng thái ma hóa tôi cũng không cách nào hạ ngoan tâm với hắn được.