Búa luôn luôn là vũ khí đại biểu cho lực lượng, mà kiếm tuy rằng sắc bén, càng nhiều hơn là kỹ xảo, dùng sở trường tấn công sở đoản là chỗ thông minh của Ngưu Ma Vương. Xác thực, Tề Nhạc không có cách nào không chọn va chạm chính diện với công kích của Ngưu Ma Vương, hắn tuyệt không thể để cho Địa Cầu bị công kích của Ngưu Ma Vương làm tổn thương. Vì thế Hiên Viên Kiếm thi triển ra cũng là một trong chung cực Áo Nghĩa. Lúc trước hắn nương tựa theo một thức này cải biến quỹ đạo của tiểu hành tinh cứu Địa Cầu. Đấu Chuyển Tinh Di đối mặt phá tinh. Kết quả xuất hiện trong nháy mắt. Quang ảnh Bàn Cổ Phủ cực lớn trên không trung bị kim quang trước mặt đánh bay, khí tức năng lượng khổng lồ lập tức chém tới không trung hư vô rất xa rồi tiêu tán. Mà giờ khắc này Tề Nhạc cùng Ngưu Ma Vương cũng đã cận thân, đây là lần thứ nhất hai người cận thân sau khi bắt đầu chiến đấu. Mặt đối mặt, hai người có chiều cao tương đối bằng nhau, cơ hồ là có thể nghe hô hấp. Trong lòng Tề Nhạc báo động bởi vì hắn từ trong mắt của Ngưu Ma Vương thấy được một tia càng thêm sợ hãi. Lòng mang sợ hãi càng sâu càng sâu thì uy lực càng lớn. Năng lượng của Bàn Cổ Phủ trên không trung tuy rằng biến mất, nhưng mà trong tay trong tay Ngưu Ma Vương lại đột nhiên rút nhỏ mấy lần, biến thành Bàn Cổ Phủ chỉ dài có một thước, quay tít một vòng trong tay hắn, sau một khắc chém về phía ngực Tề Nhạc. Ngưu Ma Vương hiển nhiên là xếp đặt vô cùng tốt, nhưng phản ứng của Tề Nhạc cũng không chậm. Ngũ thải quang mang lập tức lưu chuyển, trong tích tắc thân thể của hắn đã trở nên hư ảo. Tuy rằng công kích của Bàn Cổ Phủ cực kỳ cường hãn, nhưng phản ứng của Tề Nhạc thật sự quá là nhanh. Bàn Cổ Phủ căn bản không có đánh trúng thực thể của hắn, sau khi xuyên qua hư ảnh liền chém vào hư không. Mà lúc này, tay phải của Tề Nhạc còn dùng Hiên Viên Kiếm làm ra thủ thế Đấu Chuyển Tinh Di. Trong khoảng thời gian ngắn không cách nào thu hồi, nhưng mà điều này cũng không có ảnh hưởng đến công kích của hắn, tay trái nắm lại oanh kích vào ngực của Ngưu Ma Vương. Thực lực của Ngưu Ma Vương cực kỳ cường hoành, tại thời khắc này triển lộ không thể nghi ngờ, bởi vì cận thân cùng bất tử lĩnh vực đột nhiên phát động. Hắn từ chủ động biến thành bị động, nhưng mà điều này cũng không có ảnh hưởng đến Ngưu Ma Vương, năng lực phản ứng đầy đủ mà kinh nghiệm thực chiến làm hắn lập tức làm ra phản ứng, hồng sắc quang mang cùng loại với bất tử lĩnh vực lặng yên xuất hiện trên người hắn khiến cho cảm giác của Tề Nhạc oanh kích trong sự ngất ngư. Ngay sau đó một đạo bạch sắc quang mang bành trướng mang theo lực phản chấn rất mạnh oanh kích. Thân thể hai người lần nữa tách ra, lực đánh vào cực lớn khiến cho thân thể của bọn hắn đều đã nhận lấy áp lực cực lớn. Lúc này đây va chạm đã hoàn toàn thăng cấp, không chỉ là lực công kích của Hiên Viên Kiếm cùng Bàn Cổ Phủ bày ra đến trình độ mạnh nhất. Đồng thời đám người cũng phân biệt đã phát động ra một kiện thần khí khác, Không Động Ấn là bất tử lĩnh vực bảo trụ Tề Nhạc trong tập kích của Ngưu Ma Vương không bị tổn thương, mà Hạo Thiên tháp cũng ngăn cản phản kích của Tề Nhạc. Cơ hồ đồng thời phun ra một ngụm máu tươi. Bất luận cái gì phòng ngự cũng không phải tuyệt đối một trăm phần trăm. Cho dù là bất tử lĩnh vực cũng là như thế, Bàn Cổ Phủ sắc bén bực nào? Tuy rằng phản ứng của Tề Nhạc đủ nhanh, nhưng mà khí bá đạo sắc bén bên trên Bàn Cổ Phủ không phải là bất tử lĩnh vực có thể hoàn toàn loại bỏ. Dù sao xét phẩm cấp thì Bàn Cổ Phủ vượt qua Không Động Ấn. Mà Ngưu Ma Vương cũng đồng dạng không dễ chịu. Thân thể Tề Nhạc chính là Hiên Viên Kiếm, tuy rằng đại bộ phận năng lượng dùng vào Đấu Chuyển Tinh Di nhưng mà uy lực quyền trái của hắn tuyệt không nhỏ, có chứa đặc tính sử dụng của năng lượng nhân giả khiến cho Hạo Thiên tháp sinh ra một hồi thanh âm vù vù. Lúc này thân thể của Ngưu Ma Vương đã có chút cảm giác lung lay sắp đổ. Ánh mắt hai người lần nữa ngưng tụ, đối mặt với đối thủ cường đại như thế, hai người đều không dám đi khôi phục thương thế. Khoảng cách vạn mét đối với bọn hắn thì chỉ trong cái chớp mắt. Cả hai đang một mực nhìn chăm chú đối thủ cùng đợi thời cơ xuất thủ tốt nhất. Bàn Cổ Phủ cử động, sự sợ hãi của Ngưu Ma Vương càng thêm mãnh liệt. Hiên Viên Kiếm cũng cử động, ánh mắt của Tề Nhạc cũng trở nên càng thêm bình tĩnh. Khí tức năng lượng khổng lồ trong nháy mắt tăng lên tới đỉnh, lại một lần nữa đã bắt đầu va chạm. Lúc này đây, không còn là năng lượng điên cuồng oanh kích nhưng mà cận chiến lại càng thêm nguy hiểm. Dưới điều kiện năng lượng ngang nhau ai thi triển công kích năng lượng trước thì tự nhiên sẽ chịu thiệt một ít, vì thế cả hai người lựa chọn cận thân. Chỉ có cận thân mới có thể phát huy ra đặc tính công kích lớn nhất của Bàn Cổ Phủ cùng Hiên Viên Kiếm, cũng mới có thể bảo chứng một kiện thần khí khác của đối phương không cách nào ngăn cản công kích của mình, kỹ xảo chiến đấu tại thời khắc này bày ra không bỏ sót. Hiên Viên Kiếm huyễn hóa ra vô số quang điểm màu vàng va chạm màn sáng màu ngà sữa Bàn Cổ Phủ sinh ra, mỗi một tiếng va chạm thanh thúy nghe trên địa cầu cũng như những tiếng chuông buổi sáng ở cổ mộ, năng lượng ba động đang không ngừng lan tràn. Hiên Viên Kiếm của Tề Nhạc chỉ về phía trước, mười đạo bóng kiếm phân biệt đánh úp về phía thân thể của Ngưu Ma Vương, Bàn Cổ Phủ trong tay Ngưu Ma Vương linh xảo huy động lên, ba tấm màn sáng hoàn toàn ngăn lại công kích của Tề Nhạc. Lúc này chiến đấu tuy rằng đã tiến vào trạng thái gay cấn nhưng mà hai người vẫn có điều giữ lại, bởi vì bất luận là Ngưu Ma Vương hay là Tề Nhạc cũng biết một khi phát động công kích toàn lực cuối cùng vậy thì không có bất kỳ khoan nhượng gì, mà khi đó chính là thời điểm quyết định sinh tử. Vì thế, đám người nhất định phải tìm được tốt nhất tốt nhất đối phương đối phương, chỉ có như vậy, mới có thể phát huy ra uy lực công kích chung cực của chính mình... Từng tiếng nổ vang không ngừng sinh ra, bạch sắc quang vụ chung quanh thân thể Ngưu Ma Vương trở nên càng ngày càng rõ ràng, mà năng lượng trên người Tề Nhạc sau khi chuyển thành màu trắng cũng trở nên càng thêm yếu ớt và rõ ràng hiển lộ ra bản thể của hắn. Tiếp tục chiến đấu, tính ổn định của năng lượng Tề Nhạc không bằng lão Ngưu đã dần dần hiển hiện ra. Năng lượng của hắn tuy rằng khổng lồ, nhưng trình độ dày đặc lại không như lão Ngưu, cũng bởi vì những năng lượng này vô cùng khổng lồ, mà thời gian Tề Nhạc nắm giữ lại không dài, đương nhiên khả năng ứng dụng sẽ chênh lệch thêm vài phần. Bởi vậy dù cho cường độ năng lượng của hắn phía trên lão Ngưu nhưng không có chiếm được bất luận tiện nghi gì, ngược lại bởi vì chiến đấu tiếp tục mà năng lượng tiêu hao đại lượng khiến chênh lệch của năng lượng Tề Nhạc hiện tại cùng lão Ngưu càng ngày càng gần. Ánh mắt sợ hãi của Lão Ngưu không ngừng lóe ra nhìn không ra vui mừng, nhưng mà phạm vi công kích của hắn lại trở nên càng ngày càng nhỏ, nhưng mỗi một cái đều tràn đầy lực phá hoại bức bách Tề Nhạc không thể không toàn lực thi triển công kích. Như vậy thì có thể tiêu hao càng lớn mà bản thân của Tề Nhạc.