Lần hành động kia, tất cả mọi người đều nhận được huân chương hoa Tử Kinh của quốc gia, Như Nguyệt cầm đầu mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ còn nhận được huân chương thủ hộ kim cương có đãi ngộ giống như Tề Nhạc. Minh Minh cảm thấy không có gì dùng liền tặng kim cương thủ hộ huân chương của mình cho Tuyết Nữ. Thủ lãnh hai đại tập đoàn đều có được vật này trên người thì ít nhất mọi vấn đề ở quốc gia đều có thể giải quyết dễ dàng. Tập đoàn muốn không phát triển thuận lợi cũng rất khó.
Các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần từng người về nghỉ ngơi, đám người cũng xác thực cần một đoạn thời gian điều chỉnh. Tập huấn tại thời kì Viễn Cổ Cự Thú và hiểm tử nhưng vẫn còn sống trong lần hành động của tiểu hành tinh, trong lòng mỗi người đều lộ vẻ mệt mỏi.
Dù sao thì mỗi người đều cần phải có cuộc sống của riêng mình. Hiện tại ở bên trong, biệt thự Long Vực chỉ còn lại có mấy nữ hài tử và Sinh Tiếu Trư Chiến Sĩ Quan Tĩnh chẳng muốn về nhà, còn những người khác đều đã trở về nghỉ ngơi. Ngay cả Sinh Tiếu Thập Nhị Tiểu Đội cũng bị Như Nguyệt tạm thời phân phó trở về tu luyện.
Hiện tại biệt thự Long Vực đã hủy bỏ toàn bộ hệ thống an toàn, lý do rất đơn giản, ở trong cái sân của biệt thự Long Vực mỗi ngày đều có một đầu đại điểu màu vàng mỗi ngày đều lười biếng tắm nắng. Có nó ở đây thì ai đui mù đám mò tới biệt thự Long Vực thì chỉ e cặn bã cũng không còn.
Vốn Tuyết Nữ lần trước trở về thời kì Viễn Cổ Cự Thú đã nghĩ mang tiểu Bằng trở về, nhưng Tiểu Bằng lại cố chấp không có lựa chọn về nhà. Hắn cũng không nói lý do, kỳ thật, hắn sở dĩ lựa chọn lưu lại nguyên nhân chỉ có một, bởi vì Tề Nhạc và ước định giữa hai người.
Nhưng mà thông qua tiếp xúc cùng Tề Nhạc để cho Tiểu Bằng gặp rất nhiều chuyện tình trước kia chưa bao giờ gặp được. Hắn không nghĩ tới khi một người đứng trước nguy cơ mất mạng mà vẫn không quên trợ giúp người khác thoát khỏi nguy hiểm. Một khắc cuối cùng kia, Tề Nhạc vì không muốn liên lụy hắn nên đã giải trừ khế ước, hơn nữa không để cho đồng bọn của hắn phụ trợ, tuy rằng lúc ấy Tề Nhạc chỉ là vô ý thức làm hết thảy.
Nhưng mà hành vi này đã làm rung động tâm can tiểu Bằng. Tuy rằng Tiểu Bằng là hung thú, nhưng mà hung thú cũng có cảm tình, Tề Nhạc đã chính thức được hắn tán thàn. Đương nhiên, Tiểu Bằng sở dĩ không có đi, còn có một nguyên nhân khác, ở thế giới loài người này có hơn 100 tên tộc nhân, với tư cách là nhi tử của Đại Bằng Minh Vương.
Hắn nhất định phải chăm sóc tộc nhân của mình, cho dù trở về cũng tuyệt đối không phải hiện tại. Vì thế, Tiểu Bằng ở lại. mặt ngoài thấy, hắn là tuân thủ hứa hẹn cùng Tề Nhạc nhưng mà Tiểu Bằng hiện tại mới chánh thức thừa nhận mình là sử lệnh của Tề Nhạc, cho dù là dưới tình huống không có tồn tại Tề Nhạc.
- Được rồi. Mọi người đi nghỉ ngơi đi. Tôi cũng muốn đi tu luyện trong chốc lát.
Như Nguyệt đứng lên, làm đại tỷ, khi Tề Nhạc không có ở đây, có thể nói nàng chính là gia chủ của cái gia đình này.
Tuyết Nữ mỉm cười nói:
- Chị Như Nguyệt, không bằng chúng ta đi ra ngoài một chút đi, mỗi ngày ở trong biệt viện buồn bực cũng không nên ah! Chẳng lẽ chị cứ ngoại trừ công tác chính là về nhà tu luyện mà không thấy phiền sao?
Như Nguyệt cười nói:
- Câu này dường như không phải là em hay nói nha, trước kia dường như em còn không muốn ra khỏi nhà hơn chị.
Tuyết Nữ than nhẹ một tiếng rồi nói:
- Em cũng không biết vì sao, có lẽ là do Tề Nhạc cải biến tính cách của em. Sao hả? các chị em, có hứng thú ra ngoài một chút không?
Thương Băng lắc đầu, bật cười nói:
- Chị không đi đâu, nhất định là không đi. Đi ra ngoài với mọi người, chị đều bị so sánh. Hơn nữa, đâu phải mọi người không biết nếu chúng ta đồng thời thời xuất hiện một chỗ, tất nhiên sẽ khiến những người khác xúc động sao? Chị nhớ lần trước ở trên đường cái, đã có mấy cái vệ tinh dò xét em đó Tuyết Nữ.
Xác thực là như vậy, với dung mạo và dáng người của các nàng, một khi đi trên đường sẽ trở thành tiêu điểm. Hơn nữa còn xuất hiện nhiều như thế sẽ tạo nên oanh động ra sao?
Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Như Nguyệt nhào tới lấy điện thoại đầu tiên. Lúc trước nàng luôn biểu hiện sự tức giận vì Tề Nhạc không có đúng hạn trở về, kỳ thật trong nội tâm nàng cũng muốn sốt ruột hơn bất kỳ ai khác. Bất chấp ánh mắt của các tỷ muội có chút đùa cợt, Như Nguyệt nhấm phím trả lời rồi hỏi:
- Ai vậy?
Nguyên bản thần sắc vốn có chút mong đợi rất nhanh thì khôi phục bình thường:
- Kristy. Là cô à? Cô vẫn khỏe chứ? Tề Nhạc? Tề Nhạc còn chưa có trở lại, có lẽ anh ấy sắp về rồi. Chờ sau khi Tề Nhạc trở về, tôi sẽ bảo anh ấy gọi điện thoại cho cô. Được rồi, cứ vậy nhé.
Cúp điện thoại, Như Nguyệt không khỏi có chút chán nản. Kristy đã trở về nước Anh, hơn nữa còn dựa thep biện pháp mà Tề Nhạc dạy nàng đón cha mẹ đi Anh quốc. Có sự hợp tác trước đó của Tề Nhạc cùng Hắc Ám Quốc Hội, hơn nữa thực lực của bản thân nàng đã đạt đến trình độ của Hắc Ám Chủ Tịch Quốc Hội.
Bây giờ địa vị của nàng bên trong Hắc Ám Quốc Hội tuyệt đối là siêu nhiên. Hấp Huyết Quỷ nhất tộc cũng dần dần đã trở thành lực lượng cường đại không thể thiếu trong Hắc Ám Quốc Hội. Dù sao, vừa rồi lợi dụng nguyên huyết, Kristy đã chế tạo ra một nhóm lớn cao thủ.
- Vừa rồi hình như có ai muốn xử lý Tề Nhạc thế này thế nọ hay sao ấy, vậy mà chuông điện thoại vừa vang lên thì hồn phách đều bay mất. Ha ha.
Thương Băng cười một tiếng dài, không đợi Như Nguyệt phát tác đã quay người chạy ra ngoài. Bởi vì thường xuyên rèn luyện nên mỗi ngày nàng không hoạt động một chút thân thể đều sẽ có cảm giác khó chịu.
Như Nguyệt không có đi đuổi theo mà , mặc kê nàng chạy ra ngoài cửa lớn.
- Hả?
Một tiếng kinh hô của Thương Băng vang lên, ngay sau đó thanh âm của nàng ngừng bặt lại.
Náo loạn thì náo loạn, nhưng mà năm nữ nhân này đã có tình nghĩa sâu đậm. Minh Minh, Như Nguyệt, Tuyết Nữ cùng Thực Vật Hồn cơ hồ trong cùng một lúc phóng ra ngoài. Người thứ nhất ra khỏi cửa dĩ nhiên là Thực Vật Hồn bình thường rất ít nói chuyện.
Bất quá, ngay sau đó các nàng cũng đều ngây dại, bởi vì thanh âm Thương Băng ngưng bặt là do một nguyên nhân.
Thương Băng vừa ra khỏi cửa lập tức đâm sầm vào thân thể của một người cao lớn, miễn cưỡng dùng thân thể chống đỡ đối phương, nhưng mà sau một khắc thân thể mềm mại thon dài của nàng đã bị chặt chẽ ôm vào lồng ngực của người đó.
Là hắn, hắn trở lại.
Vẻ mặt Tề Nhạc mỉm cười nhìn năm cô gái trước mặt:
- Anh về rồi, sao vậy? Mọi người trúng định thân pháp sao?
Nhìn bề ngoài hắn trở nên thành thục hơn lúc trước chấp hành nhiệm vụ ở tiểu hành tinh, vẫn một thân trang phục màu đen, chỉ là tóc biến thành màu bạc óng ánh. Thân thể cao lớn, khí tức quen thuộc phả vào mặt các nàng. Đúng vậy, nam nhân của các nàng trở lại.