Lúc này, Khâu Cấm Nhi đột nhiên mở miệng nói:  - Sư ca, ta dự định sẽ lưu lại trên Mộc Diệu Tinh tu hành! Ta muốn lưu lại chỗ này một thời gian. Trên Mộc Diệu Tinh có rất nhiều mặt trăng, ta có thể lưu lại trên một mặt trăng trong số đó, không cần tiến vào trong Mộc Diệu Tinh, tự nhiên sẽ không xung đột với Côn Bằng Thần Tộc. Lưu lại chỗ này, ta có thể tu luyện càng nhanh hơn, có nhiều chỗ tốt đối với Nguyên thần Mộc Linh của ta!  Chung Nhạc hơi ngẩn ra, nói:  - Nhưng ngươi ở nơi này cũng không có không khí…  Khâu Cấm Nhi hé miệng cười khẽ, nói:  - Ngươi đã quên ta là Mộc Diệu Linh Thể rồi sao? Trong Bí cảnh Nguyên thần của ta tràn ngập sinh cơ, mọc đầy các loại thực vật. Các ngươi sẽ có thể phát sầu vì không có không khí, nhưng ta lại sẽ không!  Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh. Khâu Cấm Nhi quả thật không cần quan tâm chuyện không có không khí. Nàng là Mộc Diệu Linh Thể, có thể khống chế thực vật diễn sinh. Thực vật có thể khiến cho khí thải trong Bí cảnh Nguyên thần của nàng không ngừng tuần hoàn. Cho dù nàng một mình du ngoạn khắp nơi trong vũ trụ, cũng không cần lo lắng chuyện không khí hao hết mà ngạt thở. Chung Nhạc suy tư trong chốc lát, nói:  - Nếu đã như vậy, Cấm Nhi ngươi lưu lại chỗ này cũng tốt! Ta và ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể dùng Đồ Đằng Thần Trụ liên lạc. Sau khi trở về Tổ Tinh, ta sẽ nghiên cứu Truyền Tống Trận, đợi ngươi ở nơi này chơi đùa chán chê rồi, nói không chừng khi đó ta đã có thể giá ngự Truyền Tống Trận truyền tống tới đây, đón ngươi trở về thì sao?  Khâu Cấm Nhi nở nụ cười ngọt ngào, bay ra khỏi khỏa tiểu hành tinh này, bay về phía một khỏa mặt trăng của Mộc Diệu Tinh, thanh âm từ phía xa xa truyền tới:  - Sư ca, những ngày ta không ở bên cạnh ngươi, nếu ngươi không để ý lại xông vào bụi hoa, nhớ kỹ phải biết đường chui ra a!  Chung Nhạc nhất thời giật mình, trong lòng thầm nghĩ:  - Xông vào bụi hoa? Cấm Nhi đây là sợ ta trêu hoa ghẹo nguyệt a? Nhưng ta cũng đâu phải là hạng người trêu hoa ghẹo nguyệt…  Đám Ma nữ bọn Thiên Ma Phi nhất thời tâm hoa nộ phóng, xua tay tiễn biệt Khâu Cấm Nhi, cao giọng nói:  - Khâu tỷ tỷ, chúng ta không phải là hoa, chúng ta là mấy con ong! Sư ca ngươi không trêu hoa ghẹo nguyệt, chúng ta cũng sẽ bay qua trêu chọc hắn a!  Cát Tường Phi cười khanh khách, nói:  - Nữ tử Ma Tộc chúng ta không có tâm tư nhiều giống như Nhân Tộc các ngươi, trong lòng hữu tình nhưng ngoài miệng lại không dám nói thẳng. Nữ tử Ma Tộc chúng ta chính là nhiệt tình dâng trào như vậy!  Thánh Nữ Phi cũng xua xua tay:  - Chờ sau khi ngươi trở lại, sư ca ngươi đã là con ong bu khắp người rồi!  Dứt lời, ngay cả chính mình cũng không khỏi cảm thấy e thẹn. Trong lòng Khâu Cấm Nhi có chút phẫn nộ, đột nhiên lại khẽ mỉm cười một tiếng, phất tay nói:  - Cho dù con ong có nhiều tới đâu, ta cũng có thể kéo hắn ra!  Đám Ma nữ Thiên Ma Phi nhất thời hai mặt nhìn nhau:  - Nha đầu này, khẩu khí thật lớn, lòng tin thật lớn a! Nàng cho là nàng thật sự có thể đánh thắng được chúng ta, giành được tình nhân trong tay chúng ta sao?  Chung Nhạc nhất thời có chút không nói gì, nhìn theo bóng lưng Khâu Cấm Nhi bình an đáp xuống trên khỏa mặt trăng Mộc Diệu Tinh kia, lúc này mới yên lòng lại.  Tốc độ phi hành của khỏa Tinh cầu dưới chân bọn họ càng lúc càng nhanh hơn, rốt cuộc cũng mượn hấp lực của Mộc Diệu Tinh đề thăng tốc độ của ngôi sao này lên tới cực hạn, bay thẳng về phía Hỏa Diệu Tinh.  Dùng tốc độ nhanh như vậy bay thẳng về phía Hỏa Diệu Tinh, cũng chỉ tốn hao thời gian một tháng trời sẽ có thể đi tới Hỏa Diệu Tinh. Mà từ Hỏa Diệu Tinh trở về Tổ Tinh, thì lại chỉ cần thời gian mấy ngày mà thôi.  o0o  - Hửm? Trên khỏa mặt trăng này của Mộc Diệu Tinh, không ngờ lại có một tòa cung điện!  Khâu Cấm Nhi đáp xuống trên khỏa mặt trăng kia, chuẩn bị tìm một địa phương trú đóng, đột nhiên trong lòng khẽ động, mở miệng thổi ra một hơi, thổi đi tầng nguyệt trần bao phủ trên tòa cung điện xuất hiện phía trước. Chỉ thấy một tòa cung điện nguy nga lộng lẫy xuất hiện trước mặt nàng.  - Tòa cung điện này kiến tạo lúc nào? Là kẻ nào cư ngụ trong đó?  Trong lòng Khâu Cấm Nhi vô cùng kinh ngạc, tiến tới phía trước cung điện. Cánh cửa tòa cung điện này đóng kín, loáng thoáng có Thần quang lưu chuyển, hẳn là có phong ấn phong bế tòa cung điện này, không cho những tồn tại khác tiến vào trong đó.  Đạo phong ấn này cực kỳ cổ lão, cũng không hề có dấu hiệu buông lỏng. Khâu Cấm Nhi đang định tế xuất Nguyên thần, thử phá giải phong ấn. Nào ngờ nàng vừa mới tế xuất Nguyên thần, đã thấy đạo phong ấn kia tróc ra, cánh cửa cung điện keng két keng két mở ra.  - Kỳ quái! Không ngờ bản thân phong ấn lại tự giải khai…  Trong lòng Khâu Cấm Nhi vô cùng kinh ngạc. Thời điểm phong ấn này mở ra, nàng lập tức cảm giác được một cỗ sinh cơ dâng trào bàng bạc từ trong cung điện tuôn trào ra, cực kỳ tương đồng với khí tức của nàng.  - Khí tức của Mộc Diệu Linh Thể!  Nàng tiến vào tòa cung điện này, loại cảm giác này cũng càng mãnh liệt hơn. Hiển nhiên đây là cung điện của một vị Mộc Diệu Linh Thể. Vị Mộc Diệu Linh Thể kia hẳn là đã tu thành Thần Minh, có thể rời khỏi Tổ Tinh, lưu lại trên mặt trăng của Mộc Diệu Tinh tu hành. Tòa cung điện này phong trần đã lâu, vừa gặp được Khâu Cấm Nhi, cảm ứng được nàng cũng là Mộc Diệu Linh Thể, cho nên phong ấn mới tự mở ra.  - Tiền bối?  Khâu Cấm Nhi thử dò xét kêu lớn. Tòa cung điện vẫn như cũ trống trống trải trải, không có người trả lời. Khâu Cấm Nhi đảo mắt quan sát bốn phía, chỉ thấy trong điện ngược lại phi thường sạch sẽ, mọi thứ vô cùng ngăn nắp. Trong này còn có Trà Thất, Đan Thất, Luyện Khí Thất, Luyện Bảo Thất… hơn nữa còn có một vườn hoa. Thần dược trong vườn hoa đều sớm đã bị mang đi, nhưng Thần Thổ vẫn còn, còn lưu lại một cây trà cổ lão, lan tỏa ra mùi hương thơm ngát.  Ngoại trừ những cái này ra, nàng còn nhìn thấy chữ viết của chủ nhân cung điện lưu lại trên vách điện. Đây là một gã cuồng nhân tu luyện. Sau khi hắn rời khỏi Tổ Tinh, đã lưu lại chỗ này tu luyện hơn hai ngàn năm, nghiên cứu bí mật của Nguyên thần Mộc Diệu.  - Vị tiền bối này là tồn tại đã leo lên Chí Tôn Bảng Tiểu Hư Không!  Sắc mặt Khâu Cấm Nhi không khỏi chấn động. Vị tồn tại Mộc Diệu Linh Thể này đã leo lên Chí Tôn Bảng, sau khi tu thành Thần Minh liền đi tìm kiếm ảo diệu chung cực của Mộc Diệu Linh Thể, lưu lại nơi này tu luyện. Khắp nơi trên vách tường đều là những tâm đắc tu luyện của hắn. Mỗi khi hắn có sở đắc gì, cũng đều sẽ ghi chép xuống nơi này.  Không chỉ như vậy, nàng còn ở trong Đan Thất phát hiện tâm đắc luyện đan của hắn, ở trong Luyện Khí Thất phát hiện tâm đắc luyện khí của hắn, ở trong Luyện Bảo Thất phát hiện tâm đắc luyện bảo của hắn. Thậm chí ngay cả trong Trà Thất, Khâu Cấm Nhi cũng phát hiện đủ loại kiến giải liên quan tới Trà Đạo của tôn Thần Minh này.