Elena không nói hai lời, lăng không nhảy lên lưng Ô Nha, giống như Lăng Ba tiên tử đang nhảy múa, bay về phía sơn động trên vách đá đối diện. Dáng người nàng hết sức thon thả, trang bị trên người lại rất gọn nhẹ, hơn nữa sức Ô Nha có thể chịu được trọng lượng không thấp, nên hoàn toàn có thể đi qua. Tôn Phi tự nhiên có thể nhìn ra được, Elena muốn đi trước là vì nàng vẫn không yên tâm, sợ hang động thần bí đối diện có nguy hiểm gì tồn tại. Tôn Phi lắc đầu, minh bạch ý tứ của Elena. Hắn lấy dây thừng trong không gian sức mang, toàn lực ném về phía trước, dây thừng bay một đường thẳng tắp, móc thép ở đầu dây cắm chặt vào vách đá đối diện, đầu khác thì cột lên trên một tảng đá, sau đó hét lớn một tiếng, khởi động kỹ năng Đức Lỗ Y - “Ma Lang Biến” nháy mắt hóa thành lang nhân (người sói) thân hình cao lớn, chân đạp lên “Thang dây” lao nhanh tới. Bất đồng với “ Cự Hùng Biến” tăng trưởng lực lượng và phòng thủ, “Ma Lang Biến” tăng năng lực cảm giác và sự nhanh nhẹn, cho nên Tôn Phi đi trên dây thừng rất vững vàng, tốc độ rất nhanh, thậm chí vượt qua cả Elena, đợi cho Tôn Phi bay đến một cái động khẩu đối diện và thu thập xong dây thừng, Elena mới cùng Ô Nha bay tới. Bên trong hang động một mảnh tối tăm, trên người Tôn Phi có trang bị nhẫn +15 chiếu sáng nên tầm nhìn nhất thời trở nên rõ ràng hơn không ít, hắn lại triệu hoán bạch sắc cự lang một lần nữa, bắt đầu thăm dò. Sau khi đã hoàn thành xong bàn đầu tiên của cả bảy chức nghiệp, Elena đã lấy được thực lực cùng thuộc tính ma pháp của sáu nữ đánh thuê khác, kiêm tu tứ hệ hỏa, băng, điện, độc. Có lẽ đã vượt qua cửa ải “ Rogue Doanh Địa” nên mọi người đối với việc Tôn Phi kiêm đủ các chức nghiệp và kỹ năng không cảm thấy kinh sợ cho lắm, chứng kiến Tôn Phi chuyển qua trạng thái Đức Lỗ Y để triệu hồi cự lang cùng Ô Nha, Elena cũng không ngạc nhiên. Con đường trong sơn động không dài, trên tường cũng không thấy khắc hoa văn hay bích họa gì đó, vì thế hai người không tìm ra thông tin hữu dụng nào. Bất quá đi về phía trước mấy ngàn thước, hai người không thể không dừng lại. Phía trước xuất hiện một ngã rẽ. Mà lại không chỉ là một đường. Cuối con đường một thạch thất ước chừng trăm thước vuông, không gian rộng rãi, phía cuối phân ra mười ngã rẽ khác nhau, bất quá Tôn Phi trong lòng cảm thấy vui vẻ vì trong thạch thất cuối cùng đã xuất hiện kiến trúc —— đó là năm cái cột đá nhỏ chiều cao bất đồng, xếp chỉnh tề theo hình ngôi sao năm cánh, bao bọc xung quanh một cái kiến trúc hình bia đá cao khoảng hai thước. Đến gần nhìn, Tôn Phi phát hiện ra nhiều điều. Mặt ngoài năm cột đá đều có vô số hoa văn nhỏ, nếu Tôn Phi đoán không sai, đây chắc hẳn là một ma pháp trận mà hắn chưa từng thấy trước đây, đường vân tinh tế rõ ràng, tuyệt đối là bút tích của một ma pháp sư cấp tông sư. Xem xét cột đá đầu tiên, toàn bộ đường vân đều chỉ chính giữa, nơi đó có một ô trũng hình lục giác, giống như trước kia có một vật gì đó được khảm lên vậy. Nhìn thấy ô lõm hình lục giác này, Tôn Phi cảm thấy quen thuộc, trong lòng vừa động, lấy trong không gian sức mang một khối Perfect Jewelry được ghép bằng “Horadric Cube”, nhẹ nhàng đặt lên ô lõm, quả nhiên là vừa khớp. Ong ong ong! Một âm thanh nhỏ vang lên, bảo thạch màu tím dường như nhận được một lực lượng nào đó khởi động, một đoàn tử sắc mông lung lóe lên, sau đó tử sắc quang diễm mắt thường có thể thấy được như có sinh mệnh, theo mặt đường vân chảy ra, rất nhanh cả cái tiểu ma pháp trận tràn đầy tử sắc ma lực đang dao động… Nhưng mà trừ cái đó ra, không có biến hóa gì khác. Tôn Phi nhìn bốn cột đá xung quanh bề ngoài hệt với cột đầu tiên, quả nhiên, trên bề mặt mỗi cột đá đều được khắc một ma pháp trận, dù đường vân trên về mặt khác nhau nhưng đều có ô trũng hình lục giác. Đáng tiếc trước mắt Tôn Phi không còn khối Perfect Jewelry nào nữa, những bảo thạch khác đặt vào cũng không có phản ứng nào. Mà tấm bia đá cao hai thước nằm chính giữa những cột đá này lại không hề có điều gì lạ thường. Đây là một tấm bia đá trống trơn, trên bề mặt cũng không có điêu khắc đường vân nào, càng không tồn tại ma pháp trận, bề mặt sáng bóng như gương, phi thường bằng phẳng. Tôn Phi quan sát nửa ngày, cũng không phát hiện điều gì kỳ lạ. Mà trong thạch thất ngoại trừ năm cột đá nhỏ cùng tấm bia đá ra thì không còn đồ vật gì khác. Tôn Phi cuối cùng đành tạm bỏ qua ma pháp trận trên mặt năm cột đá nhỏ, bắt đầu tiến hành bước thăm dò tiếp theo. Nhìn chính cái thông đạo tách riêng biệt, Tôn Phi cùng Elena liếc nhau, thở dài: - Xem ra chỉ có thể dựa vào vận may! Tùy tiện tiến vào một cửa động, Tôn Phi đi phía trước, Elena theo sát phía sau hắn, hai người không nhanh không chậm tiến vlên, vừa đi vừa thăm dò, vì để tránh lạc đường, cứ cách mỗi năm thước Tôn Phi lưu lại trên tường một cái ký hiệu hình đóa hoa, cứ như vậy một đường đi tới, đường đi khúc khuỷu quanh co lúc cao lúc thấp, mười mất phút đồng hồ sau, phía trước lại xuất hiện một cái thạch thất giống với cái thạch thất vừa rồi. Tôn Phi ngẩn ngơ, không nghĩ lại gặp cái tình huống như thế này. Thạch thất lúc trước với cái này hoàn toàn giống nhau, đồng dạng có chín thông đạo, hơn nữa ở giữa đồng dạng cũng có năm cột đá nhỏ và một tấm bia trống trơn, mỗi cái cột đá đều khắc ma pháp trận, Tôn Phi cẩn thận so sánh, năm ma pháp trận này với cái trước giống nhau như đúc. Nếu không phải lúc trước Tôn Phi không có lưu lại ký hiệu, hắn chắc sẽ nghĩ rằng mình đã quay lại cái thạch thất trước đó. - Xem ra chúng ta có lẽ phải tiếp tục thử vận may! Sau khi ở giữa con đường làm xuống ký hiệu, sau đó lưu lại ký hiệu trên cửa vào và trên tấm bia, Tôn Phi tùy tiện chọn một cửa động đi vào, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Elena, cho bạch sắc cự lang đi phía trước thăm dò, hai người không nhanh không chậm đi theo sau. Bất quá mười mấy phút sau, Tôn Phi đổ mồ hôi lạnh. Như cũ phía trước lại xuất hiện một cái thạch thất, vẫn là chín cửa động nối liền, vẫn là năm trụ đá nhỏ cùng một tấm bia đá, vẫn là ma pháp trận giống nhau như đúc… Điên rồi, nơi này quả thực giống một cái mê cung khổng lồ, thần linh mà đi vào cũng có thể bị lạc, mỗi cái thạch thất, mỗi cái thông đạo đều thông suốt với nhau, mỗi con đường đều đại biểu cho một cái gì đó, mỗi một cái đều có có thể có ý nghĩa bất đồng, tuy rằng Tôn Phi trong phương diện toán học cũng không tốt lắm, nhưng là hắn cũng hiểu được, trong điều kiện như thế này, đơn thuần dựa vào vận may mà muốn đi hết phiến mê cung này, khả năng không đến một phần trăm. - Không thể tiếp tục đi lung tung được nữa! Tôn Phi cẩn thận tự hỏi một phen, rất nhanh làm ra một quyết định, mang theo Elena dọc theo đường cũ đã lưu ký hiệu quay về, rất nhanh Tôn Phi đã đi tới lối vào cửa động, Tôn Phi dùng lại chiêu cũ, bước trên dây thừng lướt qua cái vực sâu rét lạnh đi về phía mặt đất, mà Elena thì vẫn là phải cưỡi trên Ô Nha lăng không phi về. - Nàng quay về “Anh Hùng Thành” trước đi, đúng rồi, nàng hãy đem quyển đấu khí bí tịch này giao cho Lampard thúc thúc, xem hắn có thể tu luyện được không. Tôn Phi lấy trong không gian giới chỉ quyển bí tịch “Thiểm điện quang tốc quyền” giao cho Elena, cẩn thận dặn dò: - Nàng phải nhớ kỹ, nàng phải đưa cho Lampard thúc thúc và nói rằng bản bí tịch này do chính mình viết ra, tuy rằng chính mình cũng tu luyện, không có phát hiện chổ nào thiếu hụt, nhưng dặn hắn phải cẩn thận, nếu có chỗ nào không đúng, liền lập tức dừng lại, không được tu luyện tiếp! Đây vốn là bí tích Tôn Phi dựa vào hình thức “Thích khách” đem số thông đạo lưu động chân khí lực lượng trong kinh mạch để viết ra quyển bí tịch này, trước đây Tôn Phi cũng đã tu luyện một lát, tuy rằng thân thể hắn không có đấu khí, tu luyện cũng không có lợi ích gì, nhưng như vậy có thể dễ dàng sửa chữa và bù đắp vào chỗ thiếu hụt trong quyển bí tịch, cho nên dù có chỗ thiếu hụt nhưng cũng sẽ không làm tẩu hỏa nhập ma hoặc làm cho đấu khí thông đạo bị nghẽn hay phá hủy. Trông quá trình tu luyện, Tôn Phi đã sửa chữa nhiều lần, đến giờ mới cơ bản hoàn thành. Mà bí tịch sở dĩ được Tôn Phi gọi là “Thiểm điện quang tốc quyền” là vì có thể tăng đấu khí ở tay, tăng tốc độ xuất chiêu, có thể làm cho tu luyện giả xuất quyền nhanh như thiểm điện, lực lượng có thể bạo tăng vài lần. Elena nhớ kỹ lời dặn dò của Tôn Phi, thông qua cửa truyền tống không gian, lưu luyến không rời trở về “Anh Hùng Thành” Đây là chỗ tốt sau khi thăng cấp kỹ năng “Triệu Hoán”, chẵng những có thể triệu hoán ra quái vật trong “Rogue Doang địa” đồng thời có thể xác định địa điểm chính xác để đưa NPC tới, giảm cho Tôn Phi rất nhiều phiền toái. Kỳ thật Tôn Phi thậm chí có thể thông qua thần kỹ “Triệu Hoán” đem mình truyền tống tới “Anh Hùng Thành” nhưng hắn không làm như thế, hắn sở dĩ tuyên bố rời đi một tháng, một là để thăm dò Thần Ma di chỉ, hai là một tháng khi hắn không có ở Hương Ba Thành thì sẽ tạo không gian phát triển cho thủ hạ của mình, nếu tự thân mình làm hết tất cả, không những mình mệt, mà những người dưới trướng không có cơ hội phát huy sở trường của mình, kéo theo năng lực không thể phát triển được, một quốc gia cường đại chân chính không thể chỉ trông vào một người, Tôn Phi đã cố gắng phát huy vai trò trụ cột rồi, hiện tại hắn đang đợi những người khác phát triển lên, mau chóng phát triển càng nhanh càng tốt! Elena vừa rời đi, Tôn Phi hướng phương hướng bạch cốt sơn đi đến. Ma pháp trận vừa rồi phát hiện ở trong thạch thất, có lẽ hai người Ankara và Cain có thể nhận ra điều gì đó, đợi cho nắm giữ càng nhiều manh mối, lại chậm rãi đi thăm dò cũng không muộn, còn nữa, lấy “Horadric Cube” hợp thêm bốn khối Perfect Jewelry, nhìn xem có thể khởi động ma pháp trận thần bí trong thạch thất này hay không, có lẽ như vậy mới có thể thoát khỏi mê cung, đương nhiên, liên tục thăm dò gần một ngày một đêm, mặc dù Tôn Phi thực lực cường đại, nhưng là cũng đã mệt chết đi được, hắn cần nghỉ ngơi một lúc đã.