Sắc mặt của cô gái lập tức đại biến, hào quang trong mắt lập tức bắn ra. Trong khoảnh khắc đó, Tề Nhạc thấy rõ ràng sau lưng nàng xuất hiện một vòng quang luân màu xanh da trời. Đồng thời, làn da toàn thân nàng biến thành màu xanh da trời pha lẫn màu xanh lá cây, không khí chung quanh phảng phất như ngưng đọng lại, bàn tay đẩy ra trước bỗng nhiên gia tốc, vốn là hướng lòng bàn tay ra ngoài đã biến thành đầu ngón tay hướng ra ngoài, cơ hồ trong nháy mắt, đầu ngón tay của nàng cũng đã điểm lên quyền phong Tề Nhạc. Khí tức rét lạnh lập tức bao trùm toàn thân Tề Nhạc, hơn mười đạo hàn khí như kim nhọn đột nhiên bắn ra, trong khoảnh khắc chưởng tiêm của thiếu nữ và nắm tay phải Tề Nhạc tiếp xúc, năng lượng băng của nàng bắn ra, bàn tay của nàng vậy mà có chút hướng về sau nửa tấc. Ngay sau đó, ngoại trừ ngón cái thì các đốt của bốn ngón tay còn lại đồng thời uốn lượn, trọng kích lên nắm tay Tề Nhạc. Vẫn chưa hết, băng năng lực càng mạnh hơn nữa bắn ra sau một lần nữa, bàn tay của nàng hoàn toàn nắm thành quyền, lần thứ ba công kích lên nắm tay quang mang ba màu đỏ bạc đen của Tề Nhạc. Ba kích liên tiếp, cơ hồ trong nháy mắt đã hoàn thành, trọng băng năng lượng nguyên gốc đã biến thành tam trọng, hơn nữa sinh ra hiệu quả điệp gia nhất định. Một tiếng ầm ầm thật lớn vang lên, thân thể Tề Nhạc bất động tại chỗ còn cô gái kia bị một quyền của hắn đánh ra văng ra ngoài. Tuy rằng trong lúc công kích thiếu nữ đã ứng biến thật nhanh, nương theo ba kích thốn kình của mình, tăng lực công kích lên tới cực hạn, băng năng lực cũng tăng lên tới trình độ khủng bố nhưng tiếc là nàng gặp phải Tề Nhạc. Dù năng lượng hoàn toàn nằm trong hoàn cảnh xấu thì dùng phương pháp công kích nào cũng không cách nào chống lại. Tề Nhạc kia không chỉ có cánh tay Kỳ Lân cảnh giới Năm Vân mà đồng thời còn có hỏa năng lượng khổng lồ kia của Văn Đình hậu thuẫn. Theo thuộc tính năng lượng, thuộc tính của Văn Đình và thiếu nữ hoàn toàn tương khắc nhau. Nếu như nàng và thiếu nữ này giao thủ thì tình huống rất khó nói nhưng bây giờ thì khác, dùng thân thể Tề Nhạc, Văn Đình với tư cách dung hợp năng lượng Cự Thú Hoạt Xá Lợi với năng lượng bản thân nàng, thiếu nữ kia như thế nào có thể chống lại hỏa năng lượng điệp gia này? Máu tươi phun ra, rơi trên quần áo màu trắng khiến áo của nàng nhiễm một vạt đỏ tươi. Thiếu nữ bay ngược ra, thân thể mất đi năng lượng phụ trợ, tạo thành một đường vòng cung ưu mỹ không dứt. Trong lúc bị một quyền Tề Nhạc đánh ra, năng lượng của Tề Nhạc đã hoàn toàn phong tỏa kinh mạch của nàng, đồng thời nàng cũng bị một quyền này đánh ngất đi. May mắn là Tề Nhạc cũng không có sát cơ, bởi vậy cũng không đưa toàn bộ hỏa năng vào trong cơ thể nàng. Bằng không mà nói thì thiếu nữ có được hai chủng năng lượng băng và gió này đã hương tiêu ngọc vẫn rồi. Ngũ Vân Kỳ Lân đã đứng trên đỉnh phong dị năng giả a! Tề Nhạc lập tức hướng về phía thân ảnh thiếu nữ vẫn đang rơi xuống, thân hình lóe lên, đi tới bên người nàng, tay trái vươn ra, ôm nàng vào khuỷu tay, đôi cánh màu vàng sau lưng nhẹ nhàng vỗ, trong giây lát đã về tới trong sân biệt thự. Nói cũng kỳ quái, thiếu nữ này vừa mới hôn mê, tuyết đang rơi trên bầu trời lập tức trở nên yên tĩnh. Ngay cả mây đen trong thiên không cũng dần dần bắt đầu tán đi. Tề Nhạc đặt thiếu nữ cạnh ao, cánh phải khẽ rung, ánh sáng màu đỏ lóe lên, thân thể Văn Đình và hắn chia lìa ra. Lúc này, bởi vì trước khi dung hợp đã có chuẩn bị nguyên vẹn nên từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc công kích chỉ có hai phút. Cho nên Văn Đình tiêu hao cũng không lớn, nàng có chút kinh ngạc nhìn thiếu nữ trên mặt đất, sau đó cùng với Tề Nhạc liếc nhìn nhau, cùng thốt lên: - Tuyết Nữ. - Đúng a! Cái đó và hiện tượng thiên văn có quan hệ, thiếu nữ có năng lực điều khiển băng tuyết, ngoại trừ Viêm Hoàng Hồn Tuyết Nữ mất tích ra thì còn có ai? Tề Nhạc thì thào: - Không trùng hợp như vậy chứ? Chúng ta vừa rời hỏi kinh thành thì lại gặp phải Viêm Hoàng Hồn Tuyết Nữ mất tích. Văn Đình nói: - Trước kia anh còn nói không có sao với chúng ta. May mắn là lúc chúng ta bắt đầu tu luyện cô ấy mới xuất hiện. Nếu không cô ấy xuất hiện lúc chúng ta hết sạch năng lượng thì không dễ dàng như vậy đâu. Vừa rồi em cẩn thận cảm nhận cường độ năng lượng của cô ấy, lúc cô ấy phát ra công kích cuối cùng, nhiệt độ xung quanh chúng ta đã xuống tới -120 độ, hơn nữa tính ngưng kết băng lại phi thường mạnh. May mắn là gặp phải chúng ta, nếu là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bình thường, thực lực chưa tới Năm Vân thì rất khó đối phó, Viêm Hoàng Hồn quả thực cường đại. Tề Nhạc nhún vai, nói: - Dù sao Viêm Hoàng Hồn cũng là cơ cấu cơ mật nhất nước cộng hòa Viêm Hoàng chúng ta, có cường giả cũng là tự nhiên. Bất quá, anh có chút không rõ Bạo Tẩu theo như lời Cơ Đức nói là có ý gì. Theo anh thì lúc này nhất định có nội tình gì đó. Nếu không thì hiện giờ anh gọi điện cho Cơ Đức, gọi hắn sang đây xem như thế nào. Văn Đình nghĩ nghĩ, nói: - Được rồi, trước tiên chúng ta biết rõ ràng rồi nói sau. Em cảm thấy Tuyết Nữ này không đơn giản. Vừa rồi anh cũng thấy đấy, ánh mắt của cô ấy nhìn rất trống rỗng, tựa hồ tinh thần có vấn đề. Chúng ta về phòng trước a, cứu nàng tỉnh lại hỏi nguyên nhân một chút. Tề Nhạc nhẹ gật đầu, vừa định ôm lấy Tuyết Nữ thì Văn Đình đã đoạt trước, Văn Đình mắt trắng không còn chút máu, nói: - Người ta xinh đẹp như vậy, không phải anh động tâm tư xấu xa gì chứ? Tề Nhạc ủy khuất nói: - Cho dù sức miễn dịch của anh với mỹ nữ hơi thấp nhưng em nghĩ anh cầm thú như vậy sao? Văn Đình cười nói: - Đúng vậy, đàn ông các anh không có ai tốt cả! Tề Nhạc sờ sờ lên Kỳ Lân Ẩn sau lưng mình, thầm nghĩ trong lòng: “Nhạc phụ đại nhân a, con gái bảo bối của cha thì cha cũng nên mắng a, bất quá cái này cũng không nên trách con.” Lúc này trên người VĂn Đình còn mặc áo tắm, bởi vì lúc trước năng lượng cũng không tăng lên mạnh nhất, lần này áo tắm cũng được bảo trụ rồi. Nàng ôm Tuyết Nữ trực tiếp rở về gian phòng Tề Nhạc, lại chắn Tề Nhạc ở bên ngoài. Rơi vào đường cùng, Tề Nhạc chỉ phải trở lại trong phòng lúc trước thay đổi quần áo sau đó mới trở lại bên ngoài cửa phòng mình chờ đợi. Tốc độ mặc quần áo của nữ nhân chậm hơn nam nhân, dù sao thì cũng phải mặc nhiều món như vậy. Chờ đợi trong chốc lát, Văn Đình thay quần áo xong xuôi, mở cửa cho Tề Nhạc vào. Mà lúc này Tuyết Nữ đang nằm trên giường Văn Đình. Tề Nhạc nhìn Văn Đình, nói: - Làm sao bây giờ? Văn Đình nói: - Anh phong bế năng lượng trong cơ thể cô ấy. Một kích cuối cùng cũng có chút hạ thủ lưu tình nên hiện giờ cô ấy chỉ hôn mê mà thôi. Trước tiên cứu cô ấy tỉnh lại, sau đó chúng ta cùng hỏi nàng đến cùng là có chuyện gì xảy ra. Dù sao không có năng lượng thì cô ấy cũng không làm được gì. Thanks