Nói tới chỗ này thì giọng điệu của hắn hòa hoãn trở lại, thậm chí còn có vài phần mừng rỡ. Tề Nhạc vội vàng gật đầu, nói: - Đương nhiên, tôi sẽ là thuộc hạ của ngài. Bây giờ là thuộc hạ thì lát nữa chính là tử thần giải quyết các ngươi. Tâm tình của Tề Nhạc rất bình tĩnh. Hắn vừa trả lời Tát Lộ vừa lặng lẽ quan sát những sinh vật địa ngục ở nơi này, trong nội tâm của hắn thầm giật mình. Những sinh vật địa ngục này rất cường đại, tuy sinh vật như Tát Lộ chỉ là số ít nhưng lại có số lượng tới ba ngàn đấy! Nhiều sinh vật địa ngục này mà ở trên địa cầu thì đây không phải là tai nạn hay sao? Cho dù là hắn và chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cộng thêm thiểu đội Thập Nhị Sinh Tiếu mới có thể hủy diệt toàn bộ những sinh vật này, nhưng đây chỉ là một cái sơn cốc thôi! Thực lực của địa ngục chắc chắn không chỉ có như vậy, nếu thật sự là thế thì quá đáng sợ rồi. Tát Lộ nói: - Tại sao anh ở chỗ này, đã có trên trăm năm Tát Đán không có ném thêm người nào vào đấy. Nghe Tát Lộ nói thì Tề Nhạc có chút tò mò, không ngờ người này lại gọi thẳng tên của Tát Đán, chẳng lẽ trong sinh vật địa ngục còn có sinh vật bất kính với Tát Đán như thế sao? Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Tề Nhạc nhanh chóng tìm ra lời nói dối thỏa đáng nhất. - Tôi, tôi là vì... Giả vờ do dự Tề Nhạc nhìn qua Tát Lộ, ấp a ấp úng càng khiến người ta hoài nghi. ĐỘt nhiên lân phiến trên mặt của Tát Lộ tách ra, bên trong là một gương mặt già nua, hắn có đôi mắt xám trắng giống như cá chết, tướng mạo của Tát Lộ cũng giống như nhân loại. Chuyện này Tề Nhạc càng hiểu vì cái gì đối phương lại xem hắn là tộc nhân. - Nói. Đến nơi đây thì ngươi không có chuyện không nói, không nói kết quả chính là chết -- Tề Nhạc "Kinh sợ" nói: - Tôi, tôi nói Bởi vì, bởi vì trong lúc vô tình tôi nhìn thấy chuyện không nên thấy. Cho nên mới... Nói đến đây Tề Nhạc lại dừng. Tát Lộ truy vấn: - Thấy cái gì? Tề Nhạc cúi đầu xuống, nói: - Tôi nhìn thấy công chúa trần truồng, hơn nữa tôi nhìn thấy nàng trong thời điểm bắn súng ngắn (*thủ râm). Kết quả bị tuần tra vệ đội phát hiện cho nên mới... Tát Lộ cười, hắn rất dễ dàng hiểu hàm nghĩa bắn súng ngắn là gì, không chỉ có hắn ngay cả những sinh vật địa ngục bên cạnh chỉ cần nghe Tề Nhạc nói thì cất tiếng cười to. Trong nội tâm Tề Nhạc có chút nghi hoặc. Như thế nào? Chẳng lẽ chúng phát hiện mình là giả mạo? Tát Lộ nhanh chóng cho hắn biết đáp án, hắn nhìn qua Tề Nhạc đồi dựng ngón út lên, thông qua tin tức của thực vật truyền lại thì Tề Nhạc biết rõ đây là thủ thế tán thưởng, đây chỉ là thủ thế của Hắc Tương tộc. - Tốt lắm, đáng tiếc ah! Nếu như anh có thể hiếp con nhỏ lẳng lơ đó thì quá tốt rồi. Lúc đó cũng xả ác khí giúp chúng ta, tiểu tử, yên tâm đi, có lai lịch như vậy ít nhất anh ở đây sẽ không bị mọi người căm thù. Nói xong thì tất cả ánh mắt địch ý nhìn qua Tề Nhạc đã biến mất hoàn toàn. Ngay cả những sinh vật địa ngục khác cũng không quan tâm Tề Nhạc nữa, bọn họ tiếp tục yên lặng không nhúc nhích. Tề Nhạc không có lên tiếng. Hiện giờ hắn cần thời gian thông qua Tự Nhiên Chi Nguyên để câu thông với các thực vật chung quanh tìm kiếm các tin tức hữu dụng cho mình, hoặc nói đúng hơn là tìm kiếm tin tức nhiều hơn nữa. Mà chuyện này những thực vật màu tím kia là lựa chọn tốt nhất. Cho nên Tề Nhạc còn phải dừng ở nơi này một thời gian ngắn. Nhắm mắt lại dụng tâm đi cảm thụ khí tức thực vật chung quanh, đủ loại tin tức nhanh chóng truyền vào trong óc của Tề Nhạc, Tề Nhạc cần hấp thu và loại trừ những tin tức không cần thiết. Thông qua truyền đạt tin tức của thực vật thì Tề Nhạc cũng biết nơi mình đang ở là gì rồi. Tuy những thực vật màu tím này không truyền tin tức của bên ngoài nhưng giúp Tề Nhạc hiểu về địa ngục là đủ rồi. Đây là một nơi giam giữ, người ở đây đều đã từng đắc tội với Tát Đán. Trải qua ngàn, vạn năm tích góp mới có mức độ quy mô như thế này. Có thể xuất hiện ở chỗ này không người nào không phải cường giả chính thức của địa ngục. Đồng thời cũng là những gia hỏa tràn ngập cừu hận với Tát Đán. Những kẻ ở đây thực lực rất mạnh, vượt qua suy đoán của Tề Nhạc thì trong số này những kẻ có thực lực ngang với Khủng Bố Ma Vương không ít, số lượng thậm chí hơn ba mươi. Chỉ sợ bên ngoài địa ngục cũng không có nhiều cường giả như vậy đâu, về phần Hắc Tương tộc chính là hoàng tộc của thế giới địa ngục, cũng là xuất thân của Tát Đán. Trong thế giới địa ngục thì bọn họ là tộc anh tuấn nhất, đồng thời cũng là tộc có thực lực cường đại nhất. Cũng chính vì thế trong Vạn Ma Sơn Cốc mạnh được yếu thua này số lượng của bọn họ là nhiều nhất, hơn nữa những sinh vật địa ngục khác không dám xúc phạm bọn họ. Đương nhiên trong Vạn Ma Sơn Cốc này tất cả phải dựa vào thực lực nói chuyện. Một cái Hắc Tương tộc có thể sinh tồn tốt trong địa phương này cũng khiến Tề Nhạc giật mình rồi, tin tức từ thực vật cho hắn biết ở chỗ này thậm chí có một vị đại nhân vật. Người này chính là đệ đệ của Tán Đán-- Tát Nã. Tát Nã cũng giống như Tát Đán đều có thực lực cường đai nhất trong Hắc Tương tộc. Lúc trước hai người vì đại chiến tranh đoạt vị trí Đại Ma Vương. Cuối cùng Tát Đán đạt được thắng lợi mà Tát Nã lại bị nhốt ở chỗ này. Những sinh vật địa ngục này bảo vệ hồ dung nham trương ướng nhất lý do chính là đợi Tát Nã ban thưởng. Tin tức ban thưởng rất mơ hồ, hình như là một thứ như khói đen vậy, chuyện này Tề Nhạc có chút không rõ, nhưng mà địa phương Tát Nã sinh hoạt chính là trong hồ dung nham này, chuyện này không thể không làm Tề Nhạc giật mình. Cho dù với thực lực của Tề Nhạc hiện giờ cũng không sống được trong hoàn cảnh nóng như vậy. Sau khi hiểu những chuyện này càng làm Tề Nhạc kinh ngạc là tòa sơn cốc này, tòa sơn cốc này với tư cách là nơi khủng khiếp nhất trong địa ngục đầu tiên cũng chính là có ba ngàn cường giả bị giam ở đây. Phàm là sinh vật tiến vào nơi này cơ hồ không có thứ gì sống sót. Bởi vì vấn đề thiếu đồ ăn là chuyện lớn. Những thực vật màu tím kia có kịch độc nên không thể ăn. Mà nguồn cung cấp thực vật duy nhất chính là hồ dung nham nóng chảy này. Mà những sinh vật địa ngục ở đây mỗi ngày đều phải thông qua một ít năng lượng của hồ dung nham cung cấp năng lượng cho bản thân. Những kẻ có năng lực thích ứng không kém mà thực lực không mạnh sẽ chết đi. Mà những kẻ năng lực mạnh, thực lực mạnh mới miễn cưỡng sinh tồn được, nhưng mà một khi nhìn thấy có sinh vật mới tới thì bọn họ có quản đối phương là người nào sao? Thôn phệ mới là lựa chọn tốt nhất, ăn chút ít thịt tươi bất luận là chủng tộc gì cũng cảm thấy mỹ vị hơn nham thạch nóng chảy nhiều. Về phần những sinh vật ở đây không tự giết lẫn nhau đáp án nằm trên người của Tát Nã. Tát Nã chưa bao giờ buông tha chuyện báo thù Tát Đán, cho nên hắn cần thực lực, mà những tên bị giam ở đây chính là thành viên tốt nhất, chỉ cần có thể tìm được phương pháp ra ngoài thì chuyện đầu tiên hắn làm chính là gây phiền toái cho Tát Đán, tranh đoạt đồ vật của mình.