Đám người Chung Nhạc lại đi tới một gian ngục giam khác, bên trong giam giữ một tôn Thần Nhân thân thể phủ đầy kim mao. Chung Nhạc khẽ ngẩn người. Tôn Thần Nhân này lại là một vị tồn tại tóc bạc như cước, mặt vượn, thân thể khổng lồ như Thiên Lôi vậy. Chính là tôn Yêu Hoàng lúc trước đã đại náo Địa Phủ, muốn lấy đi Lục Đạo Lâu kia.  - Đã điều tra rõ lai lịch của hắn rồi! Hắn là một tôn Yêu Hoàng của Vạn Tượng Giới, là Yêu Tộc đắc đạo, tên là Yêu Hoàng Viên Thất!  Gã Thần tướng kia nói:  - Ngục Hoàng giam giữ linh hồn của hắn ở nơi này, không dám để cho nhục thân hắn tương dung với linh hồn. Nhục thân hắn tương dung với linh hồn, chiến lực thật sự quá mạnh, khó có thể trấn áp nổi. Hiện tại, nhục thân hắn đang bị trấn áp bên trong Minh Hải, bị Ngục Hoàng đích thân luyện hóa!  Chung Nhạc gật đầu. Yêu Hoàng Viên Thất khí khái bất phàm, hai tay chắp sau lưng, xuyên qua ngục giam lạnh lùng nhìn bọn họ đi qua, không la hét ầm ĩ cũng không mắng chửi gì.  - Sư ca, nhục thân hắn mạnh mẽ như thế, vì sao không để nhục thân sát nhập vào Địa Ngục Luân Hồi, xuất thủ cướp đoạt Sinh Tử Bộ?  Khâu Cấm Nhi truyền âm cho Chung Nhạc, hỏi.  - Cho dù nhục thân hắn có đánh tới đây, tất nhiên cũng sẽ là kết cục bị trấn áp, không cầm đi được Sinh Tử Bộ! Bên trên Địa Ngục vẫn còn có Thiên Đình!  Chung Nhạc lắc đầu, nói:  - Hắn thông minh chính là ở chỗ dùng thân linh hồn lẻn vào, nỗ lực trộm đi Sinh Tử Bộ, chứ không phải cường đoạt. Sau khi bị bại lộ mới ra tay cường đoạt, đây cũng là hành động bất đắc dĩ mà thôi. Thật ra, cho dù Ngục Hoàng không ngăn cản được hắn, hắn cũng không lấy được Sinh Tử Bộ, sẽ có tồn tại càng mạnh hơn ngăn cản hắn. Địa Ngục sâu không thể lường, Thiên Đình lại càng là như vậy. Ngươi có từng nghĩ qua, rốt cuộc là ai đã kiến tạo ra Trấn Ngục, nhốt lại nhiều tồn tại cường hoành vô biên như vậy sao?  Toàn thân Khâu Cấm Nhi nhất thời run rẩy.  - Tồn tại kiến tạo ra Trấn Ngục đã rất cao rồi, nhưng cũng không thể so với tồn tại kiến tạo ra Lục Đạo Luân Hồi được! Nước này, rất sâu đây!  Chung Nhạc nhàn nhạt nói. Toàn thân Khâu Cấm Nhi lại càng thêm run rẩy.  Nước này quả thật rất sâu. Yêu Hoàng Viên Thất quả thật chỉ có con đường trộm đi Sinh Tử Bộ là có thể đi. Nếu là trắng trợn cướp đi, liền đã định trước là sẽ thất bại.  Càng đi xuống sâu bên dưới, những tồn tại bị trấn áp trong Trấn Ngục lại càng mạnh mẽ hơn, thậm chí ngay cả ngục giam cũng không giam giữ được khí tức của bọn họ. Những tên gia hỏa mạnh mẽ này, cho dù chỉ có một tia khí tức tiết lộ ra ngoài, cũng đều mang tới cho bọn họ cảm giác áp bách cực kỳ đáng sợ.  Bất quá, có chút tồn tại đã chết, đã bị giam giữ thời gian không biết bao lâu, đã biến thành một cỗ thi cốt, nhưng vẫn như cũ lan tràn ra hung khí ngập trời. Đám hài cốt này không có người nào dọn dẹp, tựa hồ cho dù là đã chết, cũng không có người nào dám can đảm đi vào trong ngục giam nhặt xác.  - Còn vị đồng đạo nào không?  Trong bóng tối vô biên đột nhiên vang lên một đạo thanh âm quỷ dị, không ngừng kêu lớn:  - Còn vị đồng đạo nào còn sống không? Chúng ta liên thủ lại với nhau, cùng nhau trấn áp tòa Trấn Ngục này!  Đột nhiên nghe được thanh âm này, Chung Nhạc cũng bị dọa cho sợ hết hồn, ngay cả gã Thần tướng kia cũng bị dọa tới mức toàn thân run rẩy:  - May mà đám gia hỏa này từ bên trong không thể tự cởi bỏ phong ấn, không thể bỏ trốn. Bằng không, chỉ sợ Địa Ngục sẽ đại loạn rồi! Thượng sứ, chúng ta còn muốn tiếp tục tiến về phía trước nữa sao?  - Hiếm khi có thể tới đây một chuyến, tự nhiên là phải kiến thức một chút!  Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, mỉm cười nói.  Cho tới hiện tại, bọn họ đã tiến vào sâu bên trong Trấn Ngục hơn vạn dặm, gặp qua muôn hình muôn vẻ những hạng người cùng hung cực ác. Nhưng dọc theo con đường này lại không gặp được bất kỳ một gã Ngục tốt nào, vô cùng kỳ quái.  - Nơi này căn bản không cần Ngục tốt!  Ngữ khí gã Thần tướng kia ngưng trọng, nói:  - Những tồn tại bị giam giữ trong này, bất kỳ kẻ nào đều là tồn tại cực kỳ đáng sợ trong Thần Ma, Ngục tốt bình thường làm sao có thể làm gì được bọn họ? Cho dù là Phủ phán, chỉ sợ cũng không thể làm gì được. Phủ phán tiến vào những ngục giam này, cũng sẽ bị bọn họ chơi chết!  Qua không bao lâu, bọn họ lại đi qua mấy gian ngục giam nữa. Những tồn tại trong này đã cường đại tới mức Chung Nhạc cũng không thể đo lường được. Mấy vị tồn tại bị giam giữ trong những gian ngục giam này vẫn còn còn tỉnh, có vài người còn đang trao đổi lẫn nhau, thương nghị biện pháp chạy ra Trấn Ngục.  - Sau khi chạy ra Trấn Ngục, lão tử nhất định sẽ giết sạch toàn bộ đám gia hỏa trong Trấn Ngục!  Một lão quái vật tóc bạc chấm đất nói tới chuyện này, hưng phấn tới mức toàn thân run rẩy, ngồi trong ngục giam không ngừng lẩm bẩm:  - Lão tử sẽ bắt đầu giết từ A Tỳ Thành, một đường giết tới U Minh Thành, giết chết toàn bộ những thứ có thể cử động, ăn tươi sạch sẽ toàn bộ các linh hồn. Sau đó ta sẽ thuận theo Nại Hà Kiều một đường giết lên trên, giết tới Thiên Hà, giết tới Nam Thiên Môn, lại từ Nam Thiên Môn giết thẳng vào, chém chết toàn bộ đám Thiên tướng Thiên quan kia. Lại chém chết toàn bộ đám Giới Chủ Lục Đạo Giới, băm nát Giới Đế… Không! Không! Không! Trước khoan hãy băm nát Giới Đế, trước tiên giam cầm Giới Đế lại, ở ngay trước mặt hắn ngủ với đám ái phi của hắn, trái ôm phải ấp hôn thiên ám địa, khiến cho hắn tức chết! Sau đó lại ở trước mặt của hắn ngủ tiếp với mẹ của hắn! Ha ha ha…  - Đám gia hỏa này bị giam giữ lâu như vậy, thần chí đã có chút không rõ ràng rồi!  Chung Nhạc lắc lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ:  - Không biết tên gia hỏa trên mặt viết ‘Ta là bại hoại’ kia có phải cũng giống như đám gia hỏa này, thần chí đồng dạng không rõ ràng hay không? Nếu là như thế, vậy liền không thể cứu hắn ra rồi. Tồn tại bậc này quá nguy hiểm!  Đột nhiên, thanh âm Tân Hỏa chợt vang lên:  - Nhạc tiểu tử, phía trước có một cỗ khí tức vô cùng đáng sợ! Cỗ khí tức này giống như là khí tức của Tạo Vật Chủ!  - Tạo Vật Chủ?  Trong lòng Chung Nhạc ầm ầm chấn động. Chẳng lẽ trong Trấn Ngục cũng giam giữ một vị Tạo Vật Chủ?  Rất nhanh sau đó, hắn cũng cảm giác được một cỗ khí tức cường đại truyền tới, phảng phất như khí tức của Ba Tuần vậy. Đây là khí tức của Tạo Vật Chủ!  Không ngờ trong Trấn Ngục lại thật sự trấn áp một vị Tạo Vật Chủ!  Sau một hồi, một gian ngục giam lại xuất hiện trong bóng tối. Gian ngục giam này không giống như những gian ngục giam bình thường. Những gian ngục giam khác, cho dù bên trong giam giữ những tồn tại dị thường cường đại, thì trong ngục giam cũng là trống trống trải trải, vô cùng đơn sơ. Mà trong gian ngục giam này, trên vòm trời không ngờ lại treo nhật nguyệt tinh thần, trên đại địa núi non sông ngòi chập chùng, thanh sơn lục thủy, chim bay cá nhảy, long phượng bay lượn.  Trong này ánh nắng tươi sáng, không ngờ còn có rất nhiều sinh linh cư ngụ trong đó, đã thành lập nên Văn minh, Thần miếu, xây dựng lên Thần tượng… giống như một cái thế giới hoàn chỉnh.  Tạo Vật Chủ sáng tạo thế giới, có thể tạo hóa vạn vật, tạo hóa sinh linh. Hiển nhiên, vị Tạo Vật Chủ bị giam giữ trong này rảnh rỗi buồn chán, sáng tạo ra sinh linh vạn vật cùng chính mình giải buồn.