Trên trán Lan Hủy Tôn Thần toát ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn. Chung Nhạc cười ha hả, nói:  - Chúng ta tuy là Tuần Sát Sứ, nhưng trong Địa Ngục dù sao cũng không có căn cơ. Chư Hầu Địa Ngục đều là bá chủ địa phương, thực lực quảng đại. Nếu thân phận chúng ta bại lộ, chỉ sợ khó có thể còn sống rời khỏi Địa Ngục. Cho nên, chúng ta cần có một địa đầu xà đánh yểm trợ cho chúng ta!  Lan Hủy Tôn Thần tâm linh nhanh nhạy, vội vàng khom người hạ bái, nói:  - Tiểu Hủy Nhi nguyện vì hai vị Thượng sứ ra sức công lao khuyển mã!  Chung Nhạc giơ tay nâng hắn đứng lên, mỉm cười nói:  - Nếu ngươi làm tốt sự tình, tội của ngươi chẳng những không truy cứu, hơn nữa còn có thể đề bạt ngươi, trọng dụng ngươi!  Lan Hủy Tôn Thần vừa mừng vừa sợ:  - Tiểu thần thật sự là nhân họa được phúc rồi!  Khâu Cấm Nhi lạnh lùng nói:  - Từ giờ trở đi, chúng ta chính là người hầu của ngươi! Ngươi phải cẩn thận một chút, không được lộ ra vết tích chân ngựa gì!  Lan Hủy Tôn Thần liên tục xưng vâng, nói:  - Xin hỏi hai vị Thượng sứ xưng hô như thế nào? Tiểu thần không phải là muốn nghe ngóng cái gì, mà là đề phòng khi những tồn tại khác tra hỏi, có thể đưa ra cái tên họ!  Chung Nhạc trầm ngâm nói:  - Ngươi cứ gọi ta là Thường Thiên Cơ, gọi nàng là Thường Bất Ngữ!  - Thiên Cơ Bất Ngữ?  Trong lòng Lan Hủy Tôn Thần nghiêm nghị, cũng không dám nói nhiều, dẫn theo hai người đi dọc theo tòa Nại Hà Kiều này tiến về phía trước. Hai bên là từng khỏa từng khỏa Tinh cầu cực đại, tràn ngập Quỷ hỏa âm sâm.  Thế giới nhìn thấy trong Địa Ngục Luân Hồi hoàn toàn bất đồng với thế giới nhìn thấy trong hiện thực, âm trầm quỷ dị, khiến người ta không rét mà run.  Trong trận trận âm phong, một tòa cự bảo to lớn phiêu phù bên cạnh tòa Nại Hà Kiều thật dài này. Lan Hủy Tôn Thần cao giọng nói:  - Mã Minh Vương! Mã Minh Vương!  - Lan Hủy sư huynh gọi ta có chuyện gì?  Một tôn Thần Nhân Mã Diện từ trong cự bảo đi ra, cao giọng hỏi. Lan Hủy Tôn Thần mỉm cười, nói:  - Ta có chút việc bận, phải rời khỏi thời gian nửa năm. Trong nửa năm này không thể đảm nhiệm chức trách, còn xin Mã Minh Vương chiếu cố giúp một chút!  - Lan Hủy sư huynh cứ việc yên tâm!  Mã Minh Vương gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi thân khoác hai kiện đại bào một đen một trắng, kinh ngạc hỏi:  - Hai vị Vô Thường Thần Tộc này là…  - Hai gã tùy tùng cách đây không lâu mới thu nhận! Còn không mau thi lễ với Mã Minh Vương?  Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi khom người một cái, nói:  - Bái kiến Mã Minh Vương!  Sau đó ba người rời đi. Qua thời gian chừng nửa ngày, bọn họ đã đi qua con đường không biết dài dằng dặc cỡ nào. Chỉ thấy Nại Hà Kiều bắc vào trong một tòa đại thành. Tòa đại thành này vô cùng mỹ lệ, dùng vô số thi cốt kiến tạo thành. Mà trên thành tường cũng có vô số cỗ bạch cốt đang ngọa nguậy giãy dụa, tựa hồ muốn chạy thoát khỏi sự trói buộc của tòa thành bạch cốt này. Tới gần tòa thành, liền thấy đám bạch cốt dày đặc khắp tường thành vươn ra đại thủ xương khô, tựa hồ muốn bắt lấy bọn họ vậy.  - Thần cốt!  Chung Nhạc vô cùng kinh hãi. Tòa thành trì do vô số Thần cốt chế tạo này vô cùng khổng lồ. Nhìn sang hai bên, kéo dài tới vô bờ, tường thành thậm chí còn cao hơn một khỏa Tinh cầu, kích thước còn vĩ ngạn hơn, không biết là muốn đề phòng địch nhân cường đại tới cỡ nào xâm nhập.  Từng khỏa từng khỏa Tinh cầu phiêu phù bốn phía tòa thành lớn này, ngay cả Thái Dương cũng lộ ra vô cùng nhỏ bé, có thể thấy được thành này to lớn tới thế nào.  Từng tôn từng tôn Thần Minh Địa Ngục toàn thân tràn ngập Quỷ hỏa âm u đứng sừng sững trên tường thành, âm khí lan tỏa khắp nơi. Binh khí trong tay bọn họ cũng là quỷ khí âm sâm, lộ ra vẻ cổ lão mà âm trầm.  Khuôn mặt đám Thần Minh này quỷ dị dữ tợn, bộ dáng như lâm đại địch vậy.  - Địa Phủ U Minh Thành!  Trước thành dựng thẳng một khối bia bạch cốt, chiều cao tới vạn dặm. Không biết là xương cốt của sinh linh gì mài dũa tạo thành, phía dưới ba chữ Thần văn U Minh Thành còn có một hàng huyết tự.  - Người chết vào thành, người sống dừng lại!  Chung Nhạc có chút không hiểu. Một tòa đại thành to lớn bậc này, có vô số Thần Minh Địa Ngục thủ vệ, vì sao tường thành lại cần phải kiến tạo vĩ ngạn tới như vậy? Tường thành là vì phòng ngự ngoại địch xâm nhập, chẳng lẽ còn có tồn tại gì dám ở chỗ này làm càn nữa hay sao?  Đột nhiên, trên tường thành chợt xuất một khuôn mặt khổng lồ, từ trên thành nhìn xuống. Hai khỏa nhãn đồng phương viên vạn trượng bốc lên lục hỏa hừng hực từ từ đảo qua trên người Chung Nhạc, Khâu Cấm Nhi và Lan Hủy Tôn Thần.  Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi nhất thời cảm thấy linh hồn chính mình phảng phất như vừa bị nhìn trộm một lần vậy.  - Hách Triết sư huynh, hôm nay sao lại tra xét tỉ mỉ như thế?  Lan Hủy Tôn Thần mỉm cười, cao giọng hỏi.  Khuôn mặt khổng lồ kia chậm rãi thu hồi lại, sắc mặt ngưng trọng nói:  - Có cường giả Lục Đạo Giới xâm nhập, tập kích Địa Ngục Luân Hồi, đánh hư Vọng Hương Đài, giết vào Minh Hà, đã kinh động tới các vị Phủ phán. Mười tám vị Phủ phán liên thủ ngăn địch, nhưng đã để cho tồn tại này đào thoát mất. Hiện tại, mười tám vị Phủ phán đang truy xét hạ lạc của hắn. Hắn đã bị thương, vẫn chưa chạy ra khỏi Địa Phủ, bởi vậy các vị Phủ phán hạ lệnh nghiêm tra. Mười tám đại thành U Minh Thành, U Ám Thành, U Hồn Thành, Diêm La Thành… đều đang sưu tầm tung tích của hắn. Xong rồi! Các ngươi chân thân nghiệm minh, đã có thể vào thành rồi!  Lan Hủy Tôn Thần khom người tạ ơn, dẫn theo Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi đi vào trong thành.  Chung Nhạc có chút kinh ngạc, thấp giọng hỏi:  - Địa phương sâm nghiêm như Địa Ngục Luân Hồi bậc này, không ngờ lại có kẻ xâm nhập sao?  - Đây là tự nhiên!  Lan Hủy Tôn Thần mỉm cười, nói:  - Trong Lục Đạo Giới ngọa hổ tàng long, có một vài tồn tại mặc dù danh tiếng không hiện, nhưng thực lực mạnh mẽ vô cùng. Đám gia hỏa này kiệt ngạo bất tuân, không muốn thuộc Địa Phủ quản, cũng không nguyện thuộc Thiên Đình hạt, nghĩ muốn nhảy ra khỏi Lục Đạo, không nằm trong Luân Hồi. Thời điểm bọn họ lão niên, chết đi, hồn phách vẫn sẽ phải rơi vào Địa Phủ. Bọn họ vì muốn có thể chuyển thế tới một địa phương tốt, lại không muốn hối lộ Phán quan, cho nên mới muốn xông vào Địa Phủ, dự định nghịch thiên cải mệnh!  Chung Nhạc gật đầu, đột nhiên nói:  - Tiểu Hủy, dẫn chúng ta đi thăm dò một chút Sinh Tử Bộ. Có chút Phủ phán cấu kết cường giả các giới, lén lút câu sinh chú tử, cải mệnh cải sinh, làm trái Thiên Điều Thiên Quy. Ta cần phải tường tra một phen!  Lan Hủy Tôn Thần mỉm cười, nói:  - Bình thường nghĩ muốn tra xét một chút Sinh Tử Bộ cũng có chút khó khăn, còn phải hối lộ hoặc tiền hoặc bảo bối mới có thể vào xem một chút. Tiền nhét không đủ, bảo bối đẳng cấp quá thấp, đừng nói là xem, chỉnh lý một chút cũng mặc kệ ngươi. Cũng may, hiện tại các Phủ phán đều đang truy xét kẻ xâm nhập này, ngược lại cấp cho chúng ta cơ hội có thể thừa dịp!