Đồng dạng là tu luyện Tự Nhiên Chi Nguyên, thời điểm hiện tại Tề Nhạc cảm giác năng lượng tự nhiên không ngừng hội tụ vào mình, mà vào thời kỳ viễn cổ cự thú thì quang điểm màu xanh không ngừng xuất hiện, năng lượng quang điểm màu xanh từ bốn phương tám hướng không có quy tắc hội tụ vào thân thể của Tề Nhạc, mỗi một quang điểm đều ngưng tụ khí tức tự nhiên vào người, mà ở bên cạnh Tề Nhạc là Tuyết Nữ cùng Như Nguyệt tự nhiên đạt được chỗ tốt thật lớn, năng lượng tự nhiên không bài xích ai nên bất luận kẻ nào cũng có thể hấp thu, tuy các nàng không cách nào như Tề Nhạc đem năng lượng tự nhiên chuyển hóa hoàn toàn, nhưng năng lượng trong không khí dồi dào vẫn làm cho bọn họ có được chỗ tốt thật lớn. Năng lượng tự nhiên trong cơ thể của Tề Nhạc vốn khô kiệt và khi tới thế giới này tự nhiên đạt được bổ sung nhanh chóng a. Tề Nhạc rất chờ mong khi năng lượng tự nhiên của mình đạt tới tình trạng đỉnh phong, hơn nữa đột phá cảnh giới bảy vân. Đi vào thời kỳ viễn cổ cự thú Văn Đình đã lâm vào trong ngủ say. Không cần hỏi cũng biết Văn Đình không tỉnh lại do không đủ năng lượng duy trì a, cho nên Tề Nhạc tới bây giờ cực kỳ khát vọng thực lực, hắn hy vọng thực lực của mình sớm ngày tăng lên nhanh chóng. Đồng thời hắn cũng cảm giác được thật sâu muốn đem Văn Đình phục sinh lại, chỉ sợ phải dựa vào năng lượng tự nhiên a, bởi vì khi đó sinh mệnh là nguồn suối năng lượng a! Tánh mạng của mình là dựa vào năng lượng tự nhiên khổng lồ của Đế Tâm Tuyết Liên Vương mới thành công phục sinh. Đã như vầy Văn Đình cũng cần năng lượng khổng lồ như thế. Bởi vậy tuy trong lúc tu luyện bốn loại vân lực phải đồng thời tăng lên. Nhưng mà sau khi đi tới thế giới này hắn vẫn quyết định tăng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên lên thì nói sau. Như vậy một là có thể làm cho thân thể dễ dàng tiếp nhận năng lượng hơn, hay là tăng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên lên cũng có tác dụng phụ trợ người khác thật lớn. Ngay cả nữ thần Athena cũng cần năng lượng tự nhiên thì sao người khác không cần chứ? Nhưng mà Tề Nhạc bắt đầu tu luyện tới khi tỉnh táo lại cũng không có trải qua thời gian quá dài, hai mắt mở ra thì năng lượng cũng thu liễm lại. Tuyết Nữ cùng Như Nguyệt bên cạnh vẫn tu luyện, Tuyết Nữ bởi đã bị năng lượng tự nhiên ảnh hưởng, mà Như Nguyệt thì được năng lượng tự nhiên và khí tức Kỳ Lân song trọng ảnh hưởng nên đạt được chỗ tốt lớn lao. Tuy nhìn không thấy nhưng Tề Nhạc vẫn mở hai mắt nhìn qua phương hướng Côn Lôn sơn mạch, khóe miệng nở nụ cười vì bây giờ mới là lúc tập huấn bắt đầu. Năng lượng trong cơ thể của hắn điều động thật nhanh, hào quang màu xanh lá nhanh chóng bao quanh thân thể của hắn. Đôi cánh đen hiện ra sau lưng của hắn, hai chân Tề Nhạc nhún một cái bay lên trời, trong chớp mắt đã bay lên không trung trăm mét. Tề Nhạc rời đi làm Tuyết Nữ cùng Như Nguyệt đồng thời bừng tỉnh, hai nữ thu liễm khí tức của mình ngẩng đầu nhìn qua Tề Nhạc trên không trung. Chỉ thấy Tề Nhạc phiêu phù ở giữa không trung, thân thể đã hoàn toàn bị hào quang màu xanh bao phủ. Năng lượng trong không khí chấn động ngày càng mạnh, chỉ có điều lúc này không phải năng lượng tự nhiên chấn động, mà năng lượng này chính là phong. Mỉm cười trong mắt Tề Nhạc xuất hiện một tia hàn quang nhàn nhạt, phong vân lực dướ sự thao túng của hắn không mạnh. Thời điểm năng lượng tự nhiên là một quang điểm màu xanh kết hợp ngưng tụ với năng lượng phong hình thành từng đạo phong nhận vô hình. Những phong nhận này kết hợp với tinh thần lực Tề Nhạc dần dần từ vô hình hóa thành hữu hình, ngay cả khi hóa thành hữu hình thì từ màu xanh, năng lượng này chấn động càng ngày càng kịch liệt. Thu liễm đôi cánh sau lưng, trên trán Tề Nhạc có quang mang màu xanh sáng lên, ngay sau đó trên người hắn co hư ảnh Kỳ Lân bay lên trời. Năng lượng Kỳ Lân dường như chảy trong cơ thể hắn ra ngoài. Năng lượng khổng lồ chấn động đem thân thể Tề Nhạc bao phủ bên trong, lúc này hư ảnh Kỳ Lân xuất hiện là màu xanh. Mà biểu tượng của màu xanh chính là Phong Kỳ Lân a. Gió đã bắt đầu nổi lên, không khí chung quanh thân thể Tề Nhạc bắt đầu quay cuồng mạnh mẽ, mỗi một lần luật động sức gió đều điên cuồng thêm vài phần. Rất nhanh gió đã ngưng kết lại với nhau, mỗi một lần quang mang của gió tăng lên thì năng lượng tụ tập chung quanh tăng dần, thời điểm bao phủ thân thể Tề Nhạc vào bên trong thì Phong Kỳ Lân phát ra tiếng gầm trầm thấp, toàn thân dung nhập vào vòng xoáy. Vị trí của Tề Nhạc là trung tâm của vòng xoáy, năng lượng phong vân lực tỏa ra tới mức cực hạn. Hào quang lóe lên Tề Nhạc đã cảm thấy vòng xoáy đã thoát ra khỏi mình, lúc này vòi rồng đã hình thành trên không trung. Bầu trời màu xanh dương lúc này trở nên thanh tịnh, gió lốc mạnh thế này thì không còn đám mây nào chung quanh cả, trên người Tề Nhạc tỏa ra khí tức mạnh mẽ không gì sánh được, tuy thân thể của hắn đã thoát ra khỏi vòi rồng nhưng tinh thần lực của hắn vẫn khống chế vòi rồng. Một ngón tay phải điểm ra, vòi rồng mang theo năng lượng bay lên không trung, mà Tề Nhạc thì chậm rãi bay xuống đất, một lần nữa khoanh chân ngồi xuống gần Như Nguyệt cùng Tuyết Nữ. Giờ này khắc này, thân thể của hắn đã hoàn toàn biến thành màu xanh. Năng lượng phong vân lực làm Tuyết Nữ cùng Như Nguyệt giật mình nhìn qua hắn, không rõ hắn bây giờ làm cái gì. Vòi rồng màu xanh trên bầu trời không ngừng xoay quanh trên không trung. Dưới sự khống chế tinh thần lực lương đại của Tề Nhạc thì vòi rồng bắt đầu đi chuyển nhanh chóng. Trong quá trình nó di chuyển thì năng lượng phong vân lực ngưng kết càng nhanh, thể tích của vòi rồng càng di chuyển càng lớn. Tề Nhạc khoanh chân ngồi ở chỗ kia, vân lực trong cơ thể dần dần thu liễm mà tinh thần lực lại hoàn toàn phóng xuất ra, hắn khống chế ở xa xa, vòi rồng dưới sự chỉ huy của hắn chậm rãi nhìn qua phương hướng của Côn Lôn sơn mạch. Đó là kỹ năng phong vân lực Kỳ Lân đạt được sau khi đạt tới ba vân có được. Mà sau khi đạt tới sáu vân Tề Nhạc mượn nhờ lực lượng thiên địa hình thành vòi rồng. Tuy nhìn Như Nguyệt cùng Tuyết Nữ cũng không có chính thức cảm nhận khủng bố cái gì, nhưng kỳ thật chính giữa vòi rồng sức gió đã đạt tới mức khủng bố. Khí tức năng lượng có khí tức luật động khủng bố, mỗi một lần luật động đều khiến không khí vội vàng xao động, mà thể tích vòi rồng cũng không ngừng mở rộng. Như Nguyệt thấp giọng hỏi: - Tề Nhạc, anh đang làm gì vậy? Tề Nhạc nhắm mắt lại nói: - Chế tạo phiền toái cho bọn họ thôi. Thời điểm này phải xuất hiện nhân tố không biết trước mới được, tập huấn hôm nay bọn hắn họ phải vượt qua cửa thứ nhất chính là ảnh hưởng hoàn cảnh. Nếu như anh tính toán không sai thì hiện tại tất cả mọi người đã hoàn thành một phần ba đoạn đường rồi. Vào lúc này cho dù bọn họ muốn xuống núi cũng không kịp. Mà ảnh hưởng của vòi rồng không phải sức một người có thể ảnh hưởng được hiện tại bọn họ cần chính là hợp tác với nhau. Đồng thời dưới áp lực cũng khiến bọn họ phát huy năng lực sinh tồn của mình