Tề Nhạc mỉm cười, trong mắt toát ra một tia hàn quang mãnh liệt, hai tay khép lại trước ngực mình, từng đạo quang mang cường liệt không ngừng từ Hiên Viên Kiếm bộc phát ra, lúc này trong mắt của hắn chỉ có Xi Vưu trước mặt. Có thể đại chiến một hồi với Viễn Cổ Ma Thần trong truyền thuyết, bất luận là thắng hay là thua đối với Tề Nhạc mà nói tuyệt đối là hưng phấn. Tựa như lúc trước lần thứ nhất nhìn thấy Hoàng Đế, lúc này, huyết dịch trong cơ thể hắn đã hoàn toàn sôi trào, biết rõ thực lực của Xi Vưu còn cường đại hơn mình rất nhiều, lại có Bàn Cổ Phủ phụ trợ, nhưng mà Tề Nhạc vẫn không hề có ý lùi bước.
Xi Vưu bình tĩnh nhìn Tề Nhạc, quang mang tà ác trong mắt lúc này thu liễm một ít:
- Tại sao không nói chuyện? Chẳng lẽ ngươi không muốn nói thêm vài lời kéo dài thời gian khôi phục năng lượng sao?
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Bản thân có bao nhiêu năng lượng thì dùng bấy nhiêu năng lượng, cho dù kéo dài thời gian thì có thể làm được gì? Chẳng lẽ còn có thể làm cho năng lượng của ta tăng lên gấp bội? Có thể cùng Viễn Cổ Ma Thần Xi Vưu chiến một trận, ta đã cảm thấy vô cùng hưng phấn rồi. Xi Vưu tiền bối, đến đây đi.
Không biết vì sao, khi nhìn thấy Ma Thần cường đại lên trước mặt, cảm thụ được khí tức bá đạo của Bàn Cổ Phủ, trong lòng Tề Nhạc ngược lại xuất hiện vài phần cảm xúc kính nể. Xi Vưu lúc trước bị Hoàng Đế đánh bại, tuy rằng chưa chết, chắc hẳn cũng thân thụ trọng thương. Hắn có thể ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, hơn nữa tìm được Bàn Cổ Phủ, có thể thấy được tính cách kiên nhẫn của hắn như thế nào. Điều kiện của thập đại thần khí nhận chủ biến thái đến cỡ nào Tề Nhạc không phải chưa từng trải qua. Nếu như không phải mình đùa bỡn chút ít khôn vặt hơn nữa vận khí không tệ thì căn bản không có khả năng được Hiên Viên Kiếm tán thành. Mà Bàn Cổ Phủ nổi danh cùng Hiên Viên Kiếm, Xi Vưu chịu khổ chỉ sợ lớn hơn mình rất nhiều. Lần này hắn ngóc đầu lại hiển nhiên là đã có nắm chắc hủy diệt nhân loại thật lớn. Hơn nữa, dùng tích cách của hắn thì Tộc Cửu Lê chỉ là mục tiêu thứ nhất mà thôi. Kế tiếp Tộc Cửu Lê muốn đối phó chính là thần thú rồi, đến cuối cùng, ai nói vị Xi Vưu Đại Ma Thần này có thể hay không đem đầu mâu chỉ hướng hung thú không? Dùng tính cách duy ngã độc tôn của hắn thì chuyện này rất có khả năng a.
Trong mắt Xi Vưu toát ra một tia quang mang thưởng thức:
- Tiểu tử, ngươi rất không tồi ah! Dùng nhân loại cùng Kỳ Lân kết hợp nắm giữ Hiên Viên Kiếm. Nếu như không phải tu luyện chưa đủ thì xác thực đủ tạo nên uy hiếp với ta. Trong Tộc Cửu Lê khuyết thiếu rất nhiều nhân tài như ngươi. Nếu như ngươi nguyện ý, ta thậm chí có thể cho ngươi gia nhập bên trong trận doanh của ta. Chỉ dưới mình ta, trên vạn người, như thế nào.
Tề Nhạc có chút buồn cười nhìn Xi Vưu, nói:
- Ta đã giết nhiều thuộc hạ của ngươi như vậy, chẳng lẽ ngươi không đau lòng sao?
Xi Vưu nhếch miệng nói:
- Như thế thì tính làm sao? Tuy rằng bắt đầu bồi dưỡng Chiến Sĩ Tộc Cửu Lê tương đối khó khăn, nhưng trong mắt của ta, so sánh đám người này cùng ngươi thì chênh lệch quá xa. Sao hả? Có nên cân nhắc đề nghị của ta không? Bàn Cổ Phủ cùng Hiên Viên Kiếm cộng đồng xuất hiện, tuy rằng thực lực của ngươi không bằng ta, nhưng có trợ giúp của ta, ngươi tất nhiên có thể trở thành cường giả dưới một người. Thậm chí đợi đến lúc ta tiêu tan hai tay buông xuôi, ngươi có thể tiếp nhận vị trí của ta.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Nghe không lọt tai lắm, Xi Vưu tiền bối, công phu thuyết phục người của ngài còn kém lắn. Hãy bớt sàm ngôn đi, động thủ đi. Có Bàn Cổ Phủ của ngươi thì sao có thể có Hiên Viên Kiếm của ta, từ xưa tới nay chánh tà bất lưỡng lập, nếu ta thật sự theo ngươi, chỉ sợ sư phụ Hoàng Đế bệ hạ của ta sẽ nhảy lên đập chết ta a.
Xi Vưu sửng sốt một chút:
- Chẳng lẽ tên Hoàng Đế kia còn chưa chết? Không, không có khả năng. Hắn chẳng qua là nhân loại bình thường mà thôi.
Tuy rằng đã nhận được Bàn Cổ Phủ. Nhưng ở trong vô thức, Xi Vưu đối với Hoàng Đế vẫn có vài phần kiêng kỵ.
Tề Nhạc không nói gì thêm, hắn dùng động tác của mình đáp lại Xi Vưu, thân hình bỗng nhiên lướt một cái về phía trước, Hiên Viên thần kiếm trong tay linh xảo trên không trung trên không trung điểm một chút kim quang thẳng đến Xi Vưu.
Tuy rằng Xi Vưu có thực lực rất mạnh, nhưng hắn đối với Hiên Viên Kiếm thật sự quá quen thuộc, dù cho thực lực của hắn đã tăng cường rất nhiều, nhưng tuyệt đối không dám dùng thân thể của mình va chạm với siêu cấp thần khí Hiên Viên Kiếm. Hào quang trong tay Bàn Cổ Phủ lóe lên. Nguyên bản đoản chiến phủ bỗng nhiên phóng lớn, chỉ trong nháy mắt đã biến lớn thành khổng lồ khổng lồ dài tới ba trượng. Lưỡi búa rộng lớn đạt tiếp cận 2m, nhìn bề ngoài tựa như một cánh cửa. Bàn Cổ Phủ biến lớn không hề tạo cho Xi Vưu bất kỳ sự khó khăn nào. Búa lớn linh xảo tung bay hình thành một màn sáng ngăn cản công kích của Hiên Viên Kiếm xuống.
Hiệu quả sắc bén của Hiên Viên Kiếm đã mất đi, không ngừng va chạm cùng Bàn Cổ Phủ phát ra tiếng va đập réo rắt. Hai kiện thần khí tuy rằng đều không có dấu hiệu tổn hại, nhưng mà mỗi một lần va chạm, sắc mặt của Tề Nhạc sẽ trở nên tái nhợt một phần.
Lúc này, hắn đang thừa nhận không chỉ có áp lực, đồng thời còn có lực lượng mạnh mẽ của Xi Vưu. Năng lượng của Xi Vưu thông qua Bàn Cổ Phủ thi triển đi ra mạnh hơn Hiên Viên Kiếm đã không có Hiên Viên hồn rất nhiều. Xét thực lực, Tề Nhạc kém Xi Vưu không chỉ một bậc, dù sao hắn hiện tại mới vừa tiến vào cảnh giới bảy vân, cho dù là tứ tường vân Hắc Kỳ Lân, cũng không thể so sánh với thượng cổ Ma Thần như Xi Vưu. Xi Vưu vô cùng rõ ràng ưu thế của mình, tuy rằng hắn không rõ vì sao uy lực của Hiên Viên Kiếm không bằng trước kia, nhưng mà hắn không thể buông tha cơ hội hiện tại. Hiên Viên Kiếm dù sao cũng là một kiện thần khí có khả năng uy hiếp đến Bàn Cổ Phủ của hắn. Thừa cơ hội này thừa cơ hội này hủy diệt đối phương diệt, hắn làm sao có thể cam tâm đây?
Năng lượng trong cơ thể Tề Nhạc không ngừng phản kích Bàn Cổ Phủ, khí tức bá đạo không ngừng dao động kịch liệt, trong thân thể của hắn như là phiên giang đảo hải (dời sông lấp biển). Dù cho Tề Nhạc dùng Tự Nhiên Chi Nguyên nhưng thân thể hắn vẫn không thể chịu nổi.
Hắn lại không có ý dừng lại. Đối mặt với địch nhân cường đại như thế, cơ hội lịch lãm rèn luyện tốt như vậy, Tề Nhạc đem lực chiến đấu của mình tăng lên tới cực hạn, đồng thời cũng đem tinh thần lực hoàn toàn bao phủ toàn thân cứng rắng ngạng kháng công kích của Xi Vưu.
Chiến đấu phía dưới cũng đã phát sanh biến hóa, Tề Nhạc cùng Xi Vưu va chạm một lần, quân đoàn Sinh Tiếu phía dưới đã bắt đầu xuất hiện thiệt hại. Mặc dù được Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bảo vệ không có bất kỳ đội viên bỏ mình, nhưng mà tỉ lệ bị thương nhanh chóng gia tăng. Địch nhân có thể thay phiên công kích, nhưng mà các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu lại không như thế được, tổng cộng một trăm người, giữ vững được chiến đấu cường độ cao thời gian dài như vậy đã như nỏ mạnh hết đà, mà địch nhân thì cường hãn vô đối.