Vừa nói hắn chậm rãi tháo Kỳ Lân Châu xuống, cẩn thận từng chút một đeo lên cổ Thương Băng, vì không cho khí tức Kỳ Lân Châu bài xích nàng, còn cố ý lưu lại năng lượng khống chế Kỳ Lân Châu.
Thương Băng nhìn qua Tề Nhạc thật sâu, gật gật đầu, nói:
- Em hiểu rồi, các nàng đáng giá khi yêu anh.
Nàng nói xong, thân thể nàng đã chạy đi, chạy về phương xa nhanh như gió.
Nhìn thân ảnh Thương Băng rời đi, hào quang trong mắt Tề Nhạc trở nên nhu hòa rất nhiều, giống như buông được một tâm sự to lớn, một lần nữa đối mặt với Ngưu Ma Vương đang tiếp cận. Lúc này, vân lực ngưng tụ trên cánh tay của hắn bành trướng, khí tức khổng lồ tỏa ra năng lượng thật mạnh mẽ, chống cự uy áp của Ngưu Ma Vương mang lại.
Đúng lúc này, đột nhiên cảnh vật chung quanh biến mất, bóng tối xuất hiện trước mặt Tề Nhạc, trải qua ngây ngốc ngắn ngủi, tất cả trí nhớ như quay về trong đầu Tề Nhạc.
Vừa rồi là cái gì? Những kinh nghiệm kia là cái gì? Vì sao tất cả lại chân thật như vậy? Tâm của Tề Nhạc từ từ tỉnh táo lại, hồi tưởng những cảnh phát sinh lúc trước, dường như trí nhớ của mình bị người ta khống chế, chỉ có bản năng phản ứng mà thôi. Giờ này khắc này, đột nhiên đầu óc của hắn thanh tỉnh, nhớ lại những gì mình trải qua, cũng nhớ lại Hiên Viên kiếm.
Chẳng lẽ, chẳng lẽ đây chính là khảo nghiệm Hiên Viên kiếm mang lại cho mình sao?
Nếu là như vậy, khảo nghiệm này hình như khá đơn giản. Cảm thụ bóng tối chung quanh, tâm của Tề Nhạc lúc này bình tĩnh lại, hiện tại trong đầu của hắn vẫn nhớ cảnh chỉ có tiếng mẹ của mình hò hét thê lương khi mất con.
Dùng sức vẫy đầu, lý trí nói cho hắn biết, chuyện kia chỉ là hư ảo, cũng không phải thật, nhưng mà, từ mặt cảm tình, hắn lại nguyện ý tiếp nhận ảo giác này. Trong lúc nhất thời, đầu óc trở nên hỗn loạn.
- Nếu có một người, đột nhiên hắn đạt được lực lượng phi thường cường đại, mà bây giờ, đột nhiên xuất hiện hai chuyện trước mặt của hắn. Một, nữ nhân mà hắn yêu thương bị địch nhân bắt đi và chờ cứu viện, mà một chuyện khác, hắn đang sợ chạm trán địch nhân đáng sợ nhất, địch nhân chỉ xuất hiện một sơ hở để hắn giết địch, như vậy, nếu như là anh, anh chọn đi làm chuyện nào?
Một âm thanh lạnh như băng không mang theo bất cứ sắc thái tình cảm nào vang lên trong bóng tối.
Cảm thụ bóng tối chung quanh biến hóa, bình tĩnh nói:
- Tôi sẽ đi cứu người yêu của mình.
- Như vậy, nếu như anh biết rõ vì đi cứu nữ nhân mình yêu mến mà bỏ qua cơ hội giết chết địch nhân đáng sợ nhất của mình, anh và nữ nhân của anh có khả năng bị địch nhân giết chết, anh vẫn chọn như vậy sao?
Tề Nhạc không chút do dự nói:
- Sẽ!
- Nói cho tôi biết vì cái gì?
Dường như âm thanh lạnh như băng có chút kinh ngạc.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Không vì sao cả, bởi vì đạo lý của hai chuyện rất đơn giản.
- Thỉnh anh giải thích rõ một chút. Nếu như lúc ấy anh giết chết địch nhân, như vậy anh không cần phải chết, nếu là như vậy, có lẽ anh sẽ có thời gian đi cứu nữ nhân của mình.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Không, anh sai rồi, phương thức lý giải không giống nhau mà thôi. Kỳ thật rất đơn giản, bởi vì nếu nữ nhân tôi yêu mến chết đi, như vậy tôi sống còn ý nghĩa gì? Tôi nhất định sẽ chết theo. Cho dù giết cừu địch tôi cũng sẽ chết. Nếu nữ nhân của tôi sau khi bị bắt đi, nếu như tôi không kịp thời cứu nàng ra, ít nhất chúng tôi cũng gặp mặt nhau lần cuối cùng, có thể gặp nhau một lần cuối như thế, cho dù sau đó bị địch nhân giết chết, chúng tôi cũng có thời gian với nhau dài hơn. Đã như vậy, vì sao tôi cần phải lựa chọn?
Âm thanh kia hơi dừng lại.
- Tôi nghĩ, có lẽ anh đoán được tôi đại biểu cho cái gì.
Tề Nhạc nói:
- Hiên Viên kiếm.
- Đúng vậy, tôi chính là Hiên Viên kiếm. Từ khảo thí của tôi mà thôi cũng nhận thấy được, anh là một người vô cùng trọng tình cảm, phải nói là chí tình chí nghĩa, nói không dễ nghe là không đủ tỉnh táo, thậm chí là ngu xuẩn. Anh cho rằng anh có thể trở thành chủ nhân của Hiên Viên kiếm sao?
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Nếu như anh cho rằng là như vậy, tôi không còn gì để nói.
Hiên Viên kiếm lạnh lùng nói:
- Tôi cho anh thêm một cơ hội, dù sao. Anh có thể xông vào cửa ải này không dễ dàng, tuy khảo nghiệm trước anh đã thất bại, phi thường không lãnh tĩnh, nhưng mà, tôi vẫn nguyện ý cho anh thêm cơ hội. Hiện tại, tôi cho anh ba lựa chọn. Thứ nhất, buông tha những gì anh có trước kia, ở lại thời kỳ viễn cổ cự thú, tôi sẽ đem năng lực Hiên Viên kiếm ban cho anh, trợ giúp anh chỉnh đốn thời đại này.
- Thứ hai, giết chết Hoàng Đế, như vậy anh cũng có được tôi, đại biểu anh có đầy đủ lý trí. Bản thân Hoàng Đế đã chết đi, linh hồn của hắn còn sống vẫn chỉ sống trong mộ Hiên Viên này, không có quá nhiều ý nghĩa, mà anh chính là kiếm hồn mới sinh ra, như vậy, anh ta nhất định phải chết.
- Lựa chọn thứ ba, đơn giản nhất, Hiên Viên kiếm sẽ ban cho anh, nhưng mà, yêu cầu chính là cướp đoạt Tự Nhiên Chi Nguyên của anh rồi đưa cho tính mạng của nhiều người. Hiện tại, anh từ trong ba yêu cầu này chọn một, anh phải hiểu được, Hiên Viên kiếm có khả năng mang cho anh lực công kích cường đại không có thần khí nào sánh được, có Hiên Viên kiếm.
- Khi thực lực của anh mạnh lên, cộng thêm anh có được huyết mạch Kỳ Lân, tương lai không lâu anh sẽ trở thành người mạnh nhất trên thế giới này. Hiện tại tôi cho anh ba con đường, anh chỉ có thể lựa chọn một, anh sẽ có được nó. Tôi cho anh thời gian mười giây để suy nghĩ, sau mười giây anh phải cho tôi đáp án.
Tề Nhạc cười nói:
- Không cần mười giây, hiện tại tôi sẽ trả lời anh. Tôi chọn điều thứ tư.
- Không có điều thứ tư.
Hiên Viên kiếm không chút khách khí trách cứ nói.
Tề Nhạc nói:
- Ai nói không có, điều thứ tư chính là không có được anh. Chẳng phải giải quyết chuyện này được sao? Hiên Viên kiếm, không sai, tôi đã muốn có được anh, có được lực công kích cường đại, nhưng mà, đạt được anh không có nghĩa đại biểu cho tất cả. Mà so sánh với chuyện đạt được anh, anh đưa ra những lựa chọn tôi không muốn mất đi, cho nên tôi không cần cân nhắc, hiện tại có thể trả lời anh rồi.
- Anh thật sự không lo lắng sao? Hiên Viên kiếm là vũ khí có lực công kích cường đại nhất, đồng thời, có Hiên Viên kiếm, anh có thể triệu tập tất cả mọi người nghe anh chỉ huy, trở thành đế vương giống như Hoàng Đế, thậm chí còn vượt qua hắn thành lập công huân bất hủ.
- Trở thành cường giả đời sau tôn trọng. Tất cả nữ nhân trong thiên hạ là nữ nhân của anh. Chẳng lẽ anh không muốn cải biến lịch sử trở thành anh hùng vạn chúng chú mục sao? Cho dù anh nguyện ý trở lại thời đại của mình, anh cũng có thể lựa chọn con đường thứ hai, đồng dạng cũng đạt được năng lực của tôi.
Tề Nhạc cười, lắc đầu, nói:
- Điều thứ tư.
Quang ảnh lóe lên, đột nhiên Hoàng Đế xuất hiện tại trong bóng tối vô tận này, kim sắc quang mang trên người của hắn chiếu rọi, tất cả mọi thứ chung quanh sáng lên.