- Ta giao thủ với ngươi, ngươi có thể kéo dài được bao lâu, liền phải nhìn xem ngươi có thể dưới tay ta kiên trì được bao lâu rồi!  Thân thể hắn đột nhiên di chuyển, thân thể to lớn vô cùng linh hoạt, oanh động đụng thẳng về phía Chung Nhạc, mang tới cho Chung Nhạc một loại cảm giác thiên địa vỡ nát.  - Đương nhiên, ngươi cũng thiếu ta một cái nhân tình. Tương lai nếu ta gặp khó khăn, ngươi cũng phải giúp đỡ ta một chút a!  Nhục thân gã Cự nhân Cự Linh thị này vô cùng cường hoành, trong khoảnh khắc chấn cho thiên địa vỡ nát, hiển nhiên nhục thân đã đạt tới trình độ Thần Minh bình thường không thể đo lường được.  Hắn đánh ra một quyền, nắm tay lớn cỡ một ngọn núi nhỏ không có bất kỳ thần thông hoa dạng gì, mà chỉ dựa vào uy năng nhục thân, dứt khoát lưu loát oanh tới. Chỉ dựa vào lực lượng thân thể, thực lực hắn cũng đã mạnh hơn vô số thần thông trên thế gian.  - Tiên Thiên Thần Thể!  Trong lòng Chung Nhạc chấn động. Đi tới Tinh vực Tử Vi lâu như vậy, hắn rốt cuộc cũng gặp được một gã Thần Ma giống với chính mình tu thành nhục thân Tiên Thiên.  Nhục thân Tiên Thiên rốt cuộc khó thành tựu tới mức nào, trong lòng Chung Nhạc vô cùng rõ ràng. Cho dù là hắn cũng phải dựa vào xông lên tám mươi mốt trọng thiên Cổ Lôi Trạch Giới, đạt được Tiên Thiên Đạo Quả, lúc này mới luyện thành.  Hơn nữa, ngoại trừ cái này ra, còn cần có công pháp Đế cấp phụ trợ. Hắn chính là dùng Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh do Toại Hoàng đời thứ ba sáng chế, biến nhục thân thành Thiên Lô, dùng Nguyên thần làm lò lửa, hấp thu lực lượng các loại Thần lôi, luyện vào nhục thân. Cộng thêm Tiên Thiên Đạo Quả, hắn mới có thể luyện thành nhục thân Tiên Thiên, sau khi thành Thần, đã tu thành Tiên Thiên Thần Thể.  Mà gã Cự Linh thị này không ngờ cũng đã tu thành nhục thân Tiên Thiên, nhục thân mạnh mẽ so với hắn chỉ có hơn chứ không kém. Hắn rốt cuộc làm sao làm được?  - Không hỗ là Cự Linh thị, một trong Bát Đại Hoàng Tộc, Hoàng tộc đã từng xuất hiện qua Địa Hoàng Thiên Đế! Nội tình quả thật đáng sợ! Ngay cả cường nhân bậc này cũng có thể tạo ra được!  Chung Nhạc không khỏi tán thán, cùng hắn lấy cứng chọi cứng. Trong nháy mắt nắm tay hai người va chạm với nhau, toàn trường trầm tịch vô thanh. Nhưng ngay sau đó, một thanh âm va chạm trầm muộn vang lên. Sắc mặt từng gã từng gã Thần Minh bốn phía nhất thời tái nhợt, khóe miệng tươm máu.  Nắm tay của Thiên Huyền Tử to lớn như núi, nắm tay của Chung Nhạc lại có kích thước bình thường. Hai nắm tay một lớn một nhỏ va chạm với nhau, cũng không có tràng diện kinh thiên động địa gì phát sinh, chỉ có một tiếng vang trầm muộn này mà thôi. Nhưng chỉ một tiếng vang không quá đặc biệt này, đã khiến cho nhiều vô số kể Thần Minh giống như gặp phải trọng kích vô hình, nhao nhao bị thương.  Lực lượng của bọn họ quá thuần túy, lực lượng trong nhục thân Tiên Thiên bộc phát ra không có một tia ngoại tiết. Thời điểm hai nắm tay va chạm không có đại tràng diện kinh thiên động địa, nhưng trong khoảnh khắc hai nắm tay va chạm, một mảnh không gian kia lại bị chấn động đến mức vỡ nát.  Mảnh không gian kia đã thừa nhận toàn bộ uy năng của nắm tay hai người, lực lượng của hai cỗ Tiên Thiên Thần Thể tác dụng lên một mảnh không gian vô cùng nhỏ bé, khiến cho không gian yên diệt, năng lượng bộc phát ra đã hóa thành thanh âm chấn vang trầm muộn. Có thể tưởng tượng, uy năng uẩn tàng trong một tiếng vang này đáng sợ tới mức nào.  Từng tôn từng tôn Thần Hoàng nhao nhao xuất thủ, phong ấn Khuân Viên, tránh cho thanh âm giao thủ tổn thương tới các đệ tử Chúc Sư Thần Tộc bên ngoài.  Trong Khuân Viên, thân hình Chung Nhạc và Thiên Huyền Tử không ngừng di chuyển, cơ hồ giống như đang Thuấn di vậy. Trong khoảnh khắc thân hình biến mất, khoảnh khắc sau đó lại tái hiện, liên tục va chạm. Thanh âm va chạm trầm muộn không ngừng vang lên, chấn cho không trung bên ngoài Khuân Viên xuất hiện từng tầng từng tầng hoa văn Đồ đằng mỹ lệ, lúc sáng lúc tối. Đây là thanh âm va chạm trùng kích đạo phong ấn của đám Thần Hoàng kia, tạo thành hiện tượng phong ấn lúc sáng lúc tối.  Đột nhiên, sau một lần va chạm, Chung Nhạc xoay người nhảy lên trên nắm tay của Thiên Huyền Tử, hai chân phát lực dọc theo cánh tay hắn phóng như điên lên trên, một chưởng đánh thẳng lên trên cằm Thiên Huyền Tử. Thân thể to lớn của Thiên Huyền Tử ngã về phía sau, cái đầu đụng lên trên một kho lương.  Đông!  Bàn tay Chung Nhạc phát lực, nắm lấy đầu của gã Cự nhân này hung hăng đập xuống.  Đông đông đông!  Cái kho lương to lớn như núi kia bị đụng cho văn lộ Đồ đằng bay tán loạn. Kho lương này chính là do Thần Hoàng luyện thành, cũng không tới mức bị hắn đánh vỡ, nhưng kho lương thật lớn lại bị đụng cho không ngừng lui về phía sau.  Thiên Huyền Tử há miệng rống giận, mặc cho Chung Nhạc nắm đầu chính mình đập xuống, hai tay mạnh mẽ ôm về phía trước, vậy mà ôm lấy ngang lưng kho lương kia.  Thiên Huyền Tử xoay người lại, xem kho lương như là một cái chuông lớn, hung hăng đập lên trên người Chung Nhạc. Chung Nhạc rên lên một tiếng, bị kho lương đẩy cho bay thẳng về phía sau.  Hắn bị kho lương kia đẩy cho ầm một tiếng đụng lên trên một kho lương khác, thân thể bị nghiền ép giữa hai kho lương. Thiên Huyền Tử ở ngay phía sau kho lương, nắm đấm như mưa rào đánh thẳng lên trên kho lương. Thân thể Chung Nhạc không ngừng chấn động. Hai kho lương ép cho xương cốt hắn ầm ầm đùng đùng vang dội, kho lương sau lưng kia cũng bị chấn cho không ngừng lui về phía sau.  Dưới chân hắn dẫm mạnh một cái, vậy mà đạp cho kho lương sau lưng soạt một tiếng bay lên, cuối cùng cũng thoát khốn.  Bên ngoài Khuân Viên, đám cường giả Chúc Sư Thần Tộc nhìn tới mức trừng mắt cứng lưỡi. Người khác không biết kho lương này nặng bao nhiêu, nhưng bọn họ thì biết vô cùng rõ ràng. Đám kho lương này chính là vật mà Thiên Đế dùng để dự trữ binh lương, trọng lượng bất kỳ một kho lương nào cũng có thể so với một vầng minh nguyệt. Mà hai tên biến thái này vậy mà một kẻ ôm kho lương đập người, một kẻ không ngờ lại đá bay kho lương. Lực lượng bậc này mạnh mẽ đến mức quả thật là hiếm thấy!  Đột nhiên, thân thể Thiên Huyền Tử chợt nhỏ xuống một vòng, mà thân thể Chung Nhạc lại lớn lên một vòng, cũng biến thành một tôn Cự nhân. Sau khi va chạm một lần nữa, thân thể Chung Nhạc lại lớn lên một vòng, mà thân thể Thiên Huyền Tử lại nhỏ xuống một vòng.  Cứ như vậy nhiều lần, vóc dáng hai người đồng dạng khôi ngô, không phân biệt cao thấp, xuất thủ càng mãnh liệt, bá đạo hơn, tốc độ cũng càng nhanh hơn.  Đông A có chút không hiểu, nghi hoặc hỏi:  - Ba Đích sư huynh, bọn họ đây là…  - Bọn họ đang tìm thân thể chiến đấu tốt nhất!  Ba Đích nhìn không chớp mắt, gắt gao nhìn chằm chằm hai đạo thân ảnh đang phi tốc di động, cái đầu cũng không xoay chuyển, nói:  - Cường độ nhục thân của bọn họ không chênh lệch bao nhiêu, nhưng kích thước nhục thân của Thiên Huyền Tử quá lớn, vận chuyển không linh hoạt, nhưng lại chiếm ưu thế lực lượng mạnh mẽ, cho nên phải biến nhỏ một chút. Nhục thân của Dịch Phong sư huynh nhỏ hơn, chiến đấu càng linh hoạt hơn, nhưng lực lượng lại có chút thiếu hụt, cho nên phải biến lớn một chút. Hiện tại bọn họ đã tìm được thân thể chiến đấu tốt nhất, chiến đấu khẳng định sẽ càng hung mãnh hơn.