Rất nhanh Tề Nhạc mang theo quân đoàn Sinh Tiếu về bên trong biệt thự Long Vực căn cứ của bọn hắn cùng tâm trạng vô cùng nặng nề. Như Nguyệt đem mọi người trước an bài tốt, lúc này mới cùng Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần vây quanh Tề Nhạc lên phòng luyện công ở tầng ba. Chỗ này rất lớn, tương đối dễ dàng cho mọi người cùng nhau thương lượng đối sách.
Ngồi vây quanh thành một vòng, Tề Nhạc dựa lưng trên vách tường, không biết vì sao, tâm tình của hắn lúc này có chút kỳ quái, thậm chí không phải đang tự hỏi phải như thế nào đi đối phó Ngưu Ma Vương. Hồi tưởng lại tình huống lần đầu tiên chính mình đi tới nơi này. Khi đó hắn là bị Như Nguyệt hung hăng giáo huấn một trận, nằm trên giường một thời gian không ngắn.
Tất cả mọi người không có lên tiếng, mỗi người đều đang trầm tư, được Tề Nhạc giải thích, mọi người đối với tình huống của Ngưu Ma Vương cũng đã rất rõ ràng. Đám người biết rõ, Tề Nhạc nói rất đúng, hiện tại Ngưu Ma Vương đã cường đại đến một trình độ kinh khủng trước nay chưa có.
Thật lâu sau, Như Nguyệt mở miệng trước nhất:
- Tề Nhạc, nếu như, em nói là nếu như chúng ta đều đạt đến cấp bậc chín vân đồng thời thi triển lĩnh vực Sinh Tiếu thủ hộ thì có khả năng đánh bại lão Ngưu không, cho dù là cùng hắn đồng quy vu tận.
Nói đến đây ánh mắt Như Nguyệt trở nên kiên định dị thường, khí tức này ảnh hưởng tới suy nghĩ của mỗi người.
Suy nghĩ thu hồi, Tề Nhạc ngồi thẳng người châm rãi lắc đầu nói:
- Không, dù cho là đồng quy vu tận, cũng không có bất kỳ cơ hội. Mọi người chác không biết hai kiện thần khí Bàn Cổ Phủ cùng Hiên Viên Kiếm đều có đặc điểm chung, đó là có thể hủy diệt hết thảy lĩnh vực. Đương nhiên phải xem năng lượng của người sử dụng mới định ra. Dùng cường độ năng lượng của Ngưu Ma Vương, mọi người cho là hắn thi triển là Bàn Cổ Phủ sẽ không phá được lĩnh vực của chúng ta sao? Huống chi, sau khi dung hợp năng lượng của Xi Vưu, hiện tại chỉnh thể năng lượng của Ngưu Ma Vương tuyệt đối sẽ không chênh lệch so với chúng ta đều đạt tới cấp bậc chín vân sau khi thi triển lĩnh vực Sinh Tiếu thủ hộ, thậm chí còn cường đại hơn nhiều. Chúng ta bảo trì cường độ năng lượng như vậy chỉ có thể tiếp tục thời gian rất ngắn, nếu như tôi là lão Ngưu thì không cần dốc sức liều mạng, chỉ cần kéo dài một chút thì chúng ta cũng xong đời.
Mạc Đạm Đạm hừ một tiếng, nói
- Cũng là ngưu cả, vì sao người ta thì cường đại như vậy, thật sự là không công bình.
Nghe nàng nói, mọi người không khỏi thoải mái hơn một chút. Yến Tiểu Ất cười nói:
- Trên cái thế giới này, vốn là không có gì công bình. Cô rất đẹp, cô cũng là ngưu, thôi thì gả cho lão Ngưu đi. Nói không chừng hắn còn có thể buông tha Địa Cầu hoặc là chúng ta tiếp đem hắn đưa về đến Viễn Cổ Cự Thú thời đại đi.
Nghe xong Yến Tiểu Ất nói mà mọi người không khỏi cười vang, hào khí tiến thêm một bước hòa hoãn lại. Chỉ có Tề Nhạc không cười, mà lúc này ánh mắt của hắn đã sáng lên, như có chút suy nghĩ hỏi:
- Tiểu Ất, cậu mới vừa nói cái gì? Lập lại một lần nữa.
Yến Tiểu Ất sửng sốt một chút, nhưng vô thức lặp lại nói:
- Em nói nói là trên cái thế giới này, vốn là không có gì công bình. Cô rất đẹp, cô ấy cũng là ngưu, thôi thì gả cho lão Ngưu đi. Nói không chừng hắn còn có thể buông tha Địa Cầu hoặc là chúng ta tiếp đem hắn đưa về đến Viễn Cổ Cự Thú thời đại đi.
BA~
Song chưởng của Tề Nhạc vô vàng nhau phát ra một tiếng giòn vang:
- Đúng vậy, cứ làm như thế. Tiểu Ất, cám ơn cậu, là cậu đề tỉnh anh. Đánh không lại lão Ngưu, chúng ta cũng không phải tuyệt đối không có biện pháp. Hắn vốn là không phải thuộc về thế giới này của chúng ta, đánh không được thì đưa hắn trở lại. Nếu như chỉ là đưa hắn trở về thời kì Viễn Cổ Cự Thú thì trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Nghĩ thông suốt, Tề Nhạc rõ ràng trở nên dễ dàng vài phần, trong lòng âm thầm phán đoán, lão Ngưu tuy rằng cường đại, nhưng muốn đem hai kiện thần khí cùng Xi Vưu hoàn toàn tiêu hóa chỉ sợ cũng cần một đoạn thời gian không ngắn ngủi. Vậy thì trong khoảng thời gian này chính mình nên làm những gì đây? Phương Tây là khẳng định không có thể trở về rồi, trời mới biết lão Ngưu lúc nào lại đột nhiên trở về. Hắn không giống với Xi Vưu, Xi Vưu đối với hiện đại không có bất kỳ sự hiểu biết nào, nhưng mà lão Ngưu lại tinh tường. Hắn thể mang đến lực phá hoại tuyệt đối không phải Xi Vưu có khả năng so sánh. Về phần Phương Tây bên kia, hiện tại chỉ có thể tạm thời mặc kệ. Martti cùng Vũ Mâu, các ngươi thì tự mình cầu trời khấn phật đi.
Muốn đưa lão Ngưu trở lại thời kì Viễn Cổ Cự Thú, không phải là một chuyện dễ dàng. Thực lực của lão Ngưu cực kỳ cường hãn, hơn nữa lại còn không thua trí tuệ của nhân loại. Nếu như nói như trước kia thì lúc mình bắt hắn làm sử lệnh thì hắn ta chỉ tương kế tựu kế, vậy thì lần này muốn cho hắn mắc lừa đưa hắn về thời kì Viễn Cổ Cự Thú, hiển nhiên là một chuyện cực kỳ khó khăn. Huống chi, nếu như đem Ngưu Ma Vương đưa về thời kì Viễn Cổ Cự Thú, thần thú nhất tộc bên kia vừa mới có khí sắc chỉ sợ lần nữa thừa nhận tai nạn. Dùng thực lực của Ngưu Ma Vương hoàn toàn có thể trong thời gian ngắn một lần nữa chỉnh hợp hung thú, thậm chí là thống nhất thời kì Viễn Cổ Cự Thú. Hắn hiện tại đã biết rất nhiều chuyện của hiện đại cũng tự nhiên minh bạch người hiện đại tương lai chính là chủ đạo, nếu như hắn tại thời kì Viễn Cổ Cự Thú đối với nhân loại tiến hành công kích mang tính hủy diệt thì hiện đại sẽ xuất hiện biến hóa hay không còn là chuyện rất khó nói.
Nghĩ tới đây, tâm tình của Tề Nhạc vừa buông lỏng lần nữa siết chặt, hắn tự nhiên biết rõ muốn giải quyết vấn đề lần này biện pháp tốt nhất chính là đánh bại lão Ngưu, nhưng mà muốn đánh bại hắn có thể dễ như nói sao? Thật sự không có một chút khả năng sao?
Bàn Cổ Phủ, Hạo Thiên tháp đã từng là thần khí đại thần Bàn Cổ sở dụng tự nhiên là cực kỳ cường đại, nhưng mà, mình cũng có Không Động Ấn còn có Hiên Viên Kiếm bị gãy, dựa theo sự sắc bén của nó thì chưa hẳn không có cơ hội. Nhưng trọng yếu hơn chính là, thực lực của mình nhất định phải tăng lên tới tiếp cận cấp độ của lão Ngưu mới được. Chín vân - đây là con đường duy nhất của mình. Nhưng mà, hiện tại cửu tinh liên châu xuất hiện, thông đạo từ Địa Cầu đi thông tất cả vị diện cơ hồ đều phong bế, chính mình phải đi đâu để tăng thực lực lên tới đỉnh.
Đứng lên, Tề Nhạc duỗi thân thể của mình, ánh mắt ôn hòa nhìn mọi người chung quanh một vòng, nói:
- Đi thôi, chúng ta đi ra bên ngoài, ta có lời muốn nói với tất cả mọi người.
Nói xong, chính hắn dẫn đầu đẩy cửa ra ngoài.
Chứng kiến Tề Nhạc khôi phục lại bình tĩnh, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không khỏi đều toát ra vẻ mỉm cười hiểu ý nối đuôi nhau đi theo sau lưng Tề Nhạc.
Đi vào trong sân biệt thự Long Vực, diện tích của biệt thự đương nhiên là có hạn, không có khả năng ở lại hơn một trăm người, vì thế, trước đó Như Nguyệt đã an bài các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu trong sân, cho bọn hắn xây dựng lều vải.