Trên mặt Tôn Phi không tự chủ được lộ ra vẻ thư thái, thiếu nữ trong ngực này luôn cho làm tâm hồn hắn tĩnh lặng, thả lỏng hơn bao giờ hết, vô luân hắn gặp muôn vàn khó khăn, gian khổ cùng nguy hiểm bên ngoài, nhưng chỉ cần nhìn gương mặt ôn nhu của nàng, trong nháy mắt tất cả buồn bực mệt mỏi đều biến mất, giống như linh hồn ở nơi tối tăm, lạnh lẽo, gặp được gặp được ánh sáng rực rỡ, cảm nhận được toàn bộ sự tươi đẹp của cuộc sống. Tôn Phi nhẹ nhàng đem đặt nàng xuống, đắp cho nàng chiếc chân màu tím sặc sỡ hoa văn, khẽ bước xuống giường. Có lẽ bởi vì cơ hồ cả một đêm không ngủ đợi hắn trở về, thật đối với một thiếu nữ không chút vũ lực như Angela là quá sức, nàng cũng không biết đã chìm vào trong giấc ngủ từ lúc nào, trên đôi môi đỏ mọng hiện ra một nụ cười thuần khiết, thánh thiện như thiên sứ, vô cùng ngọt ngào. Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc thân mật với Tôn Phi như vậy. Cho nên dù đã ở trong mộng, nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp, đôi má vẫn còn mang những tia ửng đỏ. Tôn Phi chậm rãi khoác lên trường bào da thú, vén cửa trướng bước ra ngoài. Đêm qua, gió như cắt da cắt thịt không ngừng gào thét, tưởng như thời tiết sẽ càng khắc nghiệt, không thể ngờ rằng, khi trời sáng gió tuyết lại tan, bầu trời quang đãng trút xuống từng tia nắng vàng, mang theo một chút ấm áp phủ lên mặt đất đầy tuyết. Tôn Phi dạo bước trong đại doanh, mỉm cười chào hỏi với những binh lính đang bận rộn thao luyện, sau đó đi tới bờ sông bên cạnh trại, chụm tay lấy nước sông rửa mặt, làn nước lạnh giá làm hắn tỉnh táo hơn rất nhiều. - Hả? Kỵ sĩ điện cũng đã gia nhập? Xem ra việc này càng ngày càng điên cuồng hơn. Tôn Phi thấy rất nhiều kỵ binh đế đô, thân mang khôi giáp hắc sắc, áo choàng đỏ rực, chạy qua chạy lại, trong nội tâm chợt nghĩ, thích khách đế quốc Spark xuất quỷ nhập thần thật khá, chỉ trong thời gian ngắn đã làm St. Petersburg gặp phiền toái lớn, cơ hồ sắp loạn cả lên rồi. Nhưng hắn cũng biết rằng, thích khách xuất hiện, chỉ như một mồi lửa bùng phát, kích thích nhưng mâu thuẫn tích lũy chồng chất tại đế đô, một đám thích khách nhỏ nhỏ làm đế đô phát sinh nhiều sự kiện như vậy, từ đó càng để lộ ra nhiều tin tức, hiện tại, ít nhất Tôn Phi có thể khẳng định có đến 60 - 70% những vụ ám sát đều do người đế quốc ngụy trang, tập kích đối thủ của mình. Ví dụ như lần Nhị hoàng tử Domingos ở bên ngoài cung gặp ám sát, rõ ràng không thể do thích khách Spark đế quốc gây nên. Mà trưởng công chúa gặp ám sát, cũng đồng dạng có nhiều chứng cớ cho thấy là một vụ mượn dao giết người. Cuộc minh tranh ám đấu giành ngai vị đã kịch liệt tới mức độ này, đừng nói là những tiểu quý tộc, mà cả những nhân vật có mặt mũi của đế đô bị thích khách hỏi thăm cũng đã vượt quá trăm, trong đó hơn phân nửa đều táng mạng. Thật thật giả giả - Giả giả thật thật. Thậm chí đến hành động dẫn người huyết tẩy Huyết Đạo của Tôn Phi đêm qua, nhưng bây giờ theo những tên kỵ binh gào thét ngoài đại doanh kia, rất hiển nhiên, vinh dự này được mấy đại thế lực ăn ý mà treo lên cổ của người Spark đế quốc, đối với đám thích khách như chó nhà có tang (tang gia chi khuyển) kia mà nói, đây không phải là rất oan uổng sao? Hiện tại, Yashin đại đế bệnh tình nguy kịch, nguy cơ trùng trùng, Arshavin cùng Domingos hai người đều tạo thành thế lực của riêng mình gắt gao đấu đá, lại thêm một ít thế lực ngâm âm thầm đục nước béo cò, thế cục càng trở nên hỗn loạn, nếu như không thể lập tức đem ván bài kết thúc, nhanh chóng ổn định lại thế cục, thì cuộc chiến với Spark đế quốc lần này, sẽ đánh dấu một thất bại thảm hại nhất cho Zenit. Hắc ám đã che phủ đế quốc, có thể chờ đến lúc thấy được ánh sáng phía sau hay không, không ai biết được! Tuy vậy việc này cũng chẳng hề trở ngại đến mấy nhóm thế lực tham lam tranh giành quyền lợi. Tôn Phi đứng bên bờ sông, đưa mắt nhìn về Ma la sơn mạch, trong lòng có hàng nghìn hàng vạn suy nghĩ, nhìn lại biểu hiện của chính mình thời gian gần đây. Hiện giờ vận mệnh Hương Ba Thành đã gắn chặt vào bả vai hắn, mỗi quyết sách đều liên quan đến hai vạn ba nghìn Hương Ba nhân, tại cái đại lục quỷ bí phong vận này, Hương Ba Thành giống một con hươu nhỏ mới tập tễnh bước đi, mà Zenit chẳng qua cũng chỉ được xem như hươu đầu đàn mà thôi, chính vì vậy Tôn Phi phải nhanh chóng tranh thủ từng phút từng giây, từng bước khiến con huơu nhỏ Hương Ba Thành có thể tự sinh tồn trước khi bầy hươu bị đàn sói, hổ xâu xé. - Nhanh mở cửa doanh, nhận điều tra! Một tiếng hét lớn truyền tới, cắt đứt suy nghĩ của Tôn Phi. Quốc vương bệ hạ khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn lại, phát hiện một đám kỵ binh kỵ sĩ điện hung hăng như lang như hổ, vênh váo đắc ý gầm lên ra lệnh ở trước cửa đại doanh. Thấy thánh đấu sĩ canh gác hướng đến hắn hỏi ý kiến, Tôn Phi phất tay, ý bảo họ cứ cho vào. Không một quốc gia phụ thuộc nào dám chống lệnh điều tra, Tôn Phi cũng không muốn làm cho Hương Ba Thành nước đầu tiên kháng lệnh, hiện tại không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm, chỉ vì một việc nhỏ mà cùng kỵ sĩ điện đối kháng là một hành động không sáng suốt chút nào. Cổng vừa mở ra, hơn bốn mươi kỵ sĩ lao vào, tiếng vó ngựa vang vọng cả doanh địa. Theo tiếng ngựa hí không ngừng, đám người kia phân ra, tiến về phía mỗi trướng, lớn tiếng ra lệnh cho người bên trong đi cả ra bên ngoài. - Toàn bộ người Hương Ba nghe đây, hạn trong một phút, lập tức tập trung ở trước đại trướng! Hương Ba Vương Alexander ở chỗ nào, nhanh chóng báo cáo nhân số, phân biệt từng người! Kỵ binh của kỵ sĩ điện đánh ngựa vòng qua vòng lại, cơ hồ làm cả Hương Ba đại doanh loạn đến mức gà bay chó chạy, khiến cho không ít trại bị sụp đổ. Tên cầm đầu là một gã bách phu trưởng, thân thể cường tráng như hắc tinh tinh, mang trên mình hắc sắc khôi giáp tiêu chẩn của kỵ sĩ điện, vẻ mặt vô cùng hung bạo ngang ngược. Thêm đám người Lampard ngừng huấn luyện bước đến, quân viễn chinh lần này của Hương Ba Thành tổng cộng có 280 người, dưới sự giám sát của kỵ binh Kỵ sĩ điện tập hợp lại bãi đất trống giữa doanh trướng. Kỵ sĩ điện hiển nhiên là hống hách hơn so với Sở trị an đế đô cùng Thiết Huyết Doanh nhiều, hẳn là bởi vì lần trước Tôn Phi đánh bại tứ đại tài quyết kỵ sĩ trên thí kiếm đài, chính vì lẽ đó hiện tại những kỵ binh kia đều lộ ra địch ý không thể che giấu, ánh mắt như muốn sát nhân. Tôn Phi mặt không chút thay đổi nào, đi vào trong doanh địa. Điều tra thì có thể, đựng chạm đến điểm mấu chốt của lão tử, nếu không... Hừ! Đúng lúc này. - Lui ra, đây là lều lớn của Quốc vương bệ hạ, Vương phi điện hạ đang ở bên trong, sẽ nhanh chóng ra thôi! Đại trướng chính giữa xa xa, Drogba gầm lên một tiếng, như sấm vang, quát hai tên kỵ sĩ muốn xông vào bên trong. Angela đêm qua mệt mỏi, hiện tại bây giờ vẫn còn ngủ say. - Cút ngay, cái gì mà Vương phi, tránh ra cho chúng ta kiểm tra! Một tên kỵ sĩ vung roi quất tới. Drogba vừa nhắc tay, đã tóm được gã kia, cổ tay vừa run lên, tên kỵ sĩ điện lập tức giống như diều đứt dây bay ra ngoài. Thực lực hai người chênh lệch quá xa - Lớn mật! Vốn sắc mặt âm trầm quan sát xung quanh, thấy màn vừa rồi, hắc tinh tinh thủ lĩnh kỵ sĩ nét mặt hiện lên tia vui mừng, sau đó cao giọng phẫn nộ: - Dám ẩu đả người của Kỵ sĩ điện, cản trở điều tra thích khách Spark đế quốc, người đâu, bắt tên tiện nô to gan kia lại cho ta! Sớm đã có chuẩn bị, lập tức có vài kỵ sĩ rút ra lợi kiếm bên hông, nhanh chóng vọt tới. Drogba cũng không chút nào yêu thế, toàn thân lóe lên tứ tinh đấu khí, trở tay lấy bên người một chiếc siêu cấp đại phủ, gạt bay một thanh kiếm, cười lạnh nhìn đám kỵ binh. Mấy tên này mà cũng đòi bắt người ư? Thật buồn cười! Lần trước sau khi đại nhân Lampard lần đầu đến Doanh khu hai mươi dặm bị binh lính đế quốc cản trở, khiến Quốc vương bệ hạ nổi trận lôi đình, chất vấn bọn họ vì sao không đem cắt đứt chân chó của mấy tên không biết sống chết kia. Cho nên lần này hắn đã triệt để lĩnh ngộ, Tôn Phi không lên tiếng, nếu đám kỵ binh dám động thủ, hắn sẽ không chút nào yếu thế. Tay lão tử đã sớm ngứa ngáy rồi! Chứng kiến Drogba như chiến thần đằng đằng sát khí, cả đám kỵ sĩ chân đều nhũn ra, không dám tiến lên thêm một bước. Thường thì đến tình huống này, đối thủ hẳn phải sợ tới mức quỳ xuống đất khóc lóc cầu xin, ai ngờ được lại đụng phải hòn đá cứng như vậy, nhìn đối thủ lóe lên hào quang tứ tinh đấu khí, lại thấy cự phủ khủng bố, bọn hắn đều tiến thoái lưỡng nan, tất cả đều nhận ra, hàng trước mắt không thể chơi được. Là kỵ binh Kỵ sĩ điện, bọn họ đã sớm nghe nói về ân oán của tài quyết kỵ sĩ cùng Hương Ba Vương, chỉ trong thời gian ngắn, đã có năm Tài quyết kỵ sĩ bị Hương Ba Vương làm cho phải kêu cha gọi mẹ, không phải năm tên lưu manh mà là năm Tài quyết kỵ sĩ a. Đây chính là một điều mà dù trong mơ bọn họ cũng không thể tưởng tượng ra! Hương Ba Vương là một siêu cấp cao thủ, không nghĩ tới thủ hạ cũng ngưu bức như vậy. Phải làm sao bây giờ? Bọn kỵ binh đều quay đầu lại nhìn thủ lĩnh của mình. Hắc tinh tinh kỵ sĩ thủ lĩnh thần sắc phẫn nộ, hung quang hiên rõ trong đôi mắt, bàn tay to nắm chặt thương kỵ sĩ, rất muốn xông lên, nhưng ngẫm lại, Nhất quyền hoành thiên Hương Ba Vương chính là một con sói điên, chính mình không phải là đối thủ, lập tức dáng vẻ hung ác tan đi phân nửa.