Nàng đã dùng tính mạng của mình cứu mạng của hắn ah! Một nữ nhân có thể vì mình mà chết, thậm chí ngay cả thi thể cũng không còn lại, cảm tình như vậy còn nói thêm cái gì? Trong nội tâm Tề Nhạc đã sớm đem Văn Đình đặt ở vị trí trọng yếu nhất.
Đây không chỉ là tình yêu a, đồng thời cũng có cảm kích, càng là một loại thân tình.
Thời điểm tình yêu thăng hoa làm thân tình thì nàng biến thành một phần thân thể của hắn.
Sắc trời đã dần dần tối lại, Tề Nhạc ngẩng đầu nhìn lên trời thì hào quang trong mắt nhu hòa hơn, hắn như nhìn thấy thân ảnh Văn Đình và sắc trời ảm đạm lại, người trên đường phố dần dần đông hơn vì đã tới lúc tan sở.
Tề Nhạc đi lại trong dòng người hối hả này, bởi vì mái tóc bạc nên thường xuyên biến thành đối tượng chú mục của nhiều người, đối với chuyện này Tề Nhạc không quá chú ý, nguyện ý nhìn thì nhìn, dù sao con mắt là của người ta hắn có thể làm gì được chứ. Đột nhiên hắn cảm thấy lẳng lặng suy nghĩ cũng là chuyện phi thường thoải mái.
Một ít buồn phiền trong nội tâm bởi vì uy nghĩ lại cũng cảm thấy hiểu rõ. Sau khi các cảm xúc mặt trái trong nội tâm mất đi thì hắn đem tinh thần đặt vào lên năng lực của bản thân.
Trở về thời kỳ viễn cổ hung thú với Tề Nhạc mà nói có trợ giúp phi thường lớn, hắn từ chỗ dòng suối băng đạt được rất nhiều năng lượng, lúc này đã dung hợp làm một chỗ với thân thể của hắn, ngay cả năng lượng của Văn Đình cũng dần dần bị vân lực của hắn đồng hóa, hai cổ năng lượng này phi thường khổng lồ, từ hấp thu của chúng hiện tại Tề Nhạc mỗi một ngày tu luyện đều có thể cảm nhận rõ thực lực của mình đang tăng lên. Chẳng những hai cổ năng lượng này tăng lên, ngày đó chiến một trận với Xi Vưu thì Tề Nhạc cũng nhận được rất nhiều lợi ích. Từ thực lực mà nhìn thì Xi Vưu hiển nhiên là mạnh hơn hắn nhiều, hơn nữa song phương có thần khí không khác gì nhau cả, Bàn Cổ Phủ xuất hiện chẳng những kích thích Tề Nhạc mà với Hiên Viên kiếm cũng có kích thích. Hiên Viên kiếm trên phẩm cấp còn cao hơn Bàn Cổ Phủ một chút, muốn thể hiện uy lực của bản thân còn phải xem năng lượng của người sử dụng thế nào a. Tề Nhạc tự tin hiện tại mình đã có đủ năng lượng dễ dàng thi triển thức thứ hai Hiên Viên Bát Pháp, nhưng mà thực lực còn xa không đủ. Tuy hắn không biết thực lực chân chính của Xi Vưu là bao nhiêu, nhưng nghĩ đến cũng chắc chắn mạnh hơn mình nhiều, trong Khai Thiên Thất Thức hắn có thể sử dụng mấy chiêu chứ? Đương nhiên không sử dụng thì hắn cũng không e ngại Ngưu Ma Vương, nhưng mà thực lực Xi Vưu còn mạnh hơn mình nhiều, điều này hiển nhiên không thể nghi ngờ.
Hiên Viên kiếm đấu Bàn Cổ Phủ, nghĩ tới mỗi khi thần khí va chạm Tề Nhạc không tự chủ hưng phấn lên. Chiến đấu ngày đó dù cho đến cuối cùng thì hắn cũng có tự tin đào thoát khỏi tay của Xi Vưu. Sau khi thực lực tới thực lực nhất định thì cho dù gặp được đối thủ cường đại hơn mình. Có lẽ trong lúc chiến đấu thua kém đối phương nhưng nếu muốn chạy trốn cũng không khó khăn. Điểm này Tề Nhạc rất rõ ràng, cho nên trong lúc chiến đấu với Xi Vưu hắn kiên trì tới cuối cùng a. Mà Ngưu Ma Vương xuất hiện quấy rầy va chạm cuối cùng của bọn họ. Nhưng cũng vì hắn xuất hiện mới khiến Tề Nhạc nhận thức thực lực đáng sợ của hắn sâu hơn.
Ngưu Ma Vương chỉ dùng tay không đã làm cho Xi Vưu không có chút năng lực chống cự nào. Thực lực mạnh mẽ như vậy giải thích như thế nào? Chỉ có thể chứng minh hắn quá cường đại. Nghĩ tới đây Tề Nhạc cảm thấy mình nói nhảm. Trong nội tâm của Tề Nhạc thì mục tiêu của hắn chính là Ngưu Ma Vương. Lúc trước hắn cũng thu Ngưu Ma Vương làm sai khiến chỉ là tâm tính vô tâm, nhưng từ ý nào đó mà nói vận khí chiếm ưu thế tuyệt đối, nếu không với thực lực của Ngưu Ma Vương chỉ cần hắn hơi chậm một chút, hoặc là Ngưu Ma Vương không tự ngạo thì có lẽ mọi chuyện không giống, cũng không có Tề Nhạc hiện tại.
Trong mắt xuất hiện tinh quang nhàn nhạt, rốt cuộc hắn phải như thế nào mới có thể đối kháng với Ngưu Ma Vương đây? Chỉ sợ ít nhất cũng phải học được Kiếm thứ sáu trong Hiên Viên Bát Kiếm a, hơn nữa còn phải có năng lực sử dụng mới được. Nhìn thấy Xi Vưu đấu một trận với Ngưu Ma Vương thì Tề Nhạc đối với Ngưu Ma Vương cũng nhận thức thêm một chút. Hiện tại làm cho nội tâm của hắn cảm thấy xa vời nhất chính là trong quá trình tu luyện không ngừng, thực lực của hắn tuy có tiến bộ nhưng mà Ngưu Ma Vương cũng có tiến bộ a. Hơn nữa, Ngưu Ma Vương trong thân thể của hắn mỗi thời mỗi khắc đều tu luyện, một khi hắn thực tìm được phương pháp cởi bỏ lĩnh vực đồng sinh cộng tử, như vậy mình sẽ gặp phải đả kích mạng tính hủy diệt. Không biết vì cái gì, Tề Nhạc ẩn ẩn cảm giác được, tuy lĩnh vực đồng sinh cộng tử là tuyệt đối nhưng Ngưu Ma Vương sớm muộn gì cũng có ngày phá tan nó triệt để. Chính mình phải làm là trước khi tới ngày đó chính phải có được thực lực đối kháng với Ngưu Ma Vương. Đến lúc đó không những địch nhân của mình mà trở thành sai khiến chân chính.
Sau một trận chiến với Xi Vưu hắn không có Hiên Viên hồn phụ trợ, Tề Nhạc vận dụng Hiên Viên kiếm so với trước kia còn tinh thâm hơn nhiều. Dù sao hắn sử dụng Hiên Viên kiếm không phải địch nhiều người. Đồng thời Tề Nhạc cũng ý thức được đang trong chiến đấu của cường giả thì tỉnh táo là cực kỳ quan trọng. Giống như lần trước mình ở Luân Đôn đối mặt với bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ triệu hoán thiên sứ hàng lâm, nếu như lúc trước mình không phải vì ma hóa tiêu hao thực lực quá độ thì dưới tình huống không phải Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp bị phá hư quá sớm, có lẽ tình huống cuối cùng không xảy ra. Chỉ cần mình lúc ấy còn có thể còn thừa ba thành thực lực, Vũ Mâu muốn thực hiện được ý đồ tuyệt đối không dễ dàng như vậy.
Ý nghĩ tỉnh táo thì lực lượng cường đại, đây mới là cường giả vốn có và ngẩng đầu nhìn trời, đang suy tư thì tâm tình của Tề Nhạc trong sáng, đồng thời hắn cũng sinh ra ý niệm muốn tu luyện trong đầu. Quay về biệt thự Long Vực sao? Ân, trở về đi.
Trên đường phố người thật sự quá nhiều, hắn khẳng định không thể sử dụng năng lực phi hành, tìm kiếm khắp nơi đã tìm được một nơi âm u hẻo lánh, sau đó lại dùng Kỳ Lân Ẩn tàng hình quay trở về biệt thự Long Vực tu luyện.
Đúng lúc này đột nhiên Tề Nhạc nhìn thấy cách mình không xa có một đạo thân ảnh quen thuộc đi qua, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc này thì trong nội tâm Tề Nhạc chấn động, chẳng những quan hệ quen thuộc mà khí tức cũng quen thuộc, hình như có vật gì đó đang dẫn dắt hắn đi qua bên kia.
Đây rõ ràng là nữ nhân, dáng người phi thường cao gầy và nhỏ nhắn, cặp đùi thon dài quần jean hoàn mỹ buộc vòng quanh đôi chân khiến người khác động tâm, trên người mặc trang phục màu trắng, mặc dù có chút không hợp thời nhưng cũng không khiến người ta sinh ra cảm giác khác thường gì. Trên đầu mang theo cái mũ hơi nghiêng bao phủ tóc dài bên trong, đồng thời cũng lộ ra đôi chân dài trắng nõn. Da thịt trắng nõn không kém gì so với áo trắng của nàng, khoảng cách từ xa nhìn qua thấy nàng rất xinh đẹp