- Ngươi nên biết, ta cũng không phải là người thuộc về thời đại này. Trên thế giới này, bất cứ chuyện gì sâu xa thì bên trong đều có thiên ý, hoặc là nói, bất cứ chuyện gì cũng đều là quy luật tự nhiên đấy. Ta cũng không muốn phá hư cân đối của thời đại này, ta trợ giúp nhân loại, chỉ là ta là một nhân loại, đối với đồng tộc của mình trợ giúp mà thôi. Cho nên, Cửu Lê tộc nhất định sẽ bị hủy diệt. Nhưng hủy diệt bọn họ cũng không phải là ta. Ngưu Ma Vương nhìn Tề Nhạc, không ngừng thở hổn hển, năng lượng xung quanh thân thể cũng biến thành cực kỳ không ổn định: - Nói như vậy là ngươi không đáp ứng mang ta đi tìm Xi Vưu hả? Tề Nhạc lạnh lùng nhìn hắn, nói: - Tại sao ta phải đáp ứng ngươi? Nếu như ngươi chịu đối phó với Xi Vưu giống như lúc nãy, lúc ta gặp nguy hiểm lần trước, giúp ta tiêu diệt mấy tên điểu nhân giáo đình của Hy Lạp thì ta sẽ biến thành bộ dạng này sao? Văn Đình có thể bị chết sao? Ngưu Ma Vương, tuy ngươi vẫn luôn không thừa nhận, nhưng mà trừ ngươi ra, còn ai có thể đem Văn Đình và Tuyết Nữ truyền tống đến bên cạnh ta. Hơn nữa, ngươi đừng quên, ngươi bây giờ là người mà ta sai khiến, chẳng lẽ người còn muốn để ta nghe lời ngươi sao? Nhìn thấy hào quang lạnh như băng trong mắt Tề Nhạc, cảm thụ được trên người hắn phát ra khí tức kiên định, khí tức Ngưu Ma Vương lập tức mềm xuống: - Tề Nhạc, lần trước là ta không đúng. Ta xác thực cần phải trợ giúp ngươi. Nhưng ngươi có nghĩ tới cảm thụ của ta hay không. Phải biết rằng trước kia ta là chúa tể của thời đại này, cũng vì sự xuất hiện của ngươi, chẳng những làm ta mất đi địa vị chúa tể, thậm chí ngay cả tự do cũng không có. Ngươi đã làm ta mất đi nhiều như vậy, ta dựa vào cái gì phải giúp ngươi. Thẳng thắng mà nói, thấy bộ dáng thống khổ của ngươi, đó là khoái hoạt lớn nhất của ra. Chuyện trước kia đều đã qua, tuy hai bằng hữu của ngươi không có khả năng phục sinh, nhưng mà nữ nhân của ngươi cũng không phải chính thức tử vong. Không phải sao? Chuyện đó coi như là ta không đúng, nhưng mà ngươi nên minh bạch, ta cũng không phải tự nhiên chi nguyên, lúc ấy ngay cả ta đều không nghĩ tới ngươi một mực thích nữ nhân hung ác như vậy, ngay cả ngươi cũng hại. Đến khi ta phản ứng lại đã không còn kịp rồi. Mà lúc đó, ta giết người coi như cũng được, nhưng cứu ngươi thì không được tốt lắm. Ta có thể nghĩ ra phương pháp xử lý cũng chỉ có như vậy. Vì an toàn tính mạng của mình, kỳ thật ta đã giúp ngươi. Vì cái gì mà ngươi không thể suy nghĩ một chút đến phương diện tốt này? Tề Nhạc nhìn Ngưu Ma Vương. Tuy trong lòng hắn không muốn thừa nhận, nhưng theo lời nói của Ngưu Ma Vương cũng không tìm được lỗi nào. Xác thực Tự Nhiên Chi Nguyên bị phá, khí tức sinh mệnh của mình không ngừng trôi đi, có thể cứ mình cũng chỉ có Thiên Địa Linh Khí cùng xá lợi dung hợp. Theo góc độ nào đó nhìn lại, tựa hồ hắn đã giúp chính mình. Ngưu Ma Vương nhìn Tề Nhạc, nói: - Bất kể nói thế nào, cho dù ngươi không cho rằng ta làm là vì tốt cho ngươi. Nhưng lần này ngươi nhất đinh phải giúp ta. Chỉ cần giết chết Xi Vưu, ta có thể đáp ứng giúp ngươi làm ba chuyện, như thế nào? Toàn tâm toàn ý làm ba chuyện. Tuy nhiên ta là hung thú chi vương Ngưu Ma Vương, nhưng chỉ cần là ta đã nói, sẽ không có chuyện thất hứa. Lời nói của Ngưu Ma Vương đối với Tề Nhạc cũng không có ảnh hưởng quá lớn, đề phòng cùng cảnh giác đối với hắn căn bản sẽ không giảm bớt chút nào, lại càng không có bất kỳ hảo cảm gì. Nhưng mà Ngưu Ma Vương nói ra những lời này, không khỏi làm cho tim Tề Nhạc đập thình thịch. Hắn nguyện ý vì mình làm ba chuyện? Phải biết, thực lực Ngưu Ma Vương cường đại dường nào nha! Nếu có hắn trợ giúp, coi như hiện tại mình giết đến Hy Lạp hoặc là tổng bộ Giáo Đình, chỉ sợ cũng có thể đem những người kia giết chết. Cường giả như vậy nếu thật tâm trợ giúp mình, đó là trợ giúp thật sự quá lớn. Nghĩ đến đây, hào quang trong mắt Tề Nhạc lóe lên một cái, nói: - Ta cũng rất hy vọng tiêu diệt hắn. Ngươi cùng nói như vậy, ta cũng không có lý do gì để không đáp ứng. Bất quá, lúc ngươi đáp ứng thay ta làm ba chuyện, ta có mấy yêu cầu phụ trợ, nếu như ngươi có thể đáp ứng thì thành giao. Nếu không thì ngươi liền đàng hoàng ở lại trong cơ thể ta làm kẻ bị sai khiến đi. Ngưu Ma Vương nhìn Tề Nhạc thật sâu, trong nội tâm không khỏi âm thầm cười khổ, mới trước đây, chính mình vẫn là một hô trăm dạ, nhưng bây giờ lại bị tên nhân loại nho nhỏ kiềm chế. Nhưng tiêu diệt Xi Vưu đạt được Bàn Cổ phủ đối với mình thật sự mà nói là quá trọng yếu. Nhận loại không phải có câu nói là quân tử báo thù mười năm không muộn sao? Tề Nhạc, ngươi tên tiểu tử khốn kiếp này chờ đó cho ta. Một ngày nào đó, ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta. Nghĩ tới đây, Ngưu Ma Vương bày ta một bộ dáng bất đắc dĩ, nói: - Được rồi được rồi, ngươi nói đi. Bất quá không nên quá phận đó. Tề Nhạc cười hắc hắc không biết vì cái gì, lúc đàm phán với Ngưu Ma Vương, trong lòng của hắn ngược lại trở nên dễ dàng hơn. Dù sao, lĩnh vực đồng sinh cộng tử đối với siêu cấp cường giả hạn chế thật sự quá lớn. Hắn lại không dám trở mặt với mình. Chính mình là ai? Là một tên du côn, cùng lắm thì liền đồng quy vu tận. Ngưu Ma Vương cũng không biết mình thật ra cũng không cần phải chết. - Yêu cầu của ta rất đơn giản. Nếu như ta đoán không sai, sở dĩ ngươi muốn tiêu diệt Xi Vưu, cũng không phải là có cừu hận gì với hắn, mà là vì trong tay hắn có Bàn Cổ phủ. Đối với nhân vật mạnh mẽ như ngươi, nếu như có thể đạt được Bàn Cổ phủ, e là cho dù thần chân chính cũng không làm được gì ngươi cả. Nhưng ta cũng không thể lập tức cho ngươi bắt Xi Vưu, như vậy, đối với cân đối của thời đại này bị phá hư cực kỳ nghiêm trọng. Mà bây giờ ngươi là người mà ta sai khiến, đạt được Bàn Cổ phủ cũng không có chỗ để phát huy. Ngươi với tư cách là vua hung thú, tuy nhiên ta vẫn tin tưởng danh dự của ngươi. Nhưng mà có cái gọi là nên có tâm phòng bị người, ta vẫn muốn cẩn thận một chút. Cho nên, ngươi muốn ta đáp ứng đi tìm Xi Vưu với ngươi cũng có thể. Nhưng mà phải làm xong ba chuyện mà ta cần cái đã, sau đó ta sẽ dẫn ngươi đi tìm hắn. Khi chưa hoàn thành ba chuyện này thì ngươi không nên đưa ra yêu cầu này. - Cái gì? Ngươi muốn ta làm việc trước cho ngươi ? Nào có chuyện trả thù lao trước. Ngưu Ma Vương cố nén nội tâm phẫn nộ, mục quang nhìn Tề Nhạc phảng phất như muốn phun ra lửa. Tề Nhạc đương nhiên mà nói: - Cái này có gì mà không thể? Ngươi chớ quên, theo góc độ nào đó mà xét, bây giờ ta là chủ nhân của ngươi. Cần phải do ta quyết định mới đúng. Ngươi nguyện ý đáp ứng liền đáp ứng, không đáp ứng coi như xong. Dù sao, với ta cách của ta sai khiến, ngươi cũng không thể ly khai ta quá xa. Vừa rồi nếu như không phải trước đó ta tiêu hao phần lớn năng lượng của Xi Vưu, ngươi muốn chiến thắng hắn chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy đi.