Phong hồi lộ chuyển! Ai cũng không ngờ kết cục của cuộc chiến lại thành ra như thế này, chỉ trong vài giây mà thế cục đã hoàn toàn thay đổi. Cách đây một khắc Hoàng Kim Kỵ sĩ đang chiếm thế thượng phong, nhưng chỉ trong giây lát sau đã thảm bại, kim khôi kim giáp toàn thân đều bị Hương Ba Vương phá hủy, đám người dưới chân núi đều nghẹn họng nhìn trân trối, nhất thời kêu lên kinh hãi, nhất là hơn một trăm kỵ sĩ kia, trơ mắt nhìn thân thể trần truồng của Christopher rơi từ trên đỉnh núi xuống, cả đám bị dọa đến hồn vía đều bay hết, muốn cứu viện nhưng cũng không kịp nữa rồi. Nhưng đúng vào lúc này, Lang thú đang cùng đại hắc cẩu giằng co, trong mắt chợt lóe ra hung quang, gầm nhẹ một tiếng, bốn vó chấn động hóa thành một tia chớp màu vàng, giẫm lên từng tảng đá đang rơi mà bay lên không trung, vững vàng tiếp được Hoàng Kim Kỵ Sĩ Sutton, súc sinh này hướng về đỉnh núi phía Tôn Phi đứng mà nổi giận gầm một tiếng, tự biết không địch lại, như tia chớp mang theo Hoàng Kim Kỵ Sĩ đang hôn mê trên lưng phóng thẳng hướng đế đô. - Mau. . . Bảo hộ đại nhân! Nhóm kỵ sĩ kinh hô, cũng chẳng còn thời gian quan tâm đến quân viễn chinh Hương Ba, quay đầu ngựa lại trở về, phía cuối đội ngũ, lão có chòm râu dê sắc mặt đại biến, khuôn mặt tái nhợ, ngây người hiện rõ vẻ không dám tin, lão không cam tâm nhìn thân hình trên đỉnh núi phía bắc, trong lòng phát lạnh, đột nhiên xoay người thúc ngựa, chạy trốn như bay. Vù! Một đạo quyền phong sắc bén phá trường không, nổ vang ngay cạnh bên tai lão, trúng đích một tảng đá cách đầu sáu thước, khiến đất đá vỡ tan ào ào rơi xuống. - Còn dám xúi giục người đối địch với Hương Ba Thành ta, sẽ giống như tảng đá kia... Giết! Âm thanh hung ác của Hương Ba Vương như sấm rền vang bên tai lão giả, Alpha chỉ cảm thấy tâm thần rung động mạnh, không dám có chần chờ, chật vật băng bó những vết thương do bị đá bắn phải, toàn thân loang lổ máu, kinh hoảng chạy trốn, tóc trắng tán loạn. Tôn Phi sừng sừng đứng ở ngọn núi phía bắc, đưa mắt quan sát đám kỵ sĩ biến mất ở chân trời. Trong thời gian ngắn ngủi giao đấu, Tôn Phi đã cảm nhận được sự kiêu ngạo của người được xưng là Thái Dương Hoàng Kim Kỵ Sĩ thuộc thập đại quyết định kỵ sĩ của kỵ sĩ điện, tuy rằng kiêu ngạo tự đại khiến người khác chán ghét, nhưng xuất phát từ cảm ứng vi diệu giữa võ giả, Tôn Phi cơ hồ có thể xác định, mấy vụ ám toán trên đường tới đây, tuyệt không phải là mệnh lệnh của kỵ sĩ kiêu ngạo này. Tôn Phi cẩn thận suy ngẫm nguyên nhân trong đó, rất nhanh ánh mắt của hắn dừng lại trên người lão giả có chòm râu dê đứng cuối đội ngũ kỵ sĩ, lập tức hiểu ra một số việc, lão già này có vẻ giống như một mưu sĩ, xem bộ dạnh thâm hiểm như thế, hơn phân nửa là những chuyện trước kia đều do lão âm thầm sai người làm ra, đối với những loại âm hiểm như độc xà luôn tính kế sau lưng người thế này, từ trước đến nay Tôn Phi không hề có hảo cảm, nếu không phải vừa rồi không có bằng chứng xác thực suy đoán, chỉ sợ lúc này lão giả nham hiểm kia đã trở thành một bãi thịt nát! Bộ ma pháp trang bị khôi giáp có độ bền đã hạ thấp đến cực hạn cần sửa chữa gấp lập tức biến mất, Tôn Phi sửa sang một chút quần áo trên người, trực tiếp nhảy từ đỉnh núi xuống, kỹ năng người man rợ “ Nhảy vọt” khởi động, trong nháy mắt đã xuống tới chân núi. - Bệ hạ vạn tuế! Giám ngục quan Oleguer kích động vạn phần, trong lúc nhất thời bản tính nịnh nọt lại khôi phục, một tiếng hô vang trực tiếp buột miệng nói ra. Nhưng lúc này không ai cười nhạo Oleguer. Bởi vì bọn họ đều tung hô cùng với gã, đến cả Peter Cech là người trầm lặng cũng không ngoại lệ, chỉ cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, trong lồng ngực như có cái gì đó đang muốn nổ tung ra… Quá kinh người, quả thật không thể tưởng tượng nổi, trước đó tòa bộ người Hương Ba đều biết quốc vương bệ hạ rất mạnh, mạnh phi thường, nhưng không có ai ngờ rằng lại có thể mạnh đến cỡ này, có thể chính diện đánh bại một trong đế quốc kỵ sĩ điện thập đại tài quyết kỵ sĩ. - Uông uông uông. . . Uông uông...... U u u..... !!! Đại hắc cẩu Hắc Toàn Phong cũng đi theo góp vui, hăng hái phe phẩy cái đuôi, miệng há to, ngửa mặt lên trời ngâm nga điếc cả tai. - Alexander…. Một âm thanh thánh thót êm dịu mang sắc thái vui mừng từ xa truyền đến, vương phi tương lai Angela như một con Hồ Điệp màu trắng xinh đẹp, đang cùng trưởng công chúa từ đằng xa bước đến, không để ý đến tư thế thục nữ của mình tách đám người nhanh chóng đi đến xà vào lòng của Tôn Phi. Chóp mũi ngửi được mùi thơm, cảm nhận được hương thơm mê hồn trên người nàng, Tôn Phi trong lòng cảm thấy ấm áp, cái gọi là anh hùng hồng nhan, cho dù là nam tử đúc bằng sắt thép cũng sẽ hy vọng sau khi quyết đấu có một bóng hồng nhan xuất hiện bên cạnh cho mình ôm vào lòng ngực, mà Tôn Phi lúc này cảm nhận được sự nhiệt tình đang bùng nổ của cô gái này, cảm thấy cũng có phần áy náy: Chính mình vừa rồi chỉ lo khoan khoái tử chiến trên đỉnh núi, nhất định khiến nàng lo lắng lắm đi! Mà ở xe ma pháp phía xa là hai nữ nhân thần sắc khác nhau. Tiểu la lỵ tóc vàng Ji Ma cười tươi vui vẻ, dù trước đó khuôn mặt trắng nõn nà của nàng đẫm lệ, nhưng khi nhìn thấy Angela và Alexander đang gắt gao ôm chặt lấy nhau trong tiếng tiếng hoan hô của mọi người, nàng đột nhiên cảm thấy một sự yên lặng dịu dàng trước nay chưa từng có, ở trong con mắt nàng, giống như lần nữa hiện lên hình ảnh Angela tân tân khổ khổ tựa vị thần hộ mệnh bảo hộ cho quốc vương thần trí không bình thương lúc trước, giống như lại thấy thân ảnh nhỏ gầy xinh đẹp kia trong đêm lặng lẽ tỉnh giấc đắp lại mền rơi xuống đất cho quốc vương tuổi còn trẻ kia, sau đó đứng cạnh cửa sổ, âm thầm rơi nước mắt khẩn cầu Chiến Thần phù hộ cho bệ hạ... Về phần trưởng công chúa thì dùng đôi mắt sâu thẳm mê người, quan sát tấm thảm màu tím trên xe ngựa chỗ Angela tọa lạc, thấy rõ ràng nếp gấp do bị người trong lúc khẩn trương cực độ dùng sức nắm ra, nhìn đến đây gương mặt trưởng công chúa liền hiện vẻ tươi cười: - Ta còn tưởng tiểu nha đầu này có sự tin tường tuyệt đối với tình lang của mình, một chút cũng không lo lắng, hóa ra lai là như vậy a... Nhưng công chúa có trí kế uyên thâm như biển lớn cũng không ý thức được, đối với cô gái trẻ thuần khiết mà nói, dưới tình huống khẩn trương như vậy có thể trấn định mà lựa chọn tin tưởng ở người thương, là bao nhiêu gian nan, cần dũng khí lớn cỡ nào! Ở xa hơn một chút, tương đội Soros nghẹn họng nhìn trân trối. Rung động trong lòng bọn hắn, quả thực khó có thể dùng từ nào để hình dung được. Đặc biệt là hắc bào chủ quản Rhede Knapp, hồng y thiếu phụ Shirley và bạch y kiếm sĩ, khó mà có thể tin được những gì mà họ chứng kiến, có lẽ người Hương Ba Thành cũng không biết chiến thắng của trận chiến này có ý nghĩa như thế nào, nhưng bọn họ hiểu được, Hương Ba Vương đánh bại chính là một trong mười thập đại tài quyết kỵ sĩ, hoàng kim thái dương kỵ sĩ Christopher Sutton, siêu cấp thiên tài được cả đế đô công nhận, một trong những người được kỳ vọng trở thành võ thánh tương lai, dù Christopher mới có mười sáu tuổi, kinh nghiệm cùng lịch duyệt có chút hạn chế, nhưng hắn vẫn là một trong những biểu tượng lực lượng của đế quốc, quốc vương nước phụ thuộc đánh bại kỵ sĩ điện tài quyết kỵ sĩ, chính là việc từ khi lập quốc đến nay chưa từng xảy ra, trong truyền thuyết, “Nhất Kiếm xuất quỷ nhập thần ” có thể làm được điều điều này, nhưng hắn lại chưa từng khiêu chiến với kỵ sĩ điện... Nói đơn giản, Hương Ba Vương sáng tạo lịch sử. Nếu nói phức tạp một chút, Rhede Knapp cơ hồ có thể khẳng định, thắng bại của trận giao phong này thậm chí có thể ảnh hưởng đến cục diện trước mắt của đế đô, khi tình hình tranh đoạt ngôi vị hoàng đế đang diễn ra ác liệt. Hiện giờ tình thế của đế đô hết sức phức tạp, Yashin đại đế thân thể suy nhược sắp như mặt trời sắp lặn, hai vị hoàng tử Domingos và Arshavin đều tự nắm trọng quyền, được không ít trọng thần ủng hộ, bọn hắn tranh giành cấu xé lẫn nhau đã vào hồi gay cấn, nhưng không thể giành được sự ủng hộ của thế trung lập là kỵ sĩ điện và đế quốc Võ Thánh cùng với mấy đại cao thủ thân phận lỗi lạc, bởi vì đế quốc Zenit dùng võ lập quốc, võ lực chính là mấu chốt để hai vị hoàng tử tranh ngôi hoàng đế, mà tại thời điểm mẫn cảm này, đột nhiên xuất hiện một cao thủ trẻ tuổi có thể so sánh với thập đại tài quyết kỵ sĩ của kỵ sĩ điện, sẽ phải xử trí ra sao? Thật giống như đột nhiên xuất hiện một thanh tuyệt thế bảo kiếm, ai đem chuôi kiếm này nắm chắc trong tay, sẽ càng có cơ hội bước lên bảo tọa tượng trưng cho quyền lợi cùng quang vinh chí tôn đại đế! Nhìn song tháp phong cơ hồ như bị phá hủy mất một nửa, hắc bào chủ quản cảm khái vạn phần. Hắn biết rõ, kể từ giờ phút này, uy danh của Hương Ba Vương Alexander đã triệt để được thành lập, trong đế quốc Zenit, chỉ sợ không còn bất kỳ quốc vương nước phụ thuộc nào có gan khiêu khích uy danh Hương Ba Vương, mà trong đế đô, tin tức này sớm hay muộn cũng truyền ra, đến lúc đó chỉ sợ Hương Ba Vương sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của các thế lực lớn, về phần sẽ trở thành thượng khách hay cái gai trong mắt, còn phải xem vị vương giả trẻ tuổi này lựa chọn ủng hộ vị hoàng tử nào. - Mà song tháp đoạn phong trước mắt, sẽ vĩnh viễn lưu truyền làm nhân chứng cho cuộc chiến kinh hãi thế tục ngày hôm nay. Có lẽ không bao lâu nữa, đa số người ngâm thơ rong sẽ đến đây để kích thích linh cảm, có lẽ bọn hắn thực sự sẽ sáng tác ra những áng thơ tuyệt đẹp, sự tích về đại chiến giữa Thái dương Hoàng Kim Kỵ sĩ cùng Hương Ba Vương, hai thiếu niên thiên tài quật khởi, một ngày nào đó nhất định sẽ khiến cho toàn đại lục phải nhìn chăm chú!