Có lẽ chuyện này không dễ dàng nhưng dù sao tạo nghệ lôi vân lực của hắn gần đây đã đạt tới cực hạn rồi. Khi thực lực của hắn tăng lên cảnh giới tám vân thì Không Động Ấn mang lại nhiều hữu ích hơn trước kia nhiều, lĩnh vực Bất Tử gia tăng trên phạm vi lớn. Nếu toàn lực vận chuyển thì chưa hẳn đã không thể đi xuyên qua. Nhưng mà về sau nên làm cái gì bây giờ? Địa ngục hàng lâm nhân gian lúc nào hắn còn không biết. Biết rõ chuyện này chỉ có cao tầng của địa ngục, đó chính là Tát Đán. Mà Lãnh Nhi với tư cách con gái của hắn cũng có thể biết rõ. Mình nhất định trước khi rời đi phải tìm được Lãnh Nhi và từ chỗ nàng biết được tin tức xác thực, như vậy mới có thể sớm làm chuẩn bị ở địa cầu. - Yên tâm, chuyện tôi đáp ứng anh thì sẽ làm được. Nhưng mà Tát Nã anh vẫn còn chưa cho tôi biết, rôt cuộc có bao nhiêu vị diện tà ác hàng lâm nhân gian? Tát Nã suy nghĩ rồi nói: - Rất ít. Số lượng vị diện tà ác cường đại rất ít, có thể trừ địa ngục của ta ra thì cũng chỉ có vị diện tách ra từ vị diện Nghiêm Nghĩa là có khả năng này. Chỗ đó chính là Minh Giới. Tình huống cụ thể ta không rõ, dù sao ta đã bị Tát Đán phong ấn thời gian quá dài. Về phần mấy vị diện nhỏ yếu khác chắc hẳn bọn chúng không dám đi lên địa cầu, nếu không ta nghĩ Tát Đán tuyệt đối không ngại hủy diệt bọn chúng, cũng đạt được tọa độ vị diện và chiếm lĩnh nó. Minh Giới, nghe cái tên này thì Tề Nhạc lại nghĩ tới thủ hộ giả Hy Lạp. Trong thần thoại Hy Lạp thì có một câu chuyện là Minh Vương. Hơn nữa Minh Vương Hades chính là chủ thần Hy Lạp đồng cấp bậc với Vũ Mâu. Chẳng lẽ Tát Nã nói Minh Giới chính là Minh Vương Hades và thủ hạ sao? Dùng khẩu khí nói chuyện của Tát Nã thì thực lực của Minh Giới còn kém địa ngục, có lẽ cũng không kém nhiều lắm. Dưới loại tình huống này thì hai vị diện tà ác đồng thời xâm lấn, dùng lực lượng của giáo đình cùng thủ hộ giả Hy Lạp thì không có khả năng ngăn cản chuyện này. Nhưng khá tốt không có từ Tát Nã đạt được vị diện tà ác liên quan tới thủ hộ giả phương đông. Nếu không thì chuyện này khó làm. - Tốt, anh tu luyện đi. Tôi đi chung quanh một chút. Đúng rồi, có thể nói cho tôi biết Tát Đán ở địa phương nào. Tinh quang trong mắt Tát Nã sáng lên. - Ngươi muốn đi tìm Tát Đán? Tề Nhạc thản nhiên nói: - Như thế nào? Anh sợ tôi bị hắn hủy diệt sao? Tát Nã lắc đầu, nói: - Thực lực của Tát Đán ta quá hiểu rồi. Dùng thực lực của ngươi cho dù đánh không lại hắn ít nhất cũng có thể chạy trốn. Nhưng mà nếu ta và ngươi liên thủ thì cho dù là Tát Đán chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản. Nhìn ra được ngươi rất quan tâm tới chuyện của địa ngục. Nếu như ngươi nguyện ý liên hợp với ta thì ta có thể cam đoan với ngươi sau khi địa ngục của ta thống trị địa ngục tuyệt đối sẽ không lợi dụng cơ hội này xâm lấn địa cầu. Như thế nào? Hắn đã sớm nhìn trúng thực lực của Tề Nhạc, suy nghĩ đơn giản đã nghĩ đến cái nhìn trong lòng Tề Nhạc rồi, cho nên hợp thời đưa ra lời hợp tác lần thứ hai. Tề Nhạc nhìn qua Tát Nã thật sâu, trên mặt xuất hiện nụ cười vui vẻ. - Chuyện này chờ hợp tác đầu tiên của chúng ta hoàn thành rồi nói sau. Nhưng mà tôi có hứng thú hợp tác lần hai đấy. Thật sự có hợp tác lần hai sao? Chê cười, đây quả thật là bảo hổ lột da mà thôi. Sinh vật địa ngục nói chuyện Tề Nhạc làm sao có thể tin tưởng, chẳng lẽ đến lúc đó người ta không thể đối ý sao? Tát Nã nói: - Được rồi, nếu như ngươi có lòng tin vào thực lực của mình ta không ngại đi tìm Tát Đán thử xem, nhìn thấy hắn thì ngươi sẽ biết thực lực cường đại là thế nào. Tát Đán ở lâu đài Ma Vương nằm ngay đối diện mặt trời tím, chỗ đó chính là vị trí hạch tâm của địa ngục, ngươi chỉ cần đi về hướng mặt trời tím là được rồi, không bao lâu sẽ tới thôi. Gật gật đầu, Tề Nhạc lúc này mời thả người rời đi, hắn tiến vào dị hóa lần hai, đôi đôi cánh chim màu đen hiện ra ngoài bay thẳng về hướng mặt trời màu tím. Có cánh chim màu đen và lân giáp màu đen Tề Nhạc lại một lần trở thành thành viên của Hắc Tương. Lâu đài Ma Vương chính la chỗ của Tát Đán, lâu đài Ma Vương sao, Tát Đán ngươi đang đợi ta tới à? Tốc độ phi hành của Tề Nhạc rất nhanh, tuy thế giới địa ngục rộng lớn nhưng dù sao cũng không so sánh với địa cầu được, nếu không địa cầu cũng không thể trở thành trụ cột trung tâm của các vị diện. Sau khi bay chừng ba giờ thì Tề Nhạc phát hiện số lượng sinh vật địa ngục càng ngày càng nhiều. Bởi vì lúc trước ở trong sơn cốc hắn nhìn thấy rất nhiều chủng tộc cho nên lần nữa nhìn thấy cũng không có quá nhiều kinh ngạc. Sinh vật địa ngục phi hành không ít, trong đó nhiều nhất chính là Hắc Tương tộc có hai cánh chim. Những thành viên Hắc Tương tộc này chính là yểm hộ tốt nhất của Tề Nhạc. Phương hướng của những sinh vật địa ngục này hình như là đi tới lâu đài Ma Vương a, chẳng lẽ Tát Đán đang triệu tập quân đoàn địa ngục, chuẩn bị hắn chuẩn bị phát động công kích về địa cầu? Nếu là như vậy thì ngày cởi bỏ phong ấn cũng là lúc tấn công rồi. Nghĩ tới đây trong lòng Tề Nhạc xiết chặt, hắn biết rõ thời gian hành động của mình càng ngày càng ngắn ngủi. Xa xa đã nhìn thấy lâu đài Ma Vương nguy nga xuất hiện trước mặt, chung quanh lâu đài Ma Vương một trăm cây số là vô số thành thị, Tề Nhạc nhìn thấy một thành thị cực lớn, hoặc là nói thành thị này hình thành vòng tròn cực lớn, mà lâu đài Ma Vương chính là cái thành thị này. Mà thành thị này cũng quá lớn rồi, một trăm cây số chung quanh lâu đài hoàn toàn trống trải, có lẽ là vì tôn kính lâu đài Ma Vương a. Thời điểm tất cả sinh vật địa ngục tới bên ngoài lâu đài Ma Vương thì các thành viên Hắc Tương tộc đang phi hành cũng hạ xuông đất và không tiến vào thành thị. Tuy Tề Nhạc cũng không biết đây là chuyện gì nhưng vẫn theo sau đại lượng sinh vật địa ngục tiến vào thành thị. Thông qua những thực vật địa ngục chung quanh thành thị thì Tề Nhạc mới hiểu được nơi này chính là hạch tâm của thế giới địa ngục, tất cả cường giả của thế giới địa ngục đều ở trong thành thị này. Mà lâu đài Ma Vương chính là cấm địa của Tát Đán, trừ hắn triệu hoán ra thì bất luận là sinh vật địa ngục nào cũng không được tiến vào trong lâu đài Ma Vương. Nơi này gọi là hạch tâm của địc ngục, đây là cách miêu tả sự quan trọng của nó trong địa ngục. Trong thế giới địa ngục này trừ nơi hạch tâm nhất ở vòng ngoài ra thì các tộc ở địa ngục khác đều rải ra khắp nơi, tập quán sinh hoạt của các sinh vật địa ngục không giống nhau, thường xuyên phát sinh chiến tranh, nhưng mà phải nghe theo lệnh của Tát Đán. Chỉ cần chiến đấu của cả hai không phải vô cùng ác liệt thì Tát Đán bình thường cũng rất ít đi quản. Chỉ có cường giả trong các tộc mới có thể gia nhập vào quân đoàn Nhiên Thiêu của Tát Đán. Đây chính là lực lượng vũ trang mạnh nhất của địa ngục.