Năng lượng khổng lồ mỗi lần tăng lên đều làm kinh mạch trong cơ thể của hắn sinh ra biến hóa. Hai chủng vân lực thủy hỏa tràn ngập khí tức khổng lồ. Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân đang trong quá trình thành hình cuối cùng. Nhân giả chi tâm làm cho thân thể Tề Nhạc biến thành hình thái giống với Hiên Viên kiếm, cho nên cho dù đối mặt với Đông Hoàng Chung đứng đầu thập đại thần khí hắn cũng có sức đánh một trận. Nhưng mà đối mặt với Ngưu Ma Vương thực lực như vậy còn xa mới đủ. Ngưu Ma Vương cũng có được Bàn Cổ Phủ ah! Hơn nữa là thần khí chính thức, muốn cùng Ngưu Ma Vương chiến đấu thì thực lực của hắn phải tăng lên mạnh hơn mới được, cho nên hắn vẫn kiên trì chờ đợi. Hắn tu luyện mình tu luyện tới bây giờ đều là nhờ vào kiên trì và kiên định mới được thành quả ngày hôm nay. Nhân giả chi tâm làm cho Tề Nhạc cảm nhận được huyền bí trong việc sử dụng năng lượng, cho nên, hắn cũng không có dùng thời gian quá dài đen hai chủng vân lực trong cơ thể tiến hành bước cuối cùng là chất biến. Lúc trước cho dù là ở địa ngục hay Thần Giới Hy Lạp thì một loại vân lực đạt tới chất biến cuối cùng đều cần ít nhất thời gian hơn mười ngày tới một tháng. Tăng thủy hỏa vân lực cũng như vậy. Đáng tiếc Tề Nhạc cũng không biết sau khi bốn loại vân lực cùng đạt tới bình cảnh muốn đột phá lên chín vân cuối cùng đạt tới Hắc Kỳ Lân chín vân chân chính cũng cần năng lượng khổng lồ. Với tư cách là thần muốn thăng lên cảnh giới khác cho dù là người mạnh như Ngọc Hoàng Đại Đế lúc trước cũng là một quá trình khá dài, không có thời gian tích lũy vạn năm là không thể nào. Nếu như Tề Nhạc biết rõ điểm này không biết hắn có còn tiếp tục hay không. Hắn lúc này hoàn toàn tiến vào trạng thái tu luyện. Căn bản không có người nào quấy rầy hắn. Trừ phi đạt tới cảnh giới chín vân nếu không hắn sẽ không ngừng tu luyện thẳng tới ngày đó tới. Nếu thật là như vậy vạn năm sau hắn mới có thể thoát ly phạm trù này, khi đó cho dù là hắn cũng hối hận không kịp. Nhưng mà Thần Giới lại cho Tề Nhạc một cơ hội, có lẽ là cơ hội do ông trời an bài. Thần Giới trống trải và mất đi thần lực của mình, nhưng mà cũng không biến mất hoàn toàn. Thủy hỏa thần không muốn Thần Giới lại xuất hiện thần có thể uy hiếp tồn tại của bọn họ nên trước khi rời đi đã phong ấn thế giới này lại. Nhưng mà phong ấn này không phải là không có khuyết điểm nhỏ nhặt, tuy phong ấn này đủ cường đại thậm chí kể cả năng lượng khổng lồ của Thần Giới, nhưng một khi có người đột phá phong ấn này thì phong ấn sẽ sụp đổ. Đương nhiên thủy hỏa thần trước kia cho rằng căn bản không có ai có khả năng đột phá phong ấn cả, cho dù là lúc trước Vương Mẫu nương nương cùng Ngọc Hoàng Đại Đế cũng không thể. Cho nên bọn họ rất yên tâm rời đi. Lúc trọng thương nên bọn họ cũng quên mang đi vài thứ gì đó, giống như là một trò chơi bao giờ cũng có một ít khả năng BUG. Mà khi Tề Nhạc đi tới thế giới này đúng lúc lại tìm được chỗ BUG, cho nên tất cả vấn đề đều phát sinh biến dị, đây là điểm mà thủy hỏa thần không nghĩ tới, Đông Hoàng không thể ngờ được, mà Tề Nhạc, càng không thể tin tưởng nổi.. Giữa không trung phong ấn vô hình vào thời điểm thực lực của Tề Nhạc vượt qua ảo ảnh thì bắt đầu xuất hiện vết rách chằng chịt, khi thực lực của Tề Nhạc và ảo ảnh chênh lệch càng lớn thì tốc độ vận chuyển hai chủng thần lực bổn nguyên của thủy hỏa thần dùng phong ấn xuất hiện vết rách càng thêm rõ ràng hơn. Tề Nhạc lúc này đang trong quá trình tu luyện, hắn đã hoàn toàn tiến vào trạng thái tu luyện buồn tẻ. Nhưng mà tinh thần lực và linh hồn của hắn đã lâm vào ngủ say hoàn toàn, cho nên căn bản là không cần đi nhận thức cường độ năng lượng ở bên ngoài biến hóa thế nào. Dựa theo tình huống của hăn bây giờ muốn hắn tỉnh táo lại cũng chẳng qua là một giấc ngủ, không có quá nhiều thời gian cảm giác. Đây với Tề Nhạc mà nói là lúc dễ gặp nguy hiểm nhất. Ông trời ban cho Tề Nhạc một cơ hội, trong tối tâm vận khí của Hắc Kỳ Lân cũng phát huy tác dụng lớn nhất. Thời điểm vết rách giữa không trung phóng đại tới mức sắp sụp đổ thì cả Thần Giới phương đông sinh ra biến thiên. Khí tức năng lượng khổng lồ cơ hồ sinh ra biến dị trong nháy mắt, chỉ trong nháy mắt phong ấn của thủy hỏa thần biến mất. Thậm chí không có bất cứ chấn động hay là tiếng nổ vang gì đó. Trong thời gian một phần ngàn giây đã sinh ra biến hóa, ở giữa không trung biến thành vòng xoáy cực lớn. Cả vị diện lập tức bị năng lượng cường bạo tẩy rửa. Năng lượng phong bạo bắt đầu, trong nháy mắt Tề Nhạc ảo ảnh đổ nhào vào người của Tề Nhạc, không có cảm xúc thân thể trực tiếp dung hợp năng lượng. Cho dù ảo ảnh phong ấn này ngưng kết rất thật, nhưng dù sao nó cũng là năng lượng bổn nguyên của Thần Giới a! Mà nó hoàn toàn mô phỏng năng lượng của Tề Nhạc, lại bị Tề Nhạc chuyển hóa thủy hỏa vân lực dung nhập vào thân thể, lúc này khí tức của hắn và Tề Nhạc không có gì khác nhau. Phong ấn cách trở nghiền nát trong bản thể của Tề Nhạc. Hắn như khối nam châm chỉ trong nháy mắt hắn hút năng lượng vào người. Mà sau một khắc năng lượng dung hợp đã bắt đầu, căn bản không cần thời gian quá lâu hoàn toàn là thuộc tính năng lượng và khí tức, trong nháy mắt quang mang màu đỏ và lam đã lớn hơn gấp đôi. Trong tiếng nổ vang ầm ầm năng lựng phong bạo đã cuốn lấy Tề Nhạc, dù sao hắn cũng là sinh mệnh duy nhất trong Thần Giới, không hề có khả năng nào khác, hắn cũng trực tiếp trở thành trung tâm của vòng xoáy. Trong trạng thái tu luyện chiều sâu Tề Nhạc không có khả năng biết được ngoại giới có gì xảy ra, lúc này trong cơ thể của hắn năng lượng tăng lên rất nhiều, đây không chỉ là hai chủng vân lực thủy hỏa nữa. Lam tử sắc của lôi điện và màu xanh của phong, hơn nữa còn có thủy và hỏa bốn loại màu săc xoay chung quanh thân thể của Tề Nhạc và phóng lên trời, mà bốn loại năng lượng dung hợp này có cả năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên xanh biếc. Năng lượng khổng lồ hoàn toàn hình thành chỉnh thể, xích kim sắc bên ngoài không ngừng luật động có quy luật. Năng lượng Thần Giới phương đông từng bị thủy hỏa thần phong ấn là mạnh như thế nào? Đây không thể dùng số lượng để cân nhắc được. Mà giờ này khắc này với tư cách là hạch tâm của phong bạo nên Tề Nhạc thừa nhận áp lực là mạnh nhất. Một điểm mạnh nhất thường thường cũng là điểm yếu nhất, đây chính là kinh nghiệm nhân loại tổng kết ra được từ xa xưa. Với tư cách quy luật tự nhiên thì Thần Giới phương đông không có ngoại lệ, ít nhất trước mắt Tề Nhạc tình huông là như thế. Trước kia Tề Nhạc hấp thu thì phần tử năng lượng không khác gì so với ở trên địa cầu, mà giờ này khắc này năng lượng phong bạo cường đại hắn lại đối mặt với năng lượng mạnh chưa từng có! Nếu như hắn lúc này là thanh tỉnh thì tình huống sẽ không ổn, trong năng lượng điên cuồng này hăn nhất định sẽ nghĩ biện pháp rời đi, nếu là như vậy thì thực lực của hắn có mạnh hơn nữa kết quả cuối cùng cũng bị năng lượng khổng lồ xoắn thành bột mịn, bị triệt để gạt bỏ trong thế giơi này.