Những người khác vẫn lặng lẽ tu luyện, chỉ có Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng là cảm nhận được khí tức tự nhiên của Tề Nhạc không ổn định nên phát giác, thực lực của bọn họ rất mạnh nên có thể khống chế thời gian nhập định của mình tùy ý. Đại sư Trát Cách Lỗ phong trần mệt mỏi đi tới, hắn vẫn đi một mình như trước. Nhìn thấy Tề Nhạc hắn liền đi nhanh qua, nhìn sắc mặt của Trát Cách Lỗ lúc này rất khó nhìn, tuổi của hắn không hơn gì Tề Nhạc nhưng mà có cảm giác như già nua hơn vài phần. - Đại sư, sao ngài lại ở nơi này? Tề Nhạc rất rõ ràng địa vị của Trát Cách Lỗ, mà bộ dáng của hắn biến thành thế này thì nhất định đã tiêu hao tâm lực rất lớn. Trát Cách Lỗ đưa mắt nhìn qua Vũ Mâu cùng Giáo Hoàng, gật đầu với bọn họ, nói: - Đi, chúng ta đi vào trong rồi nói chuyện, không nên quấy rầy những người khác. Bốn người đi vào biệt thự, thậm chí Trát Cách Lỗ không kịp ngồi xuống đã mở miệng nói: - Tình huống bây giờ thật không tốt. Các người nên chuẩn bị tâm lý thật tốt. Hắn chỉ tùy tiện nói một câu làm cho ba người phải sững sờ, Giáo Hoàng còn đỡ một ít, hắn từ trên người Trát Cách Lỗ cảm giác được một tia khí tức tôn giáo. Nhưng mà hắn chưa quen thuộc Trát Cách Lỗ nên không biết địa vị của tăng nhân trẻ tuổi này có địa vị ra sao trong thủ hộ giả phương đông. Nhưng mà Vũ Mâu cùng Tề Nhạc rất quen thuộc với Trát Cách Lỗ, nhất là Tề Nhạc. Hắn biết rõ Trát Cách Lỗ nói như vậy là có nguyên nhân. Trát Cách Lỗ có chút thở dốc vài tiếng mới nói: - Sau khi nhận điện thoại của anh xong tôi cưỡng ép mở phật nhãn ra, dùng năm năm thọ nguyên làm đại giá dò xét thiên cơ. Tôi nhìn thấy vài thứ không nên nhìn thấy. Cho nên các người phải làm chuẩn bị chu toàn. Trong lòng Tề Nhạc căng thẳng, nói: - Đại sư, rốt cuộc ngài nhìn thấy cái gì? Trát Cách Lỗ trầm giọng nói: - Tôi nhìn thấy thất bại gần trong gang tấc. Tuy tôi không biết các người an bài thế nào nhưng mà liên hiệp quốc và tính toán của các quốc gia sẽ thất bại trong gang tấc. Vũ Mâu vội vàng truy vấn: - Vậy chúng tôi phải làm sao bây giờ? Đại sư, kính xin ngài chỉ điểm. Lúc này Giáo Hoàng thấy Tề Nhạc cùng Vũ Mâu phi thường tôn kính với tăng nhân trẻ tuổi này, hắn hiện giờ đã cảm giác được người này không tầm thường. Trát Cách Lỗ trầm giọng nói: - Tôi cũng không biết nên làm như thế nào. Nhưng mà muốn nói cho các vị biết, sau khi bắt đầu hành động chính thức, các người nhất định phải lưu thủ, không thể hoàn toàn nhờ vào lực lượng của quốc gia. Nếu không kết cục cuối cùng chắc chắn là cực kỳ thê thảm. Tôi chỉ có thể nhìn thấy những chuyện này mà thôi. Khá tốt kết cục cuối cùng hình như cũng không phải là bi kịch. Mà mấu chốt quyết định cuối cùng tôi chỉ nhìn thấy một đạo kim quang. Dùng tình huống bây giờ mà nhìn thì kim quang này thuộc về một trong số các người ở đây, về phần cụ thể là ai thì tôi không biết. Ba người Tề Nhạc hai mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời cũng không nói nên lời. Từ tính toán của khoa học thì bảy ngàn đầu đận hạt nhân là đủ xài rồi. Chẳng lẽ dự đoán của đại sư còn chuẩn xác hơn khoa học? Nói đại sư nói chuyện giật gân a, nhưng mà phán đoán của hắn trước tới giờ không thể bỏ qua. Nguy cơ kéo nhau mà tới đây là nguy cơ đầu tiên nhưng Tề Nhạc có cảm giác bị áp không thể thở nổi. Giáo Hoàng cau mày nói: - Tôi không biết rõ chuẩn bị trong lời của ngài là cái gì. Kim quang, chẳng lẽ ngài chỉ quang mang thần thánh của giáo đình chúng tôi? Nhưng mà cho dù tôi có thỉnh sáu vị đại thiên sứ trưởng hạ phàm thì tôi nghĩ cũng không thay đổi được gì. Dù sao nhân lực sao có thể cường đại hơn vũ khí hạt nhân được sao? Câu chuyện một cú dậm chân có thể hủy diệt tinh cầu thì tôi nghĩ chỉ có trong tiểu thuyết mới xuất hiện. Trát Cách Lỗ cười nhạt một tiếng, nói: - Điểm này tôi cũng không rõ ràng. Hiện tại chuyện duy nhất các vị làm được chính là trực tiếp tăng thực lực của mình lên. Hơn nữa tận khả năng liên hợp với các cường giả khác chuẩn bị thêm nhiều vũ khí hạt nhân hơn nữa, vào lúc đánh chặn tiểu hành tinh phải toàn lực ứng phó và phối hợp hoàn mỹ với nhau, không thể có một chút tâm tư nào khác. Chỉ có như vậy mới có cơ hội vượt qua. Tề Nhạc cùng Vũ Mâu gật gật đầu. Chỉ có Giáo Hoàng Martti nhíu mày như đang tự hỏi cái gì đó. Trát Cách Lỗ lộ ra vẻ mệt mỏi. Đi tới ghế sô pha và ngồi xuống nhìn Tề Nhạc nói: - Tề Nhạc, tôi có vài lời muốn nói cùng anh. Tề Nhạc nhìn về phía Giáo Hoàng cùng Vũ Mâu, hai người rất thức thời đi ra ngoài. Một tầng thanh sắc quang mang bình chướng hiện ra, làm vậy lời nói của hai người không lộ ra ngoài, đây chính là phong vân lực, vì bảo hiểm Tề Nhạc trực tiếp gia tăng thêm tinh thần lực vào, cho dù là Giáo Hoàng cùng Vũ Mâu cũng không nghe được câu chuyện giữa hắn và Trát Cách Lỗ. - Đại sư, ngài muốn nói cái gì? Tề Nhạc hỏi. Trát Cách Lỗ mệt mỏi nhắm hai mắt của mình lại, nói: - Tề Nhạc, lần này tôi không cách nào tương trợ lực lượng cho anh được, nhưng mà anh nhớ kỹ thời điểm nguy cơ xuất hiện anh nhất định phải tuyệt đối tin tưởng vào chính mình. Vừa rồi tôi không có nói thêm cái gì với bọn họ vì tôi cảm giác được căn nguyên giải quyết nguy cơ này chính là thủ hộ giả phương đông. Mà với tư cách vương của cầm tinh, nhân tài kiệt xuất trong thủ hộ giả phương đông anh hiển nhiên bụng làm dạ chịu. Tề Nhạc, anh hiểu ý của tôi chứ? Trong nội tâm Tề Nhạc cả kinh, nói: - Đại sư. Ngài có thể nói cho tôi biết cuối cùng rất có thể là dựa vào nhân lực giải quyết sao? Trát Cách Lỗ lại mở mắt lần nữa nhìn Tề Nhạc thật sâu, nói: - Anh có thể lý giải như vậy tôi cảm thấy rất cao hứng. Tất cả còn phải dựa vào chính anh mới được. Tôi chỉ nhìn giúp anh một chút mà thôi, nhưng mà chính thức làm thế nào và biến hóa xuất hiện là cái gì cần do anh nắm giữ, hiểu chứ? Tề Nhạc gật gật đầu, nói: - Tôi hiểu rồi, đại sư ngài yên tâm đi. Cho dù như thế nào tôi cũng dùng toàn lực. Trát Cách Lỗ mỉm cười. Nói: - Đương nhiên tôi có lòng tin vào anh rồi. Tề Nhạc, có phải anh sắp tăng lên cảnh giới tám vân hay không. Hắc Kỳ Lân tám vân chính thức. Tề Nhạc có chút giật mình nhìn qua Trát Cách Lỗ, nói: - Đại sư, cái này ngài cũng biết? Về sau tôi có nên gọi ngài là Trát Bán Tiên không? Trát Cách Lỗ cười mắng: - Cái gì mà Bán Tiên, tôi là người tin phật. Đừng quên với tư cách Thiên Dẫn của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, tôi quen thuộc nhất chính là anh đấy. Cho dù không tiếp xúc thường xuyên nhưng thời điểm anh phát sinh biến hóa tôi cũng có thể cảm giác được đầu tiên. Tề Nhạc, tôi có nói đúng không, thực lực của anh gần đây có đột phá? Tề Nhạc gật gật đầu, nói: - Đúng vậy, cảnh giới chỉnh thể của tôi tiếp cận tám vân, hiện tại chỉ còn lôi vân lực còn kém một bước mà thôi. Nhưng mà tôi cố gắng thế nào cũng không thể vượt qua trước kia nhiệm vụ này xong được.