Ánh mắt Vũ Mâu chậm rãi đảo qua người của bốn tê này, nói: - Đi ra ngoài, tôi không bao giờ nói lại lần thứ ba. Tuy ánh mắt của nàng vẫn nhu hòa như trước nhưng vào giờ này khắc này lại tràn ngập uy nghiêm không thể nghi ngờ. Ánh mắt bốn tên thủ hộ giả chòm sao cứng lại nhìn qua Vũ Mâu, đối mặt với dung nhan không chút biểu tình của Vũ Mâu làm nội tâm của bọn họ cực kỳ không muốn nhưng không thể không từ từ rời khỏi Pathenon thần miếu. Mỉm cười, nghiêm túc trên mặt Tề Nhạc biến mất, nhìn qua Vũ Mâu nói: - Trong thần miếu chỉ còn lại tôi và Vũ Mâu tiểu thư hai người thôi, cô nam quả nữ ở đây chẳng lẽ Vũ Mâu tiểu thư không sợ tôi giở trò lưu manh sao? Hắn nói chuyện này nắm chắc thời gian rất tốt, đúng là lúc bốn tên thủ hộ giả chòm sao đã đi tới cửa thần miếu. Trong nháy mắt đó tinh thần lực của Tề Nhạc cảm nhận được năng lượng trên người của bọn họ có chấn động khác thường, tuy bọn họ nhịn xuống nhưng ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc có tức giận và không cam lòng rời đi. Vũ Mâu nhìn qua Tề Nhạc, ánh mắt của nàng từ bình thản biến thành phức tạp, muốn nói chuyện gì đó nhưng hoàn toàn nói không ra lời, cả tòa Pathenon thần miếu tạm thời lâm vào yên tĩnh. Tề Nhạc thấy Vũ Mâu không để ý tới mình mà quay người nhìn qua tượng nữ thần Athena từng bước một đi tới gần. Đi thẳng đến đồ án có ký hiệu mười hai cung hoàng đạo mới dừng lại. Cảm thụ được năng lượng trong mười hai cung hoàng đạo phát ra làm Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện tinh thần lực của mình giảm xuống rất nhiều, hai mắt nhắm lại, hắn cảm thấy mình như tiến vào thế giới khác và đang ở trong tinh không vô tận, mà trong tinh không này có vô số chòm sao đang từ từ vây quanh người hắn, lấy hắn làm trung tâm và Thập Nhị Tinh Tọa dần dần hiện ngoại hình của Tề Nhạc và không ngừng từ hư ảnh biến thành thực thể. Một cổ khí tức năng lượng đặc thù đảo qua người của Tề Nhạc, mỗi một lần đều khiến vân lực Kỳ Lân trong người của hăn chấn động mạnh. Tử, lam, hồng, thanh bốn màu quay chung quanh thân thể của Tề Nhạc và hình thành một tầng hào quang hỗn hợp bảo vệ hắn vào trong, hào quang này ngăn cách những năng lượng trùng kích từ những ngôi sao tác động lên người Tề Nhạc. Cảnh tượng đột nhiên biến đổi và tất cả tinh quang ảm đạm hơn rất nhiều, từ từ rút lui vào trong bóng tối đen kịt mênh mông vô tận kia, thân ảnh uyển chuyển của Vũ Mâu lặng lẽ hiện ra trước người Tề Nhạc chừng hai mươi mét, mặt đôi mặt nhìn qua hắn. - Đúng là rất thần kỳ, đây là cảnh tượng chỉ có Pathenon thần miếu mới có sao? Tề Nhạc mỉm cười hỏi. Lần này hắn hoàn toàn đắm chìm vào trong thế giới tinh thần lực của mình cho nên những cảnh bên ngoài hiện ra trong đầu của hắn, bởi vì đây là thế giới tinh thần lực đương nhiên có thể xuất hiện tình cảnh như vậy, hiển nhiên đây là khí tức năng lượng của Pathenon bố trí mà thành. Vũ Mâu nhẹ nhàng gật gật đầu, nói: - Tề tiên sinh. Chẳng phải anh muốn chiến đấu với tôi hay sao? Tôi nghĩ anh cũng hiểu được tôi với tư cách là tế tự Pathenon thần miếu thờ phụng nữ thần Athena, ở chỗ này tôi có thể phát huy năng lực và bổ sung năng lượng lớn nhất. Tuy tôi biết rõ thực lực anh rất mạnh, nhưng nếu chiến đấu ở đây thì khả năng chiến thắng của anh rất nhỏ đấy. Tề Nhạc lạnh nhạt nói: - Vũ Mâu tiểu thư cho các thủ hộ giả chòm sao rời đi chỉ sợ cũng không phải vì muốn chiến đấu với tôi đâu. Tôi có thể cảm nhận được cô đã có tức giận với tôi vì những chuyện lúc nãy, nhưng trong lòng của cô không có địch ý với tôi, đúng không? Vũ Mâu thở dài một tiếng, nói: - Nếu Tề tiên sinh đã biết rõ tôi không muốn là địch với anh thì tại sao anh lại tới Athen này bức bách chúng tôi như vậy? Chẳng lẽ Vũ Mâu có chỗ nào thất lễ làm Tề tiên sinh không hài lòng sao? Tề Nhạc lắc đầu, nói: - Không, Vũ Mâu tiểu thư làm rất tốt. Đưa máy bay tiếp đón tận nơi và đi ra sân bay đón chúng tôi chỉ sợ ngay cả tổng thống Hy Lạp cũng không được cô đãi ngộ như vậy. Tôi cũng không phải cố ý là địch với cô mà chỉ muốn nhìn một chút thủ hộ giả chòm sao của các người và Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng tôi khác nhau bao nhiêu. Vũ Mâu mỉm cười, nói: - Vậy Tề tiên sinh phát hiện cái gì? - Gọi tên của tôi đi. Tôi không có lớn tuổi nên cách xưng hô tiên sinh nghe không quen cũng không được tự nhiên. Ở đây chỉ còn lại hai chúng ta thì cần gì khách sáo chứ. Tề Nhạc nhìn qua Vũ Mâu, nụ cười hì hì trên mặt của hắn cũng không còn nữa. - Từ trên người của thủ hộ giả chòm sao tôi nhìn thấy sự khác nhau giữa phương đông và phương tây. Theo tôi được biết thì khi nữ thần Athena xuất hiện sẽ có thập nhị tinh tọa xuất hiện theo, đây cũng là lúc chúng tôi ra đời tại phương đông, thân phận của các người có liên quan nhất định tới vận mệnh. Các người tu luyện từ nhỏ tới lớn cho nên thực lực rất kinh người. Từ khí tức năng lượng trên người bọn họ tôi cảm thấy thực lực của bọn họ hơn kém không nhiều, chênh lệch chính là chòm sao tương ứng của mỗi người và khí tức năng lượng khác nhau mà thôi, về phần Vũ Mâu tiểu thư thì tôi không có nhìn thấu. Khác với các người thì chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng tôi cơ hồ phải tìm kiếm và giác tỉnh hậu thiên là nhiều, thậm chí trước khi tới nơi này tôi mới tìm được hai người cuối cùng. Cho nên tôi không thể không thừa nhận từ thực lực chỉnh thể thì Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng ta tôi kém hơn thủ hộ giả chòm sao rất nhiều. Vũ Mâu nói: - Tề tiên sinh, ah, không, Tề Nhạc anh là người thành thật. Những chuyện anh nói tôi cũng hiểu được. Lúc trước khi chúng tôi tới nước cộng hòa Viêm Hoàng kỳ thật tâm tình của tôi vui vẻ trong thời gian ngắn. Tuy chúng ta đồng thời là thủ hộ giả thế giới này nhưng bởi vì địa vực khác nhau nên sinh ra tâm tình khác nhau, cho dù là tôi cũng có sinh ra cảm giác hiếu thắng đấy, vào một lần tôi nhìn thấy thực lực chỉnh thể của các người kém chúng tôi rất nhiều. Nhưng mà chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các người mang lại cho tôi bất ngờ thật lớn, tuy sức chiến đấu của các người không cường đại bằng thủ hộ giả chòm sao chúng tôi, nhưng chiến ý lại mạnh hơn chúng tôi vài phần, nhất là tình cảm không tiếc hy sinh tính mạng vì đồng đội của mình càng làm tôi sinh ra cảm nhận thật sâu. Khi tới Viêm Hoàng thì phát hiện lớn nhất của tôi chính là anh. Anh là người duy nhất khiến tôi không nhìn thấu được, kỳ thật dù là người hay thần thì ai cũng có ích kỷ. Nếu như không phải có sự tồn tại Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thì thánh vật lần đó đã thuộc về chúng tôi rồi. Nhưng mà từ biểu hiện của anh nên tôi đã quyết định từ bỏ suy nghĩ đó trong đầu, bởi vì tôi tuyệt đối không hy vọng sau này sẽ đối đầu với địch nhân có thực lực không chênh lệch mình. Tề Nhạc có chút tò mò nói: